Mục lục
Bí Thư Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thạch Kiên Quân cũng thấy Vương Tử Quân đi đến, sau khi Vương Tử Quân đến trước mặt thì cười nói:

- Bí thư Vương, thành phố La Nam của các cậu phải nỗ lực, phải nương cơ hội lần này mà cố gắng tìm ra thành tích tốt nhất cho mình.

Thạch Kiên Quân nói đến đây thì cười cười nói:

- Tôi hy vọng cậu có thể cho chúng tôi một niềm vui, ví dụ như đường cao tốc Sơn La. Hạng mục này làm cho bí thư Nhất Phong và tôi cảm thấy rất bất ngờ, cũng rất vui sướng. Nếu như cậu có thể tranh thủ được vài hạng mục tốt như đường cao tốc Sơn La, chỉ sợ bí thư Nhất Phong nằm ngủ còn phải mỉm cười.

Thạch Kiên Quân nói đến đường cao tốc Sơn La thì rõ ràng là nể mặt Vương Tử Quân, dù sao thì hạng mục đường cao tốc này căn bản không tốn một xu của tỉnh Sơn Nam, lại đem đến cho tỉnh Sơn Nam một thành tích lớn. Nếu như nói về lực ảnh hưởng, chỉ sợ đường cao tốc Sơn La cũng không nhỏ hơn hội nghị xúc tiến thương mại lần này.

Hạng mục đường cao tốc Sơn La lại không hấp dẫn ánh mắt mọi người bằng hội nghị xúc tiến thương mại ở thành phố Đông Bộ, nhưng tác dụng của đường cao tốc rõ ràng là lớn hơn hội nghị xúc tiến thương mại này rất nhiều.

Vương Tử Quân thật sự cảm kích đối với những lời nể mặt mình của Thạch Kiên Quân, nhưng nhìn từ phương diện khác thì thấy rõ Thạch Kiên Quân căn bản không ôm hy vọng thành phố La Nam có thể có được thành tích trong hội nghị xúc tiến thương mại lần này. Dù sao thì thành phố La Nam phát triển kinh tế rất kém, đây là điều quá rõ ràng trong tỉnh Sơn Nam. Thành phố La Nam có một khu quy hoạch phát triển kinh tế, thế nhưng bên trong thật giả lẫn lộn, chỉ là kiếm chút thể diện mà thôi.

Với tình huống hiện tại của thành phố La Nam, có thứ gì để cầm ra mời chào ánh mắt xí nghiệp? Đây chính là điều quá rõ ràng trong mắt mọi người.

Tuy người chung quanh đều cười, vẻ mặt bình tĩnh, thế nhưng Vương Tử Quân có thể hiểu được bọn họ đang nghĩ gì. Hắn nhìn nụ cười trên mặt Thạch Kiên Quân, sau đó trầm giọng tỏ thái độ:

- Chủ tịch Thạch, ngài đây là đang vung roi đánh trâu chậm, mặc kệ kết quả thế nào, thái độ phát triển kinh tế của thành phố La Nam sẽ không làm cho ngài thất vọng.

Vương Tử Quân tỏ thái độ làm cho Thạch Kiên Quân có chút khó chịu, hắn là chủ tịch tỉnh Sơn Nam, hắn không phải là người thích lý luận suông. Vương Tử Quân là người có tài, là người thường xuyên ra bài không theo quy tắc. Nhưng người này luôn làm cho người ta sinh ra cảm giác một phần tóc của mình bị nắm trong tay, anh nói xem, một cấp dưới như vậy sao có thể làm cho cấp trên thoải mái được?

Dù Thạch Kiên Quân không thoải mái nhưng cũng không thể phát tác, hắn chỉ mỉm cười không nói gì. Thầm nghĩ người này có bản lĩnh quá lớn, nhưng trong quan trường dù anh có bảy mươi hai phép thần thông thì cũng không nên lấy ra dùng hết, nếu anh có khả năng như vậy thì còn cần lãnh đạo làm gì? Nếu như anh đi khắp nơi biểu hiện mình là một đóa hoa tuyệt sắc, chỉ lo bày tỏ vẻ đẹp của riêng mình, như vậy lãnh đạo ở bên cạnh sẽ nói gì? Lãnh đạo sẽ là lá xanh tô đậm cho anh sao? Như vậy rõ ràng là giọng khách lấn chủ.

Vì trong khu triển lãm có nhiều thành phố, thế cho nên Thạch Kiên Quân xem xét gian hàng của thành phố Sơn Viên và An Dịch thì cũng đi đến thăm những gian hàng khác. Chúc Vu Bình vẫn đi bên cạnh Thạch Kiên Quân, khi Thạch Kiên Quân bước đi thì hắn cố ý giảm bước tiến của mình vài phần, sau đó khẽ nói với Vương Tử Quân:

- Bí thư Vương, chuyện này xem như tôi đã biến hay thành dở rồi.

Vương Tử Quân hiểu Chúc Vu Bình đang xin lỗi mình, hắn vỗ vỗ vai Chúc Vu Bình nói:

- Vu Bình, có gì đâu chứ? Nói thật, tôi còn đang định cảm tạ anh, vì anh đã cho thành phố La Nam chúng tôi một vị trí tốt như vậy.

Chúc Vu Bình nhìn nụ cười của Vương Tử Quân, trong lòng càng không thoải mái. Khi sắp xếp sân bãi thì hắn đặc biệt thông báo cho bên dưới, cho thành phố La Nam một vị trí tốt. Chỉ thị này là yêu cầu nghiêm khắc, thật sự được người ta chứng thực rất kiên quyết. Chỉ là hắn không ngờ lòng tốt của mình lại biến thành tình huống xấu, hắn chỉ muốn sắp xếp cho La Nam một vị trí tốt, thế nhưng vị trí quá tốt lại làm cho người ta rơi vào hoàn cảnh xấu hổ.

Thành phố La Nam được sắp xếp ở giữa thành phố An Dịch và Sơn Viên, nếu như bí thư Vương không tìm ra được thành tích gì ở sự kiện lần này, chỉ sợ hội nghị xúc tiến thương mại kết thúc sẽ đẩy thành phố La Nam vào một hoàn cảnh khó xử. Vì vị trí tốt ở hội chợ này mà không ít lãnh đạo đã gọi điện thoại đến, thậm chí có vài phản ánh về vị trí truyền về tỉnh thành.

Chúc Vu Bình biết rõ ràng những tình huống này, vì vậy bây giờ hắn biết mình ném cho bí thư Vương một vị trí chạm tay có thể phỏng, xem như đưa bí thư Vương lên đỉnh núi lửa, cũng không biết có bao nhiêu người đang chờ để được nhìn tình huống khốn khó của Vương Tử Quân.

Nếu như nói trước đó Chúc Vu Bình căn bản không ngờ đến những điều này, nhưng những gì gặp phải hôm nay lại làm cho trái tim của hắn nhảy lên cuống họng.

Vương Tử Quân nhìn Chúc Vu Bình muốn nói lại thôi, thế là vỗ vai Chúc Vu Bình với bộ dạng điềm nhiên như không, sau đó nở nụ cười trêu ghẹo:

- Anh Chúc, đã nhiều ngày chúng ta không hợp tác với nhau, anh nên có lòng tin với trình độ của tôi.

Chúc Vu Bình hầu như có chút bối rối, hắn định mở miệng thì thấy nhóm người Thạch Kiên Quân đi về phía trước. Hắn vẫy tay với thư ký của mình, nói tối nay sẽ mời tiệc bí thư Vương, sau đó cất bước đi theo đám người.

Lý Quý Niên vẫn đứng cách đó không xa, hắn cũng nghe được những lời của Chúc Vu Bình, trong lòng thật sự cảm khái vô hạn. Hắn thật sự cảm thấy hâm mộ Vương Tử Quân, đồng thời lại không thoải mái vì tình huống lòng tốt lại biến thành chuyện xấu của Chúc Vu Bình.

Chúc Vu Bình ơi là Chúc Vu Bình, không phải là anh bị lừa đá vào đầu đấy chứ? Sao lại không nghĩ ra điều này được? Tuy Lý Quý Niên oán trách nhưng cũng biết rõ điều này khó thể trách Chúc Vu Bình, dù sao Chúc Vu Bình cũng là chủ tịch thành phố Đông Bộ, mỗi ngày bận rộn quá nhiều công tác, có thể nghĩ tìm cho lãnh đạo cũ một vị trí tốt là quá hay rồi.

- Bí thư Vương, anh xem bây giờ chúng ta nên làm gì?

Lý Quý Niên tuy vẫn bảo trì tính độc lập của mình dưới sự cường thế của Vương Tử Quân, thế nhưng lời nói và việc làm luôn cực kỳ thận trọng. Tất cả là vì uy danh và thể diện của bí thư Vương càng ngày càng lớn mạnh, hắn cũng không dám tỏ ra oán giận ở phương diện này.

Vương Tử Quân nhìn Chúc Vu Bình vội vàng bỏ đi, hắn cười nói:

- Làm sao bây giờ? Có thể làm gì được nữa? Chúng ta tìm ra thành tích tốt không được sao?

Lý Quý Niên nhìn nụ cười của Vương Tử Quân, hắn thầm nghĩ: Ngài nói thì có vẻ hay lắm.

- Bí thư Vương, lúc này gian hàng của thành phố La Nam đã cơ bản hoàn thành, ngài và chủ tịch Lý không bằng về khách sạn nghỉ ngơi một chút, tôi ở đây xem xét là được.

Hà Khởi Duệ đi đến bên cạnh khẽ báo cáo với Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn phát hiện mình và Lý Quý Niên ở lại chỗ này cũng căn bản là không làm được gì, lại ảnh hưởng đến tiến độ thi công, còn không bằng tìm một chỗ nghỉ ngơi theo lời của Hà Khởi Duệ. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Khi Vương Tử Quân chuẩn bị lên xe thì hai chiếc xe chạy từ xa đến như bay, đó là hai chiếc Audi, khi xe chạy qua bên cạnh đám người Vương Tử Quân thì khẽ dừng lại.

- Chào bí thư Vương.

Bí thư thị ủy thành phố Triệu Lô là Sở Cẩm Thu từ trong xe bước xuống, hắn cười ha hả bắt tay với Vương Tử Quân.

Vì hạng mục đường cao tốc Sơn La mà quan hệ giữa Vương Tử Quân và Sở Cẩm Thu là rất tốt. Sau khi nghe câu chào hỏi của Sở Cẩm Thu, Vương Tử Quân cũng nhanh chóng tiến lên nghênh đón. Sở Cẩm Thu nói đùa hai câu với Vương Tử Quân, sau đó nhìn thoáng qua gian hàng của thành phố La Nam:

- Bí thư Vương, vị trí này thật sự làm cho người ta phải hâm mộ.

Vương Tử Quân cười cười cũng không nói gì, mà Sở Cẩm Thu lại đi đến bên cạnh khẽ nói:

- Bí thư Vương, những chỗ người ta hâm mộ thường hay phát sinh vấn đề, hôm nay tôi nghe nhiều thành phố tỏ a bất mãn vì tình huống thành phố La Nam chiếm được vị trí hoàng kim trong khu của tỉnh Sơn Nam.

Vương Tử Quân không hỏi đó là những thành phố nào, hắn khẽ cười một tiếng nói:

- Cảm ơn anh đã quan tâm, sau khi kết thúc sự kiện này, tôi sẽ mời anh uống vài ly.

- Đây là anh nói đấy nhé, chủ tịch Lý nên làm chứng cho tôi, miễn sau đó bí thư Vương không thực hiện ép tôi phải đến đòi nợ.

Sở Cẩm Thu cười ha hả nói với Lý Quý Niên ở sau lưng Vương Tử Quân.

Lý Quý Niên được Sở Cẩm Thu điểm danh thì cảm thấy rất có thể diện, hắn cười cười nói:

- Bí thư Sở cứ yên tâm, chuyện này tôi sẽ nhớ kỹ, nếu như sau này bí thư Vương quên mất, ngài cứ đến tìm tôi.

Sau khi nói vài câu thì Sở Cẩm Thu chợt nhìn Vương Tử Quân:

- Bí thư Vương, tôi cảm thấy đường cao tốc Sơn La nên nhanh chóng khởi công, miễn đêm dài lắm mộng.

Vương Tử Quân nhìn nụ cười trên mặt Sở Cẩm Thu, trong đầu chợt lóe lên nhiều ý nghĩ. Thầm nghĩ, chẳng lẽ Sở Cẩm Thu nghe được tin tức gì, hay có người nào muốn nhúng tay ngăn cản hạng mục đường cao tốc Sơn La?

Trong đầu chợt lóe lên nhiều ý nghĩ, Vương Tử Quân đã hiểu ra vấn đề, hắn gật đầu nói:

- Tôi biết rồi.

Sở Cẩm Thu cũng không nhiều lời, hắn bắt tay Vương Tử Quân, sau đó cùng đi với nhân viên tùy tùng đến gian hàng của thành phố Triệu Lô.

Đoàn người Vương Tử Quân được sắp xếp ở khách sạn Đông Bộ, là địa điểm quen thuộc, cũng có người quen, thế cho nên Vương Tử Quân giống như quay về thời điểm mình còn công tác ở thành phố Đông Bộ. Thậm chí còn có nhiều nhân viên phục vụ nhiều lần phụ trách phục vụ Vương Tử Quân, bây giờ thấy Vương Tử Quân thì nhanh chóng chạy đến chào hỏi, sau đó vội vàng chạy đi mở cửa. Vương Tử Quân thấy tình cảnh như vậy thì liên tục nở nụ cười.

Nhưng nếu so sánh với những nhân viên phục vụ này thì giám đốc khách sạn Nhâm Vĩnh Cách lại có thái độ khác thường, hắn không xuất hiện. Năm xưa khi Vương Tử Quân làm chủ tịch thành phố Đông Bộ, khi đó hắn là một hoàng đế trong mắt Nhâm Vĩnh Cách, hầu như mỗi ngày Nhâm Vĩnh Cách đều chạy đến phòng chủ tịch Vương, hơn nữa mỗi lần như vậy đều lấy lý do để được ở lại lâu hơn. Tất nhiên Nhâm Vĩnh Cách cũng không quên gọi nhân viên phục vụ đến để trách mắng vì làm không tốt công tác với lãnh đạo. Nếu Nhâm Vĩnh Cách phát hiện Vương Tử Quân có gì cần thì nhanh chóng chạy đến như cứu hỏa, cấp tốc chỉ huy nhân lực sắp xếp thật tốt.

Lúc này hội nghị xúc tiến thương mại được tổ chức ở thành phố Đông Bộ, Nhâm Vĩnh Cách là giám đốc khách sạn không thể không tọa trấn ở đây. Hắn cũng không thể không biết tin tức chủ tịch tiền nhiệm là Vương Tử Quân đến thành phố Đông Bộ. Nhưng mãi đến lúc Vương Tử Quân dùng cơm trưa mà giám đốc Nhâm Vĩnh Cách còn chưa thấy xuất hiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK