Mục lục
Bí Thư Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Mong chủ tịch yên tâm, tôi đã tìm chuyên gia xem xét, sẽ nhanh chóng cho ra quy hoạch. Hải Bác nói đến đây thì nhìn thoáng qua vài người sau lưng Vương Tử Quân, sau đó khẽ nói: - Chủ tịch Vương, bao năm qua tết Kim Hoa đều là thành phố Rừng Mật tổ chức, chưa từng mở một hội trường thứ hai ở địa phương khác. Lần này bí thư Sầm đồng ý cho xây dựng thêm một hội trường thứ hai ở thành phố Linh Long, điều này làm cho các đồng chí ở thành phố chúng tôi cảm thấy khó hiểu. Điều này không những làm cho lượng khách phân tán, hơn nữa còn làm giảm bớt thành quả kêu gọi đầu tư của phía thành phố Rừng Mật.

Vương Tử Quân nhìn thoáng qua Hải Bác rồi thản nhiên nói: - Bí thư Sầm tất nhiên có suy xét của mình.

Hải Bác nhìn vẻ mặt của Vương Tử Quân, hắn tiến lên một bước nói: - Ngày hôm qua tôi có nói qua chuyện này với bí thư Kim, anh ấy có chút mất hứng với sắp xếp như vậy.

Vương Tử Quân có thể hiểu sự mất hứng của Kim Chính Thiện ở sự kiện lần này, dù sao thì chuyện mình đã chuẩn bị tốt lại lọt vào tay của người ta, không mất vui mới là lạ.

- Chuyện này anh nên trò chuyện với bí thư Kim, cần phải nói về đại cục chung của tỉnh. Vương Tử Quân cũng rất mất hứng ở sự kiện này, thế nhưng dù có mất hứng thì hắn cũng chỉ có thể chịu đựng. Sầm Vật Cương đã đồng ý, phía thành phố Linh Long cũng không cần tỉnh cung cấp tài chính, mình còn nói gì được nữa?

Hải Bác trầm ngâm giây lát rồi gật đầu nói: - Chủ tịch Vương, tôi nghe nói bí thư Sầm đã quyết định đến tham gia tết Kim Hoa ở thành phố Linh Long.

- Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ ở lại thành phố Rừng Mật. Vương Tử Quân khoát tay áo cười nói với Hải Bác.

- Có những lời này của ngài thì tôi và bí thư Kim cũng yên tâm hơn. Hải Bác thấy Vương Tử Quân hiểu ý của mình thì nụ cười trên mặt càng thêm sáng lạn. Dù sao thì trong cạnh tranh tết Kim Hoa lần này bí thư Sầm đã sang thành phố Linh Long, nếu như chủ tịch Vương Tử Quân mà không ở lại, như vậy hắn cũng bị người ta coi thường.

Hai người bước trên cỏ dại đi về phía trước, sau khi đi đến một vị trí sườn đất thì Hải Bác cười nói với Vương Tử Quân: - Chủ tịch Vương, bây giờ tôi căn bản có áp lực khá lớn, phía thành phố Linh Long có nhiều tiền lắm của, có mời không ít ngôi sao lớn đến tham gia, còn giống như không tiếc tiền để mời cả Liêu An Như.

- Bây giờ có nhiều khách quý vốn đến Rừng Mật đã chạy sang Linh Long, nếu hội trường của chúng tôi không thể làm tốt công tác như Linh Long thì không hay. Chủ tịch Vương, như vậy tôi là chủ tịch sẽ là người bị lên án, tôi nên làm gì bây giờ?

Vương Tử Quân nhìn bộ dạng của Hải Bác, hắn sao không biết người này đang định làm gì? Hắn chỉ vào Hải Bác rồi nói: - Chúng ta tổ chức tết Kim Hoa là vì kỷ niệm, không phải lãng phí xa hoa.

- Chủ tịch, chúng tôi cũng không có vấn đề gì, vì cũng không cần phía tỉnh phải bỏ tiền, phía thành phố Rừng Mật cũng có thể cho ra số tiền như vậy. Hải Bác vẫn chưa từ bỏ ý định mà dùng giọng trần thuật nói với Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân nhìn Hải Bác rồi nói: - Chủ tịch Hải, cứ dựa theo phương án cũ, tôi cảm thấy phương án kia vừa khí phái vừa biểu hiện nội tình của tỉnh Mật Đông, là rất tốt rồi.

Hải Bác nhìn gương mặt kiên quyết của Vương Tử Quân, hắn biết không nên nói thêm gì nữa. Thế nên hắn chỉ có thể lắc đầu bất đắc dĩ nói: - Chủ tịch, nếu lần này tôi mà bị oán trách thì nguyên nhân đều là ngài.

Vương Tử Quân cười cười nói: - Nếu như có ai đó phàn nàn, cứ để người đó đến tìm tôi, tôi sẽ cho anh ấy một khóa giảng dạy về tư tưởng chính trị.

Sau khi chia tay Hải Bác, Vương Tử Quân trầm mặc ngồi trên xe. Tuy vừa rồi hắn nói rất hay với Hải Bác, thế nhưng sự kiện này vẫn làm hắn cảm thấy không thoải mái. Sầm Vật Cương đồng ý cho mở hội trường thứ hai ở thành phố Linh Long, nói là muốn thúc đẩy Linh Long phát triển, thực tế là có ý nghĩa phân tranh cao thấp với mình.

Chuyện này Vương Tử Quân biết rõ nhưng không thể nói ra được, dù sao thì chỉ có thể hiểu mà khó thể truyền ra ngoài.

- Tút tút tút. Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên, Vương Tử Quân nhìn màn hình điện thoại rồi nghe máy: - Chào An Như.

- Anh đang bận rộn gì vậy? Giọng nói êm ái của Liêu An Như truyền qua ống nghe giống như một dòng nước chảy vào tai Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân cười cười, tuy hai tháng không gặp mặt Liêu An Như, thế nhưng mối quan hệ giữa hai người cũng không vì vậy mà xa cách, ngược lại còn gần hơn, giống như làm hắn chợt nhớ lại tình cảnh giúp đỡ nhau lúc hoạn nạn vào kiếp trước.

Vương Tử Quân cười cười nói: - Anh đang ở trên xe, có chuyện gì thế?

- Vài ngày nữa em sẽ đến Mật Đông, anh có thời gian không? Liêu An Như cắn môi rồi khẽ nói: - Đã lâu không gặp anh, em muốn gặp anh một chút.

- Em đến tham gia diễn xuất ở tết Kim Hoa thành phố Linh Long sao? Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi trầm giọng hỏi Liêu An Như.

- À, người đại diện vừa rồi có hỏi ý kiến của em về sự kiện này, em cảm thấy nó rất hay, thế nên chuẩn bị đồng ý. Liêu An Như trầm ngâm giây lát rồi nói tiếp: - Chủ yếu là vì em muốn gặp anh.

Lúc này Liêu An Như căn bản là một người cực kỳ nổi tiếng, nếu như để cho người hâm mộ biết nàng trò chuyện với một người đàn ông như vậy, sẽ không thể không cực kỳ ngạc nhiên.

Vương Tử Quân căn bản có chút áy náy với yêu cầu của Liêu An Như. Khi vị trí của hắn ngày càng cao, tự do ngày càng ít, căn bản càng ít khi được gặp Liêu An Như.

- An Như, anh thấy em nên từ chối lời mời của thành phố Linh Long. Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi nói ra ý kiến của mình.

Liêu An Như có chút sững sốt, nàng lần này tràn đầy chờ mong được danh chính ngôn thuận đến Mật Đông, thế nhưng không ngờ khi nàng nói ra thì người đàn ông của mình lại không đồng ý.

Lúc này Liêu An Như cảm thấy có chút uất ức, nàng chợt cắn răng nói: - Em biết rồi, lát nữa em sẽ nói với bọn họ, sẽ để cho bọn họ từ chối.

- Vài ngày nữa là tết Kim Hoa ở Mật Đông, em đến Mật Đông đi, anh đưa em đi dạo chơi. Vương Tử Quân có chút không đành lòng, hắn khẽ nói với Liêu An Như.

- Thật sao? Vậy thì tốt quá, anh nói phải giữ lời đấy. Tâm tình của Liêu An Như chợt trở nên rất vui vẻ, nàng cười khanh khách nói.

Sau khi hàn huyên thêm vài câu với Liêu An Như thì Vương Tử Quân cúp điện thoại. Hắn nghĩ đến bộ dạng vui mừng vừa rồi của Liêu An Như, thế là không nhịn được phải khẽ cười. Nhưng hắn nhanh chóng nghĩ đến chuyện Liêu An Như nói với mình, dựa theo cấp bậc của Liêu An Như, có lẽ nàng là đối tượng trọng điểm được phía thành phố Linh Long cho ra lời mời, chính mình vừa rồi nói không quan tâm, thế nhưng lại yêu cầu Liêu An Như không đồng ý, xem ra có chút ức hiếp người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK