Hào Nhất Phong lấy điện thoại trong túi ra rồi dùng giọng cung kính nói với đầu dây bên kia.
"Trưởng ban Dương?"
Tiểu Lý thấy Hào Nhất Phong đứng thẳng người, cũng cảm thấy có chút xấu hổ, bây giờ lãnh đạo tiếp điện thoại, hắn không nên đứng lại. Hắn nghĩ đến đây và định lui ra ngoài, Hào Nhất Phong lại khoát tay cho phép hắn ngồi xuống. Tiểu Lý co quắp người ngồi trước máy tính, hắn cố gắng làm ra vẻ chuyên chú, thế nhưng hai lỗ tai lại không tự giác được phải dựng thẳng lên.
- Lão lãnh đạo, tôi còn có thể làm gì được nữa, vừa mới về nhà ăn cơm xong, hương vị còn tốt hơn cả ngồi trên bàn tiệc.
Hào Nhất Phong cười dùng giọng khiêm tốn nói.
- Sao? Lãnh đạo cũng lên mạng à?
Giọng nói của Hào Nhất Phong tràn đầy cung kính.
- Vâng, lãnh đạo nói đúng, phải tiên tiến, sau này tôi nhất định sẽ học tập theo lãnh đạo, càng già càng phải học thêm, ha ha.
Tuy rất không muốn nghe nhưng những lời nói của Hào Nhất Phong lại giống như con ong bay thẳng vào trong tai của Tiểu Lý.
Trưởng ban Dương cũng lên mạng, động tĩnh này rõ ràng là quá lớn.
- Trưởng ban Dương, tôi cũng trở tay không kịp với sự kiện này, không gạt ngài, bây giờ tôi cũng đã mở máy tính, để xem người kia có thể gây ra sóng gió gì nữa.
Khi ánh mắt rất nhiều người đang chú ý lên inte, Vương Tử Quân là người làm chủ lúc này đang dùng cơm tối với Mạc Tiểu Bắc ở nhà.
Từ sau khi có con thì Mạc Tiểu Bắc vốn là một người điên cuồng công tác chợt biến thành người vợ gương mẫu. Chỉ cần nàng có thời gian rãnh, nàng sẽ liên tục học tập Tiểu Na. Điều làm cho Vương Tử Quân bội phục chính là Mạc Tiểu Bắc là một người thông minh, lại muốn học tập phương pháp nấu nướng từ trên inte.
Mạc Tiểu Bắc liên tục tìm kiếm các phương pháp nấu nướng, thế cho nên liên tục có nhiều món ăn mới, vì vậy mà thức ăn nhà Vương Tử Quân cũng càng ngày càng đa dạng hơn. Điều này cũng là làm khó Mạc Tiểu Bắc, vì nàng chỉ chú tâm học các món ăn vặt mà thôi, thế nhưng hương vị mới lạ của nó cũng làm cho người ta sinh ra cảm giác khác biệt.
Tối nay Mạc Tiểu Bắc và Tiểu Na nấu khá nhiều món, có món nướng, canh chua. Món canh chua hương vị độc đáo, có hơi cay, cảm giác cay làm cho người ta sinh ra nhiều ý nghĩ. Tiểu Bảo có món cơm trứng, Mạc Tiểu Bắc nhìn hai người đàn ông của mình ăn cơm say sưa, thế là cảm thấy rất vui.
Lúc này Mạc Tiểu Bắc căn bản không có tâm tình ăn cơm, bây giờ những tin tức điên cuồng trên inte làm cho nàng cảm thấy áp lực vô tận. Lúc này hầu như tất cả trang web đều có tin tức chồng mình sắp trò chuyện trực tuyến, hơn nữa bọn họ còn kêu gọi cùng nhau đăng nhập cùng một lúc.
Hầu như là muốn đưa Vương Tử Quân vào xu thế đầu sóng ngọn gió.
Trước khi Vương Tử Quân về nhà thì Mạc lão gia tử có gọi điện thoại đến. Mạc Tiểu Bắc nghe giọng nói run rẩy của ông nội, thế là nước mắt trào ra, không ngờ sự việc còn kinh động đến cả ông mình.
- Tiểu Bắc, anh đánh nhau cãi nhau với người ta, em lo lắng cái gì cho mệt.
Vương Tử Quân nói rồi đứng lên, lúc này kim đồng hồ đã chỉ bảy giờ, hắn nên xuất phát.
- Các vị, hôm nay đài truyền hình chúng tôi trước tiên sẽ tiến hành đưa tin về tình huống phát triển của sự kiện bí thư thị ủy La Nam thảo luận trực tuyến về tình hình phát triển thành phố La Nam, mong mọi người chú ý các tiết mục kế tiếp...
Đài truyền hình đang phát chương trình thời sự, khi Vương Tử Quân rời đi thì đột nhiên vang lên âm thanh như vậy. Điều này làm cho Vương Tử Quân có chút sững sốt, thì ra không chỉ là inte, ngay cả đài truyền hình cũng chen chân vào.
Nhưng bây giờ Vương Tử Quân căn bản không còn đường về, hắn ôm con và Mạc Tiểu Bắc, sau đó cười nói:
- Phải tin vào chồng mình, em chính là pháp bảo để anh tự tin giành chiến thắng.
Mạc Tiểu Bắc cố nặn ra vẻ tươi cười, biểu hiện nàng cực kỳ giúp đỡ ý kiến của chồng.
- Bí thư Vương.
Khương Long Cương nhanh chóng bước đến bên cạnh Vương Tử Quân, lúc này vẻ mặt hắn cực kỳ ngưng trọng. Vì hắn biết rõ một lát sau sẽ có rất nhiều sự việc phát sinh. Vương Tử Quân khẽ gật đầu với Khương Long Cương, sau đó cùng Khương Long Cương lên xe.
- Tút tút tút.
Chuông điện thoại vang lên, Khương Long Cương nhìn vào số máy, sau đó khẽ báo cáo với Vương Tử Quân:
- Bí thư Vương, là trưởng phòng Lữ.
Trưởng phòng tuyên truyền Lữ Hâm Sâm lúc này gọi điện thoại đến, rõ ràng là nói về chuyện trò chuyện trực tuyến, Vương Tử Quân cười cười nói:
- Đưa điện thoại cho tôi.
- Bí thư Vương, bây giờ phóng viên đến thành phố La Nam yêu cầu được phỏng vấn đã vượt qua một trăm người, trước mắt còn có xu thế gia tăng.
Lữ Hâm Sâm nói bằng giọng cực kỳ vội vàng. Hắn là trưởng phòng tuyên truyền thành phố La Nam, tuy hắn rất tự tin có thể làm tốt công tác và cho ra thành tích ở sự kiện này, thế nhưng lúc này quá nhiều phóng viên xuất hiện, không khỏi làm hắn cảm thấy cực kỳ áp lực.
Vương Tử Quân cũng có chút chấn động, hắn không ngờ cử động của mình lại làm kinh động cho ra động tĩnh lớn như thế. Hắn có chút trầm ngâm, sau đó cười nói:
- Mọi người đến đều là khách, có nhiều phóng viên chú ý đến sự phát triển của thành phố La Nam, đây là tin tốt cho thành phố chúng ta.
"Tin tức tốt sao?"
Lữ Hâm Sâm thật sự cảm thấy khổ sở, nhưng hắn cũng không thể nói ra được. Dù sao nhân vật chính của ngày hôm nay chính là Vương Tử Quân, nếu nói áp lực thì của Vương Tử Quân mới thật sự là lớn.
Đám phóng viên kia bình thường bất động như thần phật, đến khi nghe thấy hương vị thì phóng ra như ruồi, cả đám chạy đến ồn ào, thật sự không ra thể thống gì.
Lữ Hâm Sâm thầm cảm khái, hắn chuẩn bị cúp điện thoại, vì vậy cung kính nói:
- Bí thư Vương, ngài còn có gì cần phân phó không?
- Nếu các phóng viên đã đến đây, như vậy chúng ta cũng không thể cho bọn họ đến và về không. Anh phát cho bọn họ mỗi người một tư liệu tuyên truyền về thành phố La Nam, mượn cơ hội này chúng ta có thể tuyên truyền về thành phố La Nam.
"Lúc này mà anh còn có tâm tư tâng bốc sao?"
Tuy trong lòng không cho là đúng nhưng quyền uy của Vương Tử Quân ở thành phố La Nam là cực kỳ mạnh mẽ, Lữ Hâm Sâm lên tiếng rồi cúp điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại Lữ Hâm Sâm, Đổng Trí Tân gọi điện thoại đến, lần này Đổng Trí Tân báo cáo cho Vương Tử Quân về tình huống trò chuyện trực tuyến.
Sau khi nghe nói công tác đã chuẩn bị rất tốt, Vương Tử Quân cười nói:
- Thư ký trưởng Trí Tân, mười phút nữa tôi sẽ đến hiện trường. Không phải đến bảy giờ ba mươi mới bắt đầu sao? Chúng ta nhân cơ hội nửa giờ để phát ra bản tin tuyên truyền về thành phố La Nam, có quá nhiều người chú ý, bây giờ chúng ta không lợi dụng để quảng cáo, chẳng phải đang tự phụ lòng mình sao?
- Vâng, bí thư Vương.
Đổng Trí Tân đã chuẩn bị sẵn đoạn phim tuyên truyền về thành phố La Nam, lúc này hắn thật sự rất cảm khái, vì quảng cáo lần này nhất định sẽ có hiệu quả cực kỳ lớn.
Có chỉ thị của Vương Tử Quân, tất cả quá trình được thực hiện từng bước một. Chỉ là vài phút thì bộ phim tuyên truyền cực kỳ chuyên nghiệp được dàn dựng công phu về thành phố La Nam được phát tán trên một kênh chuyên dụng trên inte.
Rất nhiều người đã online, bọn họ chuẩn bị chất vấn Vương Tử Quân, đột nhiên thấy trong khung hội thoại phát sáng, thấy điều này không khỏi làm cho bọn họ trở nên hưng phấn.
Chẳng lẽ trò chuyện trực tuyến sẽ bắt đầu sớm hơn thông báo? May mà mình lên sớm, nếu không cứ căn cứ vào thời gian của bọn họ, biết đâu khi online thì sự kiện đã kết thúc mất rồi.
Khi bọn họ mở lớn khung hội thoại, chợt thấy một ứng dụng đang chạy video, một hình ảnh tươi đẹp hiệp ra trên máy tính, kèm theo đó là một bản nhạc rất hay.
"Chào Mưng đến với La Nam!"
Dòng chữ lớn đỏ tươi giống như những chiến sĩ phóng khoáng chợt xuất hiện cực kỳ có lực tương tác.
- Thành phố La Nam nằm ở phía nam tỉnh Sơn Nam, có giao giới với Hồ Bắc, vì có hệ thống núi La Ngưu, lại ở phía nam, thế nên gọi là La Nam...
Giọng nam trầm ấm vang lên, hình ảnh cũng liên tục biến đổi, âm thanh vang vọng bên tai mọi người. Một vài hình cảnh về tình hình phát triển hiện tại của thành phố La Nam hiện ra trước mặt mọi người.
Khi mọi người đang chú tâm đến nhân vật chính là Vương Tử Quân, bọn họ chợt thấy đoạn phim này, trong đầu nhiều người chợt xuất hiện một câu nói: "Đang làm quảng cáo!"
Trong nhà Lâm Trạch Viễn ở thành phố Ma Đô, lúc này Lâm Trạch Viễn đang cùng trò chuyện với Vương Quang Vinh. Hai người bọn họ cũng chú ý đến sự kiện của Vương Tử Quân, nhưng một cuộc gặp mặt quan trọng đã chiếm đi chút thời gian của bí thư Lâm Trạch Viễn.
Vì thời gian còn sớm, hai người cũng không nói lời nào. Không ngờ cuộc gặp mặt quan trọng còn chưa diễn ra, đoạn phóng sự về thành phố La Nam đã được bắt đầu phát trên inte.
- Tiểu tử này đúng là, còn có tâm tư làm quảng cáo, thật sự to gan.
Lâm Trạch Viễn cười lớn nói.
Vương Quang Vinh vốn cảm thấy hoảng sợ vì đoạn phim tuyên truyền đột nhiên xuất hiện, bây giờ nghe đánh giá của Lâm Trạch Viễn thì mới biết đứa con thường ra bài không theo quy tắc thông thường lại có một hành vi làm cho người ta cảm thấy bất ngờ.
- Tiểu tử này thật sự quá hồ đồ.
- Ôi, cơ hội quá tốt, nếu không quảng cáo một chút chẳng phải là uổng phí sao? Anh cũng đừng mắng nó, rõ ràng nó là người cực kỳ có đầu óc kinh tế.
Lâm Trạch Viễn nói đến đây thì dùng giọng khen ngợi lên tiếng:
- Quang Vinh, anh nói xem, bây giờ có bao nhiêu người đang xem đoạn phim tuyên truyền này?