Dù Vương Tử Quân đã sớm có chuẩn bị về kết quả Lục Ngọc Hùng bỏ trốn, thế nhưng Lục Ngọc Hùng cứ như vậy mà bỏ đi, hắn thật sự cảm thấy có chút trống rỗng.
Tráng sĩ cắt đứt cổ tay, Vương Tử Quân thầm thở dài một hơi, thật sự là may mắn cho Lục Ngọc Hùng.
Vương Tử Quân có chút cảm khái, hắn nhìn đám thường ủy thị ủy đang ngồi trên ghế sa lông trong phòng, trong lòng biết nghi thức nghênh đón không cần tiếp tục.
- Thư ký trưởng Kim, anh thông báo cho văn phòng thị ủy, nói rằng đại hội hôm nay không cần tiếp tục, cho mọi người quay về đi.
Vương Tử Quân nhìn thoáng qua Kim Điền Lạc rồi trầm giọng nói.
Trong sự kiện Lục Ngọc Hùng, ngoài Đảng Hằng có chút suy đoán được kết quả, những người khác cơ bản đều chưa biết gì. Còn có vài người đang ủ dột lo lắng, chỉ sợ sau khi chủ tịch Lục Ngọc Hùng nhận chức thì chính mình sẽ đứng sang hàng ngũ nào.
Nhưng bọn họ còn chưa cho ra quyết định thì Vương Tử Quân nói không cần tiếp tục mở hội nghị, điều này làm cho bọn họ cảm thấy không biết theo ai. Hôm nay hội nghị trù bị được mở ra với thanh thế to lớn và cực kỳ tinh tế, bọn họ biết rõ vì nghênh đón bí thư Nhất Phong đưa Lục Ngọc Hùng xuống nhận chức chủ tịch thành phố mà thành phố La Nam mới tập trung tất cả cán bộ cấp phòng vào một chỗ.
Không ngờ một hội nghị được chuẩn bị tốt và khí thế mạnh mẽ như vậy lại phải khoanh một dấu tròn.
- Bí thư Vương, bây giờ tất cả các nhân viên của các quận huyện và đơn vị ban ngành trong thành phố đều đã đến đông đủ, nếu như không nói lời nào mà cho giải tán, điều này...
Để chuẩn bị sẵn sàng, thời gian tổ chức đại hội là chín giờ hai mươi phút, bây giờ tất cả nhân viên đã vào đúng vị trí cả rồi.
Nhưng bây giờ tuyên bố hủy hội nghị, điều này thật sự là quá bất ngờ, thật sự là không phải nói đùa.
Tuy đều là cán bộ lãnh đạo nhưng hơn hai ngàn người tập trung lại một chỗ, bây giờ lại bị đuổi về, thật sự làm cho người ta phải chửi chó má.
Vương Tử Quân nhìn ánh mắt của mọi người nhìn về phía mình, hắn dùng ánh mắt hung hăng nhìn Đảng Hằng. Hắn biết rõ mình vốn nghĩ rằng chỉ sắp xếp cán bộ cấp cục, không ngờ lại bị Đảng Hằng chuyển thành cấp phòng, thế nên có hơn ngàn người tham gia hội nghị, bây giờ muốn kết thúc cũng không dễ dàng.
Đảng Hằng lúc này lại tỏ ra không quan tâm, giống như tất cả không liên quan đến mình.
- Chủ tịch Hà, tôi nghe nói hội nghị kế hoạch hóa gia đình năm nay còn chưa được tổ chức, anh cho chủ tịch Tằng đi chủ trì hội nghị này, đến lúc đó anh nói vài lời là được.
Vương Tử Quân khẽ suy xét vấn đề, sau đó hắn quay sang phân phó Hà Khởi Duệ.
Lúc này Hà Khởi Duệ cuối cùng cũng suy đoán có chuyện gì xảy ra, bây giờ hội nghị chào đón chủ tịch Lục Ngọc Hùng đến nhận chức phải sửa thành hội nghị kế hoạch hóa gia đình. Nhưng sự thật đến quá nhanh, hắn còn chưa kịp hiểu rõ vấn đề, một hội nghị vốn không liên quan đến hắn, bây giờ biến thành một hội nghị kế hoạch hóa gia đình mà hắn cần phải nói vài lời.
Con bà nó, một hội nghị kế hoạch hóa gia đình với quy mô lớn như thế này, nếu như được phòng kế hoạch hóa gia đình tỉnh ủy biết được, không phải sẽ khen ngợi vì cực kỳ có khí thế sao?
- Bí thư Vương, có chuyện gì xảy ra sao?
Trương Hợp Tuân lúc này cũng có chút ý nghĩ, thế nhưng hắn vẫn giả vờ như không biết gì mà trầm giọng hỏi Vương Tử Quân.
- Lục Ngọc Hùng...
Khi Vương Tử Quân định lên tiếng, đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên. Nghe thấy tiếng gõ cửa thì đám thường ủy thị ủy ở trong phòng có chút mất kiên nhẫn, dù sao bọn họ bây giờ cũng đang họp hội ý, hành vi quấy rầy như vậy làm cho bọn họ cảm thấy không chút thoải mái.
- Bí thư Trương, bí thư Lưu Thu Bình có việc cần báo cáo với anh.
Khương Long Cương đi vào phòng rồi trầm giọng nói với Trương Hợp Tuân.
Trương Hợp Tuân có chút trầm ngâm, sau đó hắn đi theo Khương Long Cương ra ngoài. Lúc này phó bí thư ủy ban kỷ luật kiêm trưởng phòng giám sát Lưu Thu Bình đang đứng chờ bên ngoài cửa.
Lưu Thu Bình nói vài câu với Trương Hợp Tuân, sau đó đặt một phần tài liệu vào trong tay Trương Hợp Tuân. Bí thư Trương tiếp nhận tài liệu của Lưu Thu Bình, gương mặt tươi cười biến mất, hắn đi vào phòng làm việc của Vương Tử Quân với gương mặt cực kỳ nặng nề.
- Bí thư Vương, có chuyện tôi cần báo cáo với anh.
Trương Hợp Tuân nhìn đám thường ủy bốn phía, sau đó trầm giọng nói.
“ Báo cáo một mình, nhất định là chuyện lớn, hơn nữa Trương Hợp Tuân là người có thân phận đặc thù, người này muốn báo cáo thì càng có liên quan đến vận mệnh của cán bộ! “
Tuy rất nhiều thường ủy thị ủy muốn nghe Trương Hợp Tuân báo cáo điều gì, nhưng bọn họ nghe rõ Trương Hợp Tuân chỉ muốn báo cáo với một mình Vương Tử Quân, thế nên bọn họ cần phải rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân.
Sau khi Khương Long Cương đóng cửa phòng, Trương Hợp Tuân trầm giọng nói:
- Bí thư Vương, vừa rồi đồng chí Lưu Thu Bình đã đưa đến những tư liệu mà Trịnh Khiếu Đống đã khai báo tối hôm qua, trong khẩu cung của Trịnh Khiếu Đống có rất nhiều sự việc liên quan đến bí thư Lưu.
Trương Hợp Tuân vừa nói vừa đưa khẩu cung vào trong tay Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân nhìn bản khẩu cung trong tay mình, hắn có chút trầm ngâm, sau đó mới nói:
- Bí thư Trương, những tài liệu này đến hơi trễ, vừa rồi tôi nhận được tin tức trên tỉnh, Lục Ngọc Hùng đã chạy ra nước ngoài rồi.
Lục Ngọc Hùng chạy ra nước ngoài sao? Trương Hợp Tuân công tác ở thành phố La Nam rất lâu năm, thật sự biết rõ mối quan hệ giữa Lục Ngọc Hùng và Trịnh Khiếu Đống. Hắn biết rõ Trịnh Khiếu Đống gặp chuyện không may, như vậy tuyệt đối có sự liên quan của Lục Ngọc Hùng, cũng không ngờ bí thư Lục lại quyết liệt như vậy.
Tráng sĩ cắt cổ tay, nói đi là đi.
- Tổ chức bồi dưỡng một cán bộ lãnh đạo cũng không dễ dàng gì, đồng chí Lục Ngọc Hùng đã đi, sẽ có ngày bị dẫn độ về. Những tài liệu này rất quan trọng, chúng ta cùng nhau lên tỉnh gặp bí thư Nhất Phong và bí thư ủy ban kỷ luật Trần Ngạn Quốc, báo cáo cho hai vị lãnh đạo biết sự việc này.
Vương Tử Quân nói, Trương Hợp Tuân cũng nghĩ như vậy. Tuy sự việc này thành phố La Nam điều tra ra được, nhưng nó liên quan đến Lục Ngọc Hùng, quyền xét xử cũng không còn nằm trong tay của ủy ban kỷ luật thị ủy La Nam.
Sự việc khẩn cấp, Vương Tử Quân gọi điện thoại cho bí thư Hào Nhất Phong trước mặt Trương Hợp Tuân, người tiếp điện thoại là thư ký của bí thư Nhất Phong. Sau khi biết người gọi điện thoại đến là Vương Tử Quân thì thư ký tỏ ra rất khách khí, nhưng lại nói cho Vương Tử Quân biết bí thư Nhất Phong đang bận họp, không có thời gian tiếp điện thoại của Vương Tử Quân.
Trương Hợp Tuân cũng gọi điện thoại cho bí thư Trần Ngạn Quốc, kết quả cũng là như vậy, bí thư Trần Ngạn Quốc của ủy ban kỷ luật tỉnh ủy cũng đang họp.
Xem ra Lục Ngọc Hùng trốn đi giống như một quả bom khủng bố cho tỉnh Sơn Nam.
Bom sẽ nổ lên người ai? Điều này làm cho nhiều người suy nghẫm, lúc này tỉnh Sơn Nam thật sự không còn bình tĩnh.
Dù không liên lạc được với lãnh đạo nhưng Vương Tử Quân và Trương Hợp Tuân vẫn quyết định nhanh chóng chạy đến thành phố Sơn Viên, nhanh chóng báo cáo cho bí thư Nhất Phong về vấn đề của Lục Ngọc Hùng ở thành phố La Nam. Dù sao đây cũng là chuyện lớn, không ai có thể trì hoãn được.