Mục lục
Bí Thư Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này mồ hôi trên trán Thân Thành Đạt đã ít đi vài phần, hắn đứng lên khỏi ghế sa lông rồi lớn tiếng đảm bảo: - Mong bí thư Lý yên tâm, tôi nhất định sẽ chăm chú làm tốt công tác của mình, tuyệt đối không làm cho bí thư ngài thất vọng.

- À, như vậy cũng tốt, tôi tin tưởng năng lực của anh. Lý Hanh Dư nói hai câu khuyến khích, sau đó hắn tiếp tục đặt mắt lên văn kiện trước mặt. Thân Thành Đạt xem như cũng đạt được mục đích, hắn dùng giọng cung kính để nói lời cáo từ.

Lý Hanh Dư nhìn Thân Thành Đạt rời đi mà nụ cười trên mặt càng thêm rạng rỡ, căn bản là dùng ngàn vàng mua xương ngựa, như vậy tạm thời cứ bỏ qua một chút. Chính mình còn ngồi trên vị trí bí thư thị ủy, muốn thu thập người này căn bản không có gì là khó.

- Bí thư Lý, vừa rồi chủ tịch Trần có gọi điện thoại đến, nói là hôm nay có một vị phó giám đốc sở nông nghiệp đến thành phố chúng ta, hỏi xem ngài có thời gian không? Thư ký cung kính đi đến trước mặt Lý Hanh Dư rồi khẽ nói.

Lý Hanh Dư khoát tay áo nói: - Cậu nói với chủ tịch Trần là tôi không có thời gian.

Lý Hanh Dư nói đến đây thì tiếp tục: - Nếu có vị lãnh đạo thị ủy nào gọi điện thoại đến thì cậu cứ nói như vậy. À, nếu như bí thư Triệu gọi điện thoại đến thì nhanh chóng báo cáo cho tôi.

Thư ký đồng ý một tiếng rồi khẽ rời đi. Lý Hanh Dư nhìn gương mặt đắc ý của thư ký, thầm nghĩ trẻ tuổi đúng là quá tốt, người cán bộ theo mình được một năm đã ý thức được lãnh đạo đang chiến thắng trong đấu tranh chính trị, thế cho nên bây giờ cũng đang hưởng thụ thắng lợi.

Lý Hanh Dư căn bản không có tâm tư xem xét văn kiện, hắn xem được hai trang thì tiện tay mở máy tính. Đối với những người ở độ tuổi như hắn thì căn bản là không thích máy tính, có cũng gác xó mà thôi, thế nhưng Lý Hanh Dư thì ngược lại, máy tính không có gì quá khó với hắn, hắn thông qua máy tính có thể mở rộng tầm mắt.

Lý Hanh Dư mở máy tính lên bình thường chỉ đọc tin tức, căn bản không quá quan tâm đến những thứ khác. Sau khi mở trang web thông tin bản địa, hắn căn bản xem xét rất có hứng thú.

Lý Hanh Dư căn bản quan tâm nhất đến thông tin về Sầm Vật Cương, cũng cố gắng suy xét những lời nói của bí thư Sầm.

- Ủa! Khi Lý Hanh Dư kéo con chuột xuống một chút thì nhíu mày, hắn chợt thấy một bài viết: "Phó bí thư, chủ tịch tỉnh Vương Tử Quân đã tổ chức hội nghị chuyên đề thảo luận trọng điểm về phương án lấy Rừng Mật làm trung tâm để mở ra nửa vòng kinh tế!"

"Nửa vòng kinh tế, đây là cái quái gì?" Sau khi đọc xong thì Lý Hanh Dư chậm rãi nở nụ cười, nửa vòng kinh tế thì ra là kết nối giữa thành phố Rừng Mật và Tử Quang, cố gắng thông qua nhiều sách lược để kết nối kinh tế hai vùng này lại với nhau.

Đây không phải một phiên bản giống như nhất thể hóa Rừng Mật sao? Chỉ là thay đổi một chút mà thôi. Đối với Rừng Mật thì tốt nhất là hợp tác kinh tế với Kim Hà, bây giờ Vương Tử Quân không quan tâm đến Kim Hà, quyết định đẩy mạnh phương án nửa vòng kinh tế, căn bản là vì không thể không lui bước.

Lý Hanh Dư nghĩ đến phương diện mình ép cho người kia phải lui bước trong một hạng mục tốt, thế là không khỏi càng thêm vui vẻ. Chính vì người kia mà mình mới bị điều động từ vị trí thư ký trưởng văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh xuống làm bí thư thị ủy Kim Hà.

Mặc dù vị trí này không tồi thế nhưng Lý Hanh Dư lại cảm nhận được sự khác biệt.

Chưa nói đến những thứ khác, ví dụ như thái độ của Phương Anh Hồ với hắn, trước kia Phương Anh Hồ vẫn là lãnh đạo của hắn, thế nhưng dù thế nào cũng bảo trì quan hệ cùng cấp. Nhưng bây giờ tuy Phương Anh Hồ vẫn tỏ ra thân cận, thế nhưng lại làm hắn cảm thấy đối phương càng ngày càng giống lãnh đạo của mình.

Vương Tử Quân cũng có ngày hôm nay, hừ, cứ để cho người này đẩy mạnh xây dựng nửa vòng kinh tế.

- Tút tút tút. Tiếng chuông điện thoại vang lên phá vỡ bầu không khí yên ắng trong phòng làm việc của Lý Hanh Dư, hắn nhìn thoáng qua số điện thoại gọi đến rồi nghe máy: - Alo, tôi là Lý Hanh Dư.

- Chào bí thư Lý, tôi là Sử Đại Khuê. Đầu dây bên kia chợt truyền đến một âm thanh vang dội.

Nếu như cán bộ bên dưới mà dám nói ra bằng giọng điệu như vậy thì nhất định sẽ bị Lý Hanh Dư mắng cho một trận, thế nhưng sau khi nghe ba chữ Sử Đại Khuê thì hắn lại tươi cười nói: - Chào lão lãnh đạo, ngài bây giờ thế nào rồi? Hay ngày trước chúng tôi đến thăm nhưng đúng lúc ngài đi câu cá, tôi cũng đang muốn tìm ngài uống vài ly.

Lý Hanh Dư căn bản không dám coi thường đối với vị bí thư thị ủy tiền nhiệm công tác lâu năm và có uy vọng rất cao trong thành phố Kim Hà. Tuy người này đã về hưu nhiều năm nhưng vẫn rất chú tâm đến sự phát triển của thành phố Kim Hà, trước đó khi Lý Hanh Dư đến nhận chức thì Sử Đại Khuê còn đặc biệt viết cho hắn một bức thư, điều này làm cho hắn cảm xúc ngổn ngang. Vì vậy mà trước nay Lý Hanh Dư luôn cố gắng tìm nhiều biện pháp để kết chặt mối quan hệ với người này.

- Ăn cơm thì để nói sau, bí thư Lý, tôi vừa rồi có nghe nói trong tỉnh đang chuẩn bị đẩy mạnh phương án nửa vòng kinh tế kết nối Rừng Mật và Tử Quang, nếu như phương án này được thúc đẩy, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng không tốt đến thành phố chúng ta. Sử Đại Khuê cũng không khách sáo với Lý Hanh Dư, lão hỏi thẳng vào vấn đề, giọng điệu có vài phần chất vấn.

Trong thành phố Kim Hà này căn bản không có mấy người dám nói chuyện với Lý Hanh Dư theo kiểu như vậy, tuy Lý Hanh Dư không thoải mái cũng chỉ có thể mỉm cười nói: - Lão lãnh đạo, tôi cũng mới nghe được tin tức này, trong tỉnh cho ra những bố trí cụ thể như vậy căn bản là rất bình thường.

- Bí thư Lý, anh đừng cho rằng tôi là người về hưu thì cái gì cũng không biết. Thành phố Tử Quang và Kim Hà đều là láng giềng của Rừng Mật, thế nhưng thành phố Kim Hà chúng ta ở gần hơn. Trước kia chủ tịch Đường nói ra phương án nhất thể hóa Rừng Mật, bây giờ vì sao phương án này chưa đâu vào đâu thì tuyến tỉnh lại cho ra phương án nửa vòng kinh tế? Sử Đại Khuê nói đến đây thì giọng điệu có thêm vài phần kích động: - Phương diện xây dựng trọng điểm của tuyến tỉnh luôn có sự bất công, đựac biệt là những phương án như nhất thể hóa Rừng Mật hay là nửa vòng kinh tế.

Nếu Lý Hanh Dư bị Sầm Vật Cương mắng thì căn bản không dám có nửa câu oán hận, bây giờ hắn là người có quyền uy nói một không hai ở thành phố Kim Hà, tất nhiên không muốn bị người ta răn dạy. Hơn nữa người mở miệng chỉ là một ông lão đã rời khỏi sân khấu chính trị của Kim Hà, thế nhưng lại khoa tay múa chân với hắn, đúng là không chịu làm đèn cạn dầu.

Có một câu thế này: Tuổi già chí chưa già, chí ở ngàn dặm; liệt sĩ tuổi già chí lớn không thôi. Khi anh còn ở trên vị trí lãnh đạo thành phố Kim Hà thì không cho ra thành tích gì tốt đẹp, bây giờ lại nói này nọ với tôi, anh đã quên bây giờ tất cả quyền lực đang nằm trong tay tôi sao? Lý Hanh Dư tôi ngẩng đầu không thẹn với trời, cúi mặt không thẹn với đất, anh là cái quái gì?

Sau khi có chút bực bội thì Lý Hanh Dư thầm cười nhạt, hắn trầm giọng nói: - Lão lãnh đạo, tuyến tỉnh suy xét chuyện gì thì tôi căn bản không còn cách nào xen vào được. Ngài đấy, cũng không nên nổi nóng như vậy, nên nghỉ ngơi cho tốt, trồng hoa nuôi cá là được.

- Bây giờ tôi còn có chuyện, lát nữa tôi sẽ gọi điện thoại cho ngài. Lý Hanh Dư cúp điện thoại và lấy sổ ra ghi ba chữ Sử Đại Khuê, thầm nghĩ sau này nên cho thư ký chú ý một chút, nếu là người này đến tìm thì không gặp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK