Mục lục
Bí Thư Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật ra Du Giang Vĩ cũng không thật sự ăn tết ở thành phố Đông Hồng, vì mùng một hắn đã về quê. Trước kia hắn và bố mẹ về ăn tết với ông bà, chỉ là tụ hội với anh em bà con, căn bản cũng không có bao nhiêu mệt mỏi. Nhưng hôm nay thì khác, không những có bà con thân thích chào đón hắn, còn có những người mà hắn căn bản không tưởng được cũng tham gia vào đội ngũ này.

Chủ tịch huyện, bí thư huyện ủy, lãnh đạo quê nhà, còn có những người bạn học mà nhiều năm rồi chưa liên hệ, sau khi biết được tin tức hắn về quê, tất cả chạy đến như ong vỡ tổ, căn bản chen chúc chạy đến căn nhà mà nhiều năm rồi chưa tu sửa của ông bà hắn.

Khi người ta công thành danh toại về nhà thì căn bản giống như cẩm y dạ hành, có nhiều người đến thăm con thì bố mẹ cảm thấy rất vinh qung, nhưng Du Giang Vĩ lại cảm thấy có hơi mệt.

Nhưng dù mệt mỏi thì Du Giang Vĩ cũng không dám nói gì, dù sao hắn cũng không thể nào cắt đứt liên lạc với nơi này được. Hắn phải đối phó thật tốt với những người này, nếu hắn có biểu hiện gì khác, chỉ sợ người ta sẽ nói hắn thành danh đắc thế, căn bản sẽ rất phiền.

Lúc này Du Giang Vĩ là thư ký của Vương Tử Quân, hắn cũng rất quan tâm đến thanh danh của mình, đặc biệt là không được hàm hồ trước những người ở quê nhà. Vì vậy hắn căn bản khá mệt mỏi, nhưng khi nhìn thấy gương mặt lấp lánh tự h hào của bố mẹ, hắn cảm thấy như vậy rất đáng.

Du Giang Vĩ cũng không giấu diếm đối với Vương Tử Quân, hắn căn bản nói ra những gì mình đã gặp phải khi về quê. Vương Tử Quân căn bản cũng không bất ngờ với những gì mà Du Giang Vĩ gặp phải, nếu như Du Giang Vĩ về quê và bị lạnh nhạt, như vậy đó mới là chuyện mà một trưởng phòng tổ chức như hắn phải chú ý.

Khi Vương Tử Quân đang trò chuyện cùng Du Giang Vĩ, điện thoại trên bàn làm việc của hắn chợt vang lên. Vương Tử Quân cầm lấy điện thoại, đầu đây bên kia vang lên giọng nói của thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy Đào Nhất Hành: - Trưởng phòng Vương, chúc mừng năm mới.

Vương Tử Quân có quan hệ không tệ với Đào Nhất Hành, lúc này nghe thấy đối phương chúc mừng thì cũng mỉm cười nói: - Chúc thư ký trưởng Đào có một năm mới vui vẻ hạnh phúc, lúc này lãnh đạo ngài gọi điện thoại cho tôi, không hiểu có gì cần dặn dò không?

- Ha ha ha, trưởng phòng Vương, những lời này của ngài làm tôi hổ thẹn, phải là lãnh đạo ngài cho ra chỉ thị mới đúng, tôi cũng không dám phạm thượng, không dám cho ra chỉ thị gì với anh. Đào Nhất Hành rất khách khí với Vương Tử Quân, hắn nói rồi cười tiếp tục lên tiếng: - Tôi vừa từ trong phòng của bí thư Diệp đi ra, anh ấy nói tôi nhắn ngài đi đến một chuyến.

Vương Tử Quân nghe nói Diệp Thừa Dân mời mình sang, thế là nhanh chóng không dám trì hoãn, nói hai câu thì rời khỏi phòng.

Có nhiều người đi tới đi lui trong khu văn phòng tỉnh ủy, những âm thanh chúc mừng càng liên tiếp vang lên. Nhưng khi Vương Tử Quân xuất hiện ở khu văn phòng thường ủy tỉnh ủy, những người mở miệng chúc mừng căn bản có cấp bậc khá tương đồng, những người khác cảm thấy cấp bậc không đủ thì căn bản chỉ có thể thành thật đứng một bên mà thôi.

Sau khi đi đến bên ngoài phòng làm việc của Diệp Thừa Dân, lúc này thư ký Khuất Chấn Hưng đã chờ sẵn. Sau khi Vương Tử Quân mở miệng thăm hỏi các cụ nhà Khuất Chấn Hưng có khỏe không, Khuất Chấn Hưng gõ cửa phòng làm việc của Diệp Thừa Dân cho Vương Tử Quân. Lúc này Diệp Thừa Dân cũng không có ở trong phòng, lão đang ngồi trong phòng xép, khi Vương Tử Quân đi vào thì Diệp Thừa Dân đang đọc sách.

Khi thấy Vương Tử Quân đi vào thì Diệp Thừa Dân đặt sách trong tay xuống bàn, lúc này mới cười nói với Vương Tử Quân: - Trưởng phòng Tử Quân, tết nhất thế nào rồi?

Vương Tử Quân căn bản tràn đầy tôn trọng với vị bí thư hơn mình hai mươi tuổi này, hắn cười nói: - Bí thư, tôi về nhà cảm thấy rất thoải mái, ngài thế nào rồi? Con cháu đều về nhà vui vẻ đoàn viên cả chứ?

- Ha ha, rất tốt, đều đã về, đám tiểu tử kia tuy có hơi ầm ĩ thế nhưng lại làm cho người ta cảm thấy rất vui. Diệp Thừa Dân nói rồi lại cười: - Nhưng vui vẻ nhất chính là tết năm nay Nam Giang khá hài hòa ổn định, căn bản không xuất hiện sự cố nào ngoài ý muốn.

Vương Tử Quân hiểu sự cố ngoài ý muốn trong lời nói của Diệp Thừa Dân là gì, hắn cười cười nói: - Không có gì ngoài ý muốn thì quá tốt.

Diệp Thừa Dân nói vài chuyện năm mới, sau khi Khuất Chấn Hưng lui ra thì mới mở miệng nói: - Vài ngài trước tôi đi gặp lãnh đạo, khi đó lãnh đạo rất thỏa mãn với công tác của chúng ta ở Nam Giang.

Vương Tử Quân nghe Diệp Thừa Dân nói như vậy thì vẻ mặt chợt trở nên nghiêm túc, Diệp Thừa Dân căn bản không cần phải khoe khoang chuyện gặp lãnh đạo thượng cấp, có lẽ có chuyện gì đó muốn nói với mình.

- Thủ trưởng căn bản cho ra nhiều khẳng định với các công tác của Nam Giang, đánh giá như vậy căn bản là rất khó có được. Đặc biệt là phương diện cải cách nhân sự của chúng ta, không những đưa ra lời khẳng định với cố gắng của chúng ta, còn đặt ra kỳ vọng rất lớn. Diệp Thừa Dân nói đến đây thì nâng ly trà lên uống một ngụm rồi tiếp tục nói: - Lúc này tình hình cải cách kinh tế đang được tiến hành hừng hực khí thế, phương diện cải cách nhân sự cũng cực kỳ cấp bách. Lúc này thủ trưởng giao nhiệm vụ cho chúng ta ở Nam Giang, đó là lời ủng hộ mạnh mẽ, đồng thời cũng là áp lực rất sâu.

Vương Tử Quân biết rõ Diệp Thừa Dân căn bản không già miệng nói láo, sự việc này có liên quan rất lớn, Diệp Thừa Dân căn bản không thể không có áp lực. Hắn suy xét một lúc rồi nói: - Bí thư Diệp, phương diện cải cách nhân sự là xu thế cần phải làm, tôi cảm thấy chúng ta bây giờ không những phải có tinh thần tiếp nhận gánh nặng, đồng thời còn phải có tác phong không kiêu không ngạo. Tôi tin tưởng dưới sự lãnh đạo của bí thư Diệp, chúng ta nhất định sẽ có thể đưa Nam Giang tiến lên một con đường phát triển mới.

- Ha ha ha, trưởng phòng Tử Quân, cậu cũng không nên cứng với tôi, thủ trưởng coi trọng Nam Giang như vậy ngoài cơ sở địa phương, quan trọng chính là công tác chọn lựa cán bộ công khai của chúng ta vào năm ngoái. Cậu có thể làm sinh động công tác chọn lựa cán bộ, lần này cậu là trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy, cậu phải đảm đương vai trò nhân vật chính trong cải cách nhân sự. Diệp Thừa Dân nói cũng không phải là há miệng phát ra những lời lung tung, Vương Tử Quân căn bản đã làm cho nhiều lãnh đạo trung ương coi trọng vì công tác chọn lựa cán bộ công khai năm qua.

Tết năm nay Diệp Thừa Dân đến thăm hỏi vài vị lãnh đạo, hầu như có hai phần ba số người nhắc đến sự kiện chọn lựa cán bộ công khai của tỉnh Nam Giang, đồng thời cho ra thái độ khẳng định với kết quả mà Nam Giang đạt được.

Cũng vì nguyên nhân này mà ngày đầu tiên đi làm thì bí thư Diệp Thừa Dân đã gọi Vương Tử Quân đến phòng làm việc của mình, căn bản là muốn thương lượng với Vương Tử Quân về điều này.

Vương Tử Quân thấy Diệp Thừa Dân nói bằng lời khẩn thiết, hắn cũng không che giấu mà nói ra vài ý nghĩ của mình ở phương diện cải cách nhân sự, nói rất rõ ràng. Diệp Thừa Dân là bí thư tỉnh ủy Nam Giang, ánh mắt sâu sắc hơn người thường, trong lúc trao đổi thì Vương Tử Quân căn bản có nhiều phương diện không mưu mà hợp với bí thư Diệp.

Khi hai người đang nói chuyện rất hợp nhau, tiếng gõ cửa chợt vang lên. Diệp Thừa Dân nhíu mày, khi Vương Tử Quân đi vào thì lão đã nói rõ với Khuất Chấn Hưng, nếu như không có việc gì khẩn cấp thì căn bản đừng quấy rầy mình.

Khuất Chấn Hưng căn bản là người luôn làm cho Diệp Thừa Dân hài lòng, bây giờ Khuất Chấn Hưng đi vào gõ cửa, tuyệt đối là có chuyện khẩn cấp gì đó phát sinh. Tất nhiên bất kỳ vị lãnh đạo nào cũng không tình nguyện tiếp nhận những việc khẩn cấp.

Sau khi Diệp Thừa Dân nói một câu mời vào, Khuất Chấn Hưng nhanh chóng đi đến. Đầu tiên hắn nhìn thoáng qua Vương Tử Quân, sau đó mới trầm giọng nói: - Bí thư Diệp, vừa mới nhận được tin tức, khi chủ tịch Chử đi khảo sát công tác đầu năm đã bị nhóm đại biểu cho nhân viên công chức của công ty xe hơi Đông Hồng ngăn cản, nói là muốn phản ánh vấn đề, không giải quyết thì không cho đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK