- Chủ tịch Trình đã đến, chúng ta xuống nghênh đón. Sau khi suy nghĩ cẩn thận xem nên báo cáo thế nào, Hào Nhất Vi trầm giọng nói với mọi người chung quanh.
Khi đi xuống dưới lầu thì Hào Nhất Vi nói với giáo sư Đồng: - Giáo sư Đồng, chút nữa tôi sẽ báo cáo với chủ tịch Trình, anh nên cho ra đề nghị, trước tiên phải nâng mức báo động lên một mức độ nữa.
Giáo sư Đồng nhìn vẻ mặt chăm chú của Hào Nhất Vi rồi khẽ gật đầu. Hắn là chuyên gia y tế, hắn tuy cảm thấy loại virus còn chưa biết là gì kia rất phiền toái, bây giờ chỉ có vài người bị lây bệnh, thế nhưng không thể không nâng cao mức báo động.
Khi bọn họ đang trò chuyện với nhau thì một chiếc xe Audi chạy đến như bay, khi thấy chiếc xe kia thì đám người Hào Nhất Vi nhanh chóng tiến lên nghênh đón. Nhưng khi bọn họ thấy Vương Tử Quân đi ra khỏi xe thì vẻ mặt trở nên cực kỳ kinh dị.
- Trưởng phòng Vương, chào mừng anh đến chỉ đạo công tác của sở y tế. Hào Nhất Vi là giám đốc sở y tế, tất nhiên hắn biết rõ địa vị của Vương Tử Quân ở trong tỉnh, sau khi giật mình thì nhanh chóng cho ra phản ứng.
Vương Tử Quân bắt tay với Hào Nhất Vi rồi khẽ nói: - Giám đốc Hào, tôi chỉ đi cùng chủ tịch Trình đến xem thế nào, rốt cuộc là tình huống gì thì anh báo cáo cho chủ tịch Trình.
Vương Tử Quân và Trình Viên Lệ được mọi người vây quanh đi vào trong phòng họp. Hào Nhất Vi vốn đã chuẩn bị xong phương án báo cáo với Trình Viên Lệ, nhưng bây giờ lại có thêm một Vương Tử Quân ở chỗ này, thế nên có chút căng thẳng.
Vì người ngồi kia là trưởng phòng Vương nổi tiếng Nam Giang.
Tuy cực kỳ căng thẳng nhưng Hào Nhất Vi vẫn cố gắng bình tĩnh báo cáo sự việc với Trình Viên Lệ, sau đó nháy mắt với giáo sư Đồng.
Giáo sư Đồng đã làm tốt công tác chuẩn bị, tuy bây giờ có thêm một vị trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy là Vương Tử Quân đến nghe báo cáo, thế nhưng hắn lại có vẻ bình tĩnh hơn Hào Nhất Vi.
Sau khi Trình Viên Lệ nghe lời đề nghị của giáo sư Đồng, vẻ mặt nàng trở nên rất ngưng trọng. Nàng là người chủ quản công tác y tế nhiều năm, căn bản không phải là người thường ở phương diện này. Dựa theo lời đề nghị của giáo sư Đồng, không những cần một khoản lớn tài chính, hơn nữa còn sinh ra nhiều ảnh hưởng.
- Giáo sư Đồng, lúc này chỉ có vài người bị bệnh, chúng ta đẩy mạnh mức độ báo động và đề phòng có phải là quá cao không?
Trình Viên Lệ lên tiếng không nằm ngoài dự đoán của Vương Tử Quân, mặc dù Vương Tử Quân cảm thấy Trình Viên Lệ là một cán bộ rất xứng đáng với chức vụ lãnh đạo, thế nhưng dù sao cũng không có khả năng biết được tất cả. Trình Viên Lệ có thể cho ra những bố trí tốt theo đúng quy định đối với những gì căn bản còn chưa diễn ra thì đã là quá tốt rồi.
Hơn nữa khi Trình Viên Lệ xử lý vấn đề còn quan tâm đến những ảnh hưởng sắp phát sinh, để ý đến những hậu quả sẽ phải tiếp nhận.
Giáo sư Đồng nhìn thoáng qua Hào Nhất Vi, cảm thấy bội phục sự đa mưu túc trí của giám đốc Hào. Hắn trầm ngâm giây lát chuẩn bị lên tiếng, chợt nghe thấy người bên kia hỏi: - Giáo sư Đồng, ngài nói bệnh này có tính lây lan rất mạnh sao?
Trong phòng họp của sở y tế tỉnh Nam Giang, Vương Tử Quân đang hút thuốc, dưới đất vương vãi khá nhiều tàn thuốc.
Đối với người ngoài thì Vương Tử Quân là người cực kỳ biết tự hạn chế, cũng không bao giờ xuất hiện tình huống hút thuốc gạt tàn bừa bãi như vậy. Nhưng bây giờ hắn không quan tâm, nó chỉ có một nguyên nhân, chính là tâm ý của hắn có chút hốt hoảng, cũng không quan tâm đến những thứ này.
Lúc này phòng họp đang thảo luận phương án khẩn cấp, đầu óc Vương Tử Quân lại giống như muốn nổ tung. Nhìn từ những dấu hiệu trước mắt thì thấy suy đoán của mình là đúng, thế nên hắn không khỏi cảm thấy cực kỳ áp lực.
Biết trước tất cả có chỗ tốt của nó, nhưng dù thế nào thì cũng có một quy tắc vận hành riêng biệt. Ví dụ như sở y tế tỉnh Nam Giang, phương án đầu tiên bọn họ đưa ra cực kỳ phù hợp với tình hình thực tế, dù sao thì cũng không ai đoán được hướng đi của sự việc là thế nào.
Vương Tử Quân là một người có nhiều ký ức về kiếp trước, hắn biết rõ cơ hội thay đổi đã bày ra trước mặt mình, thế nhưng muốn thay đổi nó cũng không dễ dàng như vậy.
Vương Tử Quân muốn áp dụng phương thức nghiêm khắc nhất, chính là khống chế tất cả trước khi nó chưa kịp bộc phát. Hắn tin tưởng chỉ cần chặn tất cả các nguồn gây bệnh và truyền nhiễm bệnh, như vậy sẽ giảm bớt tổn thất.
Nhưng rất nhiều chuyện căn bản không dễ làm như vậy, mỗi quyết định cần phải suy tính cho thật kỹ và sâu sắc, vì nó còn liên quan đến nhiều phương diện. Nếu chỉ đi theo phương thức hữu hiệu nhất, như vậy sẽ ảnh hưởng đến kinh tế và đời sống của nhiều người trong tỉnh.
Nếu áp dụng các phương án này sau khi sự việc phát sinh, không những không có người nói gì, ngược lại còn làm cho người ta cảm thấy anh là người quyết đoán. Nhưng bây giờ tất cả còn chưa phát sinh, khi mà người ta cảm thấy sự việc mới đi đến mức độ đáng uy hiếp mà cho ra quyết định này thì có chút đột ngột.
Hơn nữa Vương Tử Quân là trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy, cũng không phải là chủ tịch tỉnh, cho dù sự việc diễn ra cũng không liên quan đến hắn. Lúc này phương án bo bo giữ mình là sáng suốt nhất, nhưng lúc này hắn lại không làm được như vậy.
Đáp án tất nhiên là không thể.
Nhưng nếu phổ biến theo tâm tư của mình, như vậy sẽ có sự tương quan trách nhiệm của mình trong sự kiện này.
Vương Tử Quân không sợ trách nhiệm, nhưng nói như thế nào để làm cho Diệp Thừa Dân và Lý Thừa Uyên thực hiện theo phương án của mình? Đây là vấn đề phức tạp nhất vào lúc này.
Con người trọng sinh cũng không thể thay đổi được quy luật, bọn họ có thể biết được tương lai là gì thế nhưng không thể nào cản lại được.
- Trưởng phòng Vương, anh hút thuốc như vậy cũng không hay. Trình Viên Lệ đi đến bên cạnh Vương Tử Quân rồi khẽ nói.
Trình Viên Lệ là một người lớn tuổi hơn, có thể coi là chị, nàng nghĩ mình có nhiều ưu thế quá tốt trong kết giao với Vương Tử Quân. Ví dụ như lúc này, Vương Tử Quân hút thuốc khá nhiều, người khác không thể tiến lên nói gì, nhưng nàng lên tiếng lại rất tự nhiên.
Sau khi kết thúc nói chuyện với Hào Nhất Vi, Trình Viên Lệ quan sát Vương Tử Quân, biểu hiện của Vương Tử Quân làm cho nàng kinh ngạc, đây là làm sao?