Ngoài phương diện mở cửa đối ngoại thì bên trong Ôn Đô Hoa Viên còn có một bức tường ngăn cách ra một khu vực rộng vài chục héc ta, chủ yếu dùng cho công tác tiếp đãi của tỉnh Nam Giang, lãnh đạo tỉnh ủy cũng đôi khi đến đây họp.
Mười giờ sáng Vương Tử Quân đi vào biệt thự số ba của Ôn Đô Hoa Viên, lúc này đang ở vào thời điểm cuối thu, toàn bộ Ôn Độ Hoa Viên đầy màu xanh dào dạt. Vương Tử Quân đến nơi này vì nhận được thông báo của Khuất Chấn Hưng, nói là bí thư tỉnh ủy Diệp Thừa Dân có vài việc cần trò chuyện với hắn.
Thời gian một tháng qua Vương Tử Quân có quan hệ không tệ với Diệp Thừa Dân, vì vậy sau khi nhận được điện thoại của Khuất Chấn Hưng, Vương Tử Quân đi xe đến Ôn Độ Hoa Viên. Khi hắn xuống xe, trưởng phòng Hà Y Y đã đứng sẵn bên ngoài cổng nơi tiếp đãi của tỉnh ủy để đón chào hắn.
Vì nơi này được xác định là một trong những địa điểm tiếp đãi của tỉnh ủy Nam Giang thế nên Hà Y Y xuất hiện chỗ này cũng không có gì là khác lạ. Người phụ nữ này chưa đến bốn mươi, mặc một bộ váy vàng nhạt có vẻ rất quyến rũ, nhìn qua lại khôn khéo giỏi giang. Nàng có làn da trắng ngần, làm cho người ta gặp mặt không quên phải suy nghĩ miên man bất định. Vương Tử Quân đã từng gặp mặt người này, hắn lục tìm trong trí nhớ của mình, ngay sau đó tìm được phương pháp đối ứng. Phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp thường làm cho người ta có chút thoải mái, thế cho nên Vương Tử Quân chợt nói: - Trưởng phòng Hà, thì ra là chị.
- Chào trưởng phòng Vương. Vì Hà Y Y chủ yếu làm công tác tiếp đãi nên bình thường cũng có biểu hiện cực kỳ phóng khoáng thoải mái. Bây giờ nàng đối mặt với một vị trưởng phòng tổ chức trẻ tuổi như Vương Tử Quân, tất nhiên sẽ không keo kiệt giữ lại nụ cười.
Vương Tử Quân từng gặp mặt Hà Y Y một lần, người phụ nữ này rất giỏi ứng phó với các hoàn cảnh, làm rất tốt công tác của mình, căn bản cũng cực kỳ đúng chỗ. Hôm nay đáng lý không phải là Hà Y Y đứng chỗ này đón Vương Tử Quân, thế nhưng vừa nghe nói trưởng phòng Vương sẽ đến, nàng vận dụng quyền lợi trong tay để nhận nhiệm vụ tiếp đãi này. Tuy nàng không có giao tình gì với Vương Tử Quân, thế nhưng nàng căn bản là rất muốn cầu tiến, cực kỳ cam tâm tình nguyện tiếp xúc với lãnh đạo, tranh thủ lời nói của trưởng phòng Vương với mình ở Nam Giang.
Cái tên Hà Y Y làm cho nhiều lãnh đạo gọi tên nàng phải có chút cẩn thận, mặc dù trong quan trường không thiếu những câu chuyện mập mờ, thế nhưng biểu hiện dù thế nào cũng phải thoải mái phóng khoáng.
Vương Tử Quân cũng cảm nhận được sự nhiệt tình của đối phương, hắn cảm thấy gió thơm phả vào mặt, cuối cùng cười bắt tay với Hà Y Y: - Yy, khổ cực rồi.
Hà Y Y vừa dẫn đường vừa mỉm cười dùng giọng ẩn tình nói với Vương Tử Quân: - Trưởng phòng Vương, chúng ta chỉ gặp mặt một lần, hơn nữa cũng không nói được vài lời. Lãnh đạo lại nhớ kỹ tên của tôi, làm cho tôi thật sự cảm thấy kích động.
Tất cả lãnh đạo đều thích người tuyến dưới nói vài lời nịnh nọt vào thời điểm thích hợp, nhưng nếu nói quá nhiều cũng không hay, so ra thì lời nịnh hót của Hà Y Y lúc này cũng khá sinh động.
Đối với người trong quan trường, đặc biệt là phụ nữ thì tất cả đều rõ ràng, thân trong quan trường ai cũng muôn bày ra ưu thế tài nguyên của mình, cố gắng để tài nguyên này lấy được giá trị. Một người có thành tự lớn nhỏ thế nào trong quan trường căn bản liên quan mật thiết đến tài nguyên và phương diện dào sâu cảm tình. Phụ nữ thường có nhiều tài nguyên hơn đàn ông, điều này có liên quan đến phương diện giới tính.
Khi thấy Vương Tử Quân có thái độ ôn hòa với mình thì Hà Y Y căn bản là có chút thất vọng, nhưng nàng cũng không muốn bỏ qua. Dù sao thì nếu muốn lãnh đạo kéo anh vào trong vòng quan hệ của mình cũng không phải là làm một lần rồi xong.
Hà Y Y luôn là một người phụ nữ khôn khéo, cũng là một người hiểu rõ con đường mình cần phải đi, nhưng đối mặt với một vị lãnh đạo trẻ tuổi như Vương Tử Quân thì thật sự căn bản không có nhiều điểm để mở miệng. Dù là nàng có chịu thì Vương Tử Quân căn bản cho mình cơ hội làm trâu già gặm cỏ non sao?
Vương Tử Quân căn bản không quan tâm đến những suy nghĩ lung tung của Hà Y Y, lúc này trong đầu hắn chỉ nghĩ đến sự kiện Diệp Thừa Dân triệu kiến mình, gọi mình đến làm gì? Chẳng lẽ vì chuyện chọn lựa cán bộ công khai? Hình như cũng không phải là như vậy, vì trước đó hắn đã đến báo cáo rõ ràng với bí thư Diệp rồi.
Vài phút sau Vương Tử Quân đi vào ngôi biệt thự của Diệp Thừa Dân, Khuất Chấn Hưng đang chờ ở nơi đó, khi thấy Vương Tử Quân thì tươi cười tiến lên đón chào.
- Trưởng phòng Vương, hôm nay tâm tình của lãnh đạo rất tốt, vừa rồi mới câu được một con cá chép ba cân, chuẩn bị làm món cá chép nấu dấm đãi ngài. Khuất Chấn Hưng cười bắt tay Vương Tử Quân rồi dùng giọng giống như tùy ý nói.
Lời nói này của Khuất Chấn Hưng thật ra chủ yếu là để lấy lòng Vương Tử Quân, hắn nói đến tâm tình của Diệp Thừa Dân, từ góc độ nào đó muốn giúp đỡ quan tâm đến Vương Tử Quân. Vương Tử Quân căn bản cảm ứng được phần nhân tình này của Khuất Chấn Hưng, hắn vừa bắt tay Khuất Chấn Hưng vừa cười nói: - Cảm ơn cậu, không ngờ hôm nay lại có lộc ăn, nhất định phải uống với bí thư Diệp hai ly mới được.
Hai người trò chuyện với nhau rồi đi vào trong nhà, đi đến cửa phòng của Diệp Thừa Dân. Lúc này Diệp Thừa Dân đang đọc sách bên ban công, sau khi Vương Tử Quân đi vào thì tiện tay buông sách ra, cười nói với Vương Tử Quân: - Trưởng phòng Tử Quân, tôi vốn có thời gian rảnh rỗi nửa ngày, thế là nhất thời nảy lòng tham, gọi cậu đến đây thương lượng.
Đến vị trí của mình thì Diệp Thừa Dân trên cơ bản đều khống chế được thời gian, Vương Tử Quân ngồi xuống đối diện với Diệp Thừa Dân rồi nói: - Bí thư Diệp, ngài kéo tôi đến thưởng thức cuộc sống, tôi thật sự cầu còn chưa được, điều này nói rõ lãnh đạo quan tâm đến thủ hạ.
- Ha ha ha, trưởng phòng Tử Quân nói như vậy thì tôi cảm thấy an tâm nhiều hơn. Diệp Thừa Dân nói rồi dùng giọng tùy ý hỏi: - Hai ngày qua cậu có đi Ma Đô không? Những lúc nên về thì phải về thăm nhà một chút, nếu không lần sau tôi gặp mặt chủ tịch Vương, anh ấy nói tôi dùng con mình quá nghiêm khắc, ngay cả thời gian về thăm cha già cũng không có, khi đó tôi cũng không biết phải nói làm sao.
Với vị trí của Vương Quang Vinh thì căn bản là chênh lệch khá lớn với Diệp Thừa Dân, nhưng bây giờ Diệp Thừa Dân lại thành thật đặt mình và Vương Quang Vinh lên cùng một vị trí, tất nhiên nguyên nhân là vì Vương Tử Quân.
Lúc này Diệp Thừa Dân nhắc đến Vương Quang Vinh, Vương Tử Quân tất nhiên sẽ tuyệt đối không cho rằng vì bí thư Diệp thích nói chuyện liên quan đến bố mình. Với tình thế hiện tại của Vương Tử Quân, chỉ cần suy xét là biết rõ Diệp Thừa Dân muốn biết đáp án gì.