Sầm Vật Cương nhìn về phía Vương Tử Quân và Hà Kiến Chương, sau đó khoát tay ngăn cản Uông Thanh Minh lên tiếng: - Nếu chủ tịch Vương đã nói như vậy, tôi sẽ là tổ trưởng.
Khi mọi người trò chuyện vui vẻ với nhau thì giám đốc sân bay đi đến nói: - Thưa các vị lãnh đạo, máy bay của giám đốc Bạch đã đến.
- Bí thư Sầm, làm phiền ngài tự mình tiếp đón, tôi thật sự cảm thấy xấu hổ. Bạch Hoa Niệp bắt chặt lấy bàn tay của Sầm Vật Cương, hắn dùng sức lắc qua lại, gương mặt có vài phần cảm khái.
Sầm Vật Cương cũng xiết chặt tay củae Bạch Hoa Niệp rồi nói: - Tổng giám đốc Bạch, anh không những là khách quý của tỉnh Mật Đông, hơn nữa còn là bạn bè của tôi, anh xem, tôi đã đưa theo các thành viên ban ngành đến đón ngài.
- Ha ha, bí thư Sầm thật sự làm cho tôi cảm động, thế nhưng như vậy càng làm cho tôi cảm thấy được sủng ái mà kinh hoàng. Bạch Hoa Niệp tuy nhỏ hơn Sầm Vật Cương mười tuổi thế nhưng lại là người linh thông tin tức, hắn biết rõ vị bí thư này sắp tiến thêm một bước, thế nên hắn cực kỳ khách khí với người có thể ảnh hưởng đến vận mệnh của mình.
Sầm Vật Cương rất hài lòng với phản ứng của Bạch Hoa Niệp, lão cười cười nói: - Cũng không phải là người ngoài, cũng đừng nói những lời khách khí như vậy.
Hai người Sầm Vật Cương và Bạch Hoa Niệp bắt tay với nhau tạo ra bầu không khí rất thân mật. Sau khi hai bên buông tay nhau ra, Vương Tử Quân đứng sau lưng Sầm Vật Cương nhanh chóng vương tay với Bạch Hoa Niệp: - Tổng giám đốc Bạch, chào mừng ngài đến với Mật Đông.
- Cám ơn chủ tịch Vương. Bạch Hoa Niệp không quan tâm đến phương diện bắt tay với Vương Tử Quân, hắn nhanh chóng rút tay về.
Vương Tử Quân căn bản không thèm quan tâm đến thái độ của Hbn., hắn chỉ cười cười với đối phương rồi lui ra. Gương mặt của Hà Kiến Chương đứng sau lưng vương tử quân chợt trở nên rất lạnh lẽo, thế nhưng bọn họ đến là để nghênh đón người ta, thế nên cũng phải đơn giản bắt tay với Bạch Hoa Niệp.
Dù sao nơi đây cũng không phải địa điểm chuyện trò, thế nên mọi người nói thêm hai câu, sau đó nhanh chóng đi ra sân bay. Bạch Hoa Niệp lần này mang đến không ít người, chẳng những có thư ký, cũng không thiếu nhân viên theo sau, hơn nữa nhóm đại biểu của tập đoàn Thần Khí kết hợp với thành viên ban ngành của Mật Đông là khoảng hơn hai chục người.
Sau khi lên xe thì Bạch Hoa Niệp chủ yếu tỏ ra cực kỳ nhiệt tình với Sầm Vật Cương, mà Sầm Vật Cương cũng bày ra sự tôn trọng cao độ với Bạch Hoa Niệp.
Bạch Hoa Niệp căn bản tỏ ra cực kỳ lãnh đạm với Vương Tử Quân ở bên cạnh Sầm Vật Cương, mặc dù ngẫu nhiên có nói vài ba câu, thế nhưng lại cực kỳ đạm bạc.
Phòng tiếp khách ở lầu bốn của khách sạn Thịnh Thế đã được sớm dọn sẹp sạch sẽ, hai người Bạch Hoa Niệp và Sầm Vật Cương ngồi ở vị trí trung tâm, hai bên trò chuyện rất vui vẻ.
- Tổng giám đốc Bạch, nghe nói quý công ty chuẩn bị chọn nơi đặt khu sản xuất, tỉnh Mật Đông chúng tôi trên phương diện này căn bản cực kỳ nhiệt tình, chỉ cần tổng giám đốc Bạch đặt khu sản xuất ở Mật Đông, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng làm cho tổng giám đốc Bạch thỏa mãn ở phương diện chính sách ưu đãi. Sầm Vật Cương uống một hớp nước rồi nói đến chuyện chính sự.
Bạch Hoa Niệp khẽ cười, hắn nói: - Tôi có thể cảm nhận được sự giúp đỡ to lớn của bí thư Sầm, lúc này ở trước mặt bí thư Sầm tôi cũng không dám nói bậy. Mật Đông là địa phương chúng tôi chú trọng nhất, lúc bắt đầu tôi có khuynh hướng tiến về phía Mật Đông.
Lời nói của Bạch Hoa Niệp tất nhiên là có ý nghĩa khác, hắn muốn nói cho tất cả mọi người biết, lúc đầu tôi căn bản có ý nghĩ đầu tư vào Mật Đông, thế nhưng vì trong số các anh có người ngăn trở mới ra kết quả như lúc này.
Người nơi đây không ai ngu ngốc, sao lại không nghe và hiểu rõ ý nghĩa lời nói của Bạch Hoa Niệp? Sầm Vật Cương cười cười nói: - Tổng giám đốc Bạch, tuy hai người chúng ta tiếp xúc không nhiều, thế nhưng tôi biết tổng giám đốc Bạch là người sảng khoái, ngài nói đi, ngài muốn có điều kiện gì mới có thể ở lại Mật Đông?
- Bí thư Sầm, đối với ngài thì tôi tin tưởng một trăm phần trăm, nhưng có một số việc bí thư Sầm ngài cũng nên hiểu nổi khổ của tôi. Bạch Hoa Niệp nói đến đây thì nhìn thoáng qua Vương Tử Quân rồi nói: - Chủ tịch Vương, ngài nói xem có đúng không?
Vương Tử Quân biết rõ Bạch Hoa Niệp nói như vậy là có ý gì, lúc này hắn cười cười nói: - Tôi luôn có thái độ giơ hai tay hoan nghênh đối với những xí nghiệp đầu tư vào Mật Đông, thế nhưng có một câu thế này: Khi đầu tư nói chuyện đầu tư, ngài nói xem có đúng không?
Bạch Hoa Niệp tất nhiên hiểu rõ ý nghĩa lời nói của Vương Tử Quân, Sầm Vật Cương cũng hiểu rõ ràng. Lúc này Sầm Vật Cương nhìn vẻ mặt bình thản của Vương Tử Quân, lão không nhịn được phải nói: - Chủ tịch Tử Quân, tổng giám đốc Bạch mặc dù là doanh nghiệp thế nhưng cũng giống như chúng ta, cũng là phục vụ vì quần chúng, hai bên trăm sông đổ về một biển, cũng là vì cố gắng thực hiện bản chức của mình với đất nước mà thôi.
- Vẫn là bí thư Sầm có trình độ cao, ngài nói như vậy không khỏi làm tôi sinh ra cảm giác xé toang màn đêm nhìn thấy ánh sáng. Bạch Hoa Niệp nở nụ cười càng thêm sáng lạn.
Vương Tử Quân không nói thêm điều gì, hắn chỉ dùng ánh mắt nhàn nhạt nhìn Bạch Hoa Niệp, sau đó lẳng lặng uống trà.
Bạch Hoa Niệp chủ yếu trò chuyện với Sầm Vật Cương, thế nhưng ánh mắt lại không quên xẹt qua người Vương Tử Quân. Hắn nhìn bộ dạng cực kỳ bình tĩnh thoải mái của Vương Tử Quân, thế là cảm thấy cực kỳ bực bội.
Bạch Hoa Niệp đi một vòng từ Tây Tường đến Mật Đông chủ yếu là gây áp lực cho Vương Tử Quân, cố gắng giữ lại khu biệt thự an dưỡng của mình ở Đồng Lục. Trên sự kiện này thái độ của Vương Tử Quân là cực kỳ quan trọng, mặc dù hắn biết rõ quyền uy của Sầm Vật Cương ở Mật Đông là thế nào, thế nhưng hắn biết rõ nếu như Vương Tử Quân cứng nhắc không tha, như vậy mình sẽ cực kỳ khó chịu.
- Bí thư Sầm, trong giới kinh doanh có một câu thế này: Gặp người chỉ nói ba phần nội dung, không thể hoàn toàn chú tâm. Thế nhưng tôi căn bản không muốn giấu với hai vị lãnh đạo, tôi ở nơi đây cũng không nói suông, đó là tập đoàn Thần Khí chúng tôi cực kỳ có thành ý ở phương diện đặt khu sản xuất ở tỉnh Mật Đông.
Sầm Vật Cương gật đầu nói: - Tổng giám đốc Bạch cứ yên tâm, Mật Đông nhất định sẽ cực kỳ có thành ý ở phương diện hợp tác này.
Sau bữa tiệc tiếp đãi vào lúc giữa trưa, Bạch Hoa Niệp đi nghỉ ngơi, Vương Tử Quân có uống chút rượu, chuẩn bị đi tìm một chỗ để nghỉ ngơi. Khi hắn chuẩn bị rời đi thì Sầm Vật Cương chợt nói: - Chủ tịch, chúng ta dã lâu không trao đổi tình cảm, bây giờ tìm một chỗ uống trà có được không?
Trong khách sạn Thịnh Thế có phòng trà, Sầm Vật Cương và Vương Tử Quân đến khách sạn Thịnh Thế không khỏi làm cho đám lãnh đạo khách sạn cảm thấy cực kỳ căng cứng. Sau khi nghe nói lãnh đạo đến uống trà thì nhanh chóng thu xếp.
Sau khi Vương Tử Quân và Sầm Vật Cương ngồi vào trong một phòng trà an tĩnh, nữ nhân viên pha trà mặc sườn xám màu hồng nhanh chóng tiến vào pha trà rót nước.