Mục lục
Bí Thư Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ngài cũng không biết đấy thôi, vì chuyện của công ty chúng tôi mà trưởng phòng Vương không ít lần đến đây. Nếu ngài không tin thì cứ hỏi công nhân trong xưởng, vì để cử giám đốc tiếp quản công tác của nhà máy mà anh ấy chịu không ít áp lực. Triệu Đại Trụ nói đến đây thì có chút do dự, sau đó vỗ đùi nói: - Tôi còn nghe người ta nói, khi đó cũng vì chuyện của giám đốc mà trưởng phòng Vương giống như bị cho lên lò nướng, nghe nói có nhiều người thậm chí chỉ biết đứng chờ công ty chúng tôi bị đóng cửa mà chê cười trưởng phòng Vương.

Vẻ mặt lãnh đạo số hai trung ương căn bản không đổi, thế nhưng ánh mắt lại có vài phần ngưng trọng. Lão nhìn về phía Vương Tử Quân, sau đó lại nhìn sang người giám đốc Lưu Thành Lâm. Lúc này Lưu Thành Lâm cũng không ngờ Triệu Đại Trụ lại nói ra những lời như vậy, hắn là giám đốc công ty nhưng đối mặt với tình huống đột nhiên này cũng không khỏi luống cuống tay chân.

Lưu Thành Lâm cũng không cần lãnh đạo hỏi, hắn nhanh chóng nói qua sự việc.

Người đi về phía đỉnh cao quyền lực căn bản không phải bình thường có thể so sánh được, căn bản có thể nhìn thấy rõ ràng lời nói của đối phương là thật hay giả. hơn nữa trước khi đến thì lão đã tìm hiểu khá kỹ về công ty xe hơi Đông Hồng, thế là nghe những lời báo cáo của lãnh đạo công ty, căn bản cảm thấy công ty xe hơi Đông Hồng cũng không nói dối ở sự kiện này.

Diêu Trung Tắc cảm thấy rất khó hiểu, hắn thật sự không ngờ dù mình cố gắng che đậy thì cũng không giấu được hào quang trên người Vương Tử Quân.

Lãnh đạo số hai trung ương đi ra khỏi công ty xe hơi Đông Hồng mà cực kỳ hào hứng, sau đó nói với Diệp Thừa Dân ở bên cạnh: - Dùng đúng cán bộ thì có thể cứu một doanh nghiệp ra khỏi bờ vực phá sản, thế cho nên cần chú trọng lớn gan dùng người, can đảm và quyết đoán, dám phụ trách hành vi của mình, các anh xem như làm rất tốt.

Lãnh đạo số hai trung ương nói đến đây thì nhìn thoáng qua Vương Tử Quân, sau đó dùng giọng thân thiết nói: - Tiểu đồng chí, có người thích nói mà không làm, có người làm lại không nói, thế nhưng công tác cần những người có tinh thần như cậu, không chỉ lo tâng bốc mà phải giống như một con bò già vùi đầu kéo xe không nhận được tiếng tăm gì. Thanh niên thường dễ sinh ra tâm tính táo bạo, nhưng cậu có thể không quan tâm đến vinh nhục cá nnhaan mà dám cổ vũ và hô hào vì dân, điều này là khó có được. Nói thật, hôm nay tôi rất cảm động.

Lúc này lãnh đạo số hai nói như vậy làm cho người ta cảm thấy bất ngờ, nhân viên đi theo đưa mắt nhìn nhau, nhưng sau đó ai cũng giống như cộng minh, đều gật đầu.

Quá trình khảo sát vì có chuyện nhỏ như vậy xen vào giữa làm cho tâm tình không yên của Diệp Thừa Dân và Chử Vận Phong đã tốt hơn rất nhiều.

Dù thế nào thì cán bộ tỉnh Nam Giang vẫn có tố chất cao, căn bản là trạng thái phát triển kinh tế cực kỳ đáng khen. Hơn nữa còn có một người xuất hiện và mang đến hiệu quả bất ngờ như Vương Tử Quân.

Bình thường Vương Tử Quân nói chuyện căn bản có thể xuất khẩu thành thơ, cực kỳ có tài ăn nói. Nhưng hôm nay Vương Tử Quân lại cực kỳ ẩn nhẫn, Diệp Thừa Dân tiếc nuối không có sân khấu cho Vương Tử Quân ra biểu diễn, ai ngờ vận may lại từ trên trời rơi xuống. Vương Tử Quân không nói lời nào, không có một động tác dư thừa thế nhưng lại lấy được hiệu quả chiến thắng không phát ra tiếng động.

Với tính cách và ánh mắt của lãnh đạo số hai trung ương, chỉ sợ lúc này Vương Tử Quân đã xem như là một quan viên có năng lực và tài đảm đương của tỉnh Nam Giang. Hơn nữa phương diện thủ đoạn chấp chính của Vương Tử Quân lại cực kỳ đáng khen.

Lãnh đạo số hai liên tục gật đầu, sau đó lại nở nụ cười. Nụ cười của lãnh đạo có ý nghĩa gì? Rõ ràng là sự phát triển của Nam Giang đáng giá được lãnh đạo khẳng định, có những điều này thì căn bản là quá đủ rồi.

Khi đoàn xe đi vào trung tâm tuyển dụng nhân sự của sở nội vụ tỉnh Nam Giang, đám lãnh đạo tỉnh Nam Giang đã hoàn toàn yên lòng.

Dfu sao thì nơi này cũng vừa mới tuyển ra được một danh sách công chức bổ sung, những người kia chưa tham gia công tác, lãnh đạo đến nơi này chủ yếu là khuyến khích bọn họ một phen, bày ra sự coi trọng của mình, xem như là một hành động dệt hoa trên gấm.

Hai mươi công chức đã được tuyển chọn đang đứng trong đại sảnh, lúc này bọn họ cực kỳ kích động. Dù sao thì bọn họ chỉ được thấy lãnh đạo trong tivi, bây giờ lại được bắt tay thân thiết với lãnh đạo, lại được nói vài câu ở khoảng cách gần, đãi ngộ như thế làm cho bọn họ cảm thấy cực kỳ khó có được, thế cho nên gương mặt ai cũng đỏ bừng bừng.

Lãnh đạo có vẻ cũng rất vui khi được trò chuyện với những người công chức thanh niên bừng bừng tinh thần và sức sống, lão nói khá nhiều, cực kỳ hòa ái dễ gần.

Thời gian dần trôi qua, khi mà nhân viên tùy tùng định nhắc nhở lãnh đạo nên rời đi, một nữ công chức duyên dáng chợt hỏi: - Thủ trưởng, tôi có thể phản ánh với ngài một chuyện được không?

- Có gì cô cứ nói, chỉ cần có lợi cho việc triển khai mở rộng công tác, tôi còn phải thỉnh giáo cô ấy chứ? Thủ trưởng đưa mắt nhìn cô gái trẻ rồi dùng giọng hòa ái nói.

Cô gái trẻ lên tiếng làm cho chủ nhiệm trung tâm tuyển chọn nhân sự của sở nội vụ cảm thấy rất lo lắng. Cô bé này đặt câu hỏi cũng không phải được sắp xếp sẵn, nếu như chỉ là phản ánh vấn đề nhỏ, như vậy lãnh đạo sẽ kiên nhẫn đáp lại, tất nhiên là hai bên cùng vui vẻ, nhưng nếu như có vấn đề, như vậy sẽ cực kỳ khó thu thập...

- Thủ trưởng, tôi và bạn trai cùng tham gia đợt thi tuyển công chức lần này, tôi thi đậu nhưng bạn trai thì lại rớt. Cô gái có chút do dự, sau đó cuối cùng cũng mở miệng.

Lãnh đạo số hai nhìn bộ dạng uất ức của cô gái mà không khỏi cười nói: - Thế nào? Muốn dựa vào tôi để đi cửa sau sao?

- Không phải, không phải, chúng tôi chủ yếu dựa vào thực lực của mình, cũng không phải vì những thứ này. Nếu như anh ấy không có thực lực, chúng tôi sẽ tâm phục khẩu phục, nhưng anh ấy không đậu cũng là vì có người thao tác trong bóng tối, như vậy là không công bằng. Cô gái nói xong thì cũng căn bản không còn lo lắng như trước, nàng nhìn chằm chằm vào lãnh đạo số hai, vì kích động mà gương mặt đỏ rần.

Một câu nói như sấm sét của cô gái làm cho đám lãnh đạo tỉnh Nam Giang chợt sợ ngây người, ai cũng cảm khái, ai sắp xếp trò này? Vì sao vào lúc cuối cùng lại phát sinh vấn đề?

Không ít ánh mắt nhìn về phía Vương Tử Quân, có những ánh mắt đồng tình, có nghi vấn, còn có chút hả hê. Vương Tử Quân là trưởng phòng tổ chức là người chủ quản công tác thi tuyển công chức, tất nhiên trách nhiệm của mình là khó chối bỏ được.

Diêu Trung Tắc cũng không ngờ sự việc lại diễn ra như vậy, cảnh tượng này làm hắn cực kỳ bất ngờ và không kịp chuẩn bị. Hắn là phó bí thư chủ quản công tác nhân sự, thế nhưng việc này diễn ra căn bản không có trách nhiệm của hắn. Hắn chỉ là người vạch ra phương hướng, nếu trong quá trình chấp hành mà xuất hiện cạm bẫy thì cũng không có vấn đề của hắn. Vì hắn là phó bí thư tỉnh ủy, hắn không phải tự tay làm việc, cung không tham dự vào bên trong.

Nhưng Vương Tử Quân thì lại khác, đối phương là trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy, là người phụ trách công tác, cho dù sự việc không liên quan thì tội đanh xác thực cũng sẽ ụp lên đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK