Khi Kim Điền Lạc cảm thấy có chút khó hiểu thì chợt nghe thấy tiếng còi hơi vang lên, một chiếc xem màu đen giống hệt như của Kim Điền Lạc chợt chạy đến dừng lại bên cạnh xe của Kim Điền Lạc.
Bí thư ủy ban tư pháp Tống Ích Dân vừa đẩy cửa bước ra vừa nói:
- Bí thư Vương, vừa rồi tôi nghe các đồng chí cục công an nói anh đến đây kiểm tra công tác, vừa vặn tôi cũng muốn đi xem công tác xây dựng tòa án, thế là tiện đường chạy đến, anh xem có nên để Mễ Hoa Lâm báo cáo hay không?
Tống Ích Dân dù nói mình vô tình gặp mặt lãnh đạo, thế nhưng đám người nơi đây đều hiểu đó chỉ là cái cớ. Thậm chí Đổng Trí Tân còn suy đoán xem có phải là Tống Ích Dân vừa nghe nói Vương Tử Quân ở chỗ này thì đã vội vàng chạy đến hay không?
Nụ cười trên mặt Vương Tử Quân càng trở nên bất đắc dĩ, mình không ở trong phòng mà ra ngoài này đón người, không ngờ lại làm cho Tống Ích Dân và Kim Điền Lạc sinh ra hiểu lầm như vậy.
Nhưng hắn cũng hiểu thái độ của hai người kia, đặc biệt là của Kim Điền Lạc. Bình thường mình đi ra ngoài đều đưa Kim Điền Lạc theo, đều có mặt thư ký trưởng Kim ở bên cạnh, bây giờ mình đưa theo Đổng Trí Tân ra ngoài đầu đường đón người, khó tránh khỏi tình huống thư ký trưởng Kim nghĩ này nọ.
Vương Tử Quân khoát tay áo với Tống Ích Dân, hắn trầm giọng nói:
- Bí thư Ích Dân, tôi đến đây kiểm tra công tác, anh cũng đừng làm cho các đồng chí cục công an phải chạy tới chạy lui náo loạn, cứ để bọn họ thực hiện công tác của mình là được.
Tống Ích Dân đồng ý một tiếng, hắn cầm điện thoại lên gọi cho cục trưởng cục công an Mễ Hoa Lâm, nhưng vừa nói được hai câu thì đã phải cười nói:
- Bí thư Vương, nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, Mễ Hoa Lâm nói là đã đến rồi, anh xem.
Vương Tử Quân nhìn theo ngón tay của Tống Ích Dân, chợt thấy một chiếc xe cảnh sát từ phương xa chạy đến như bay. Hắn nhìn chiếc xe cảnh sát kia mà càng thêm nhức đầu.
Đổng Trí Tân không biết Vương Tử Quân tiếp đón người nào, thế nhưng lúc này thấy có nhiều người xuất hiện, hăn cũng hiểu sự việc hôm nay có chút phiền toái.. Nhưng hắn chỉ là một thư ký, bây giờ có nhiều lãnh đạo ở đây, hắn cũng không tiện tỏ thái độ.
Lát sau Mễ Hoa Lâm xuống xe rồi đi đến trước mặt Vương Tử Quân, hắn chào một cái theo thói quen, giọng điệu rất lớn:
- Bí thư Vương, cục công an thành phố đang giám sát xây dựng một đồn công an, cố gắng hoàn thành trong thời gian một tháng, coi như hộ tống thành phố phát triển kinh tế, Mễ Hoa Lâm mong bí thư Vương cho ra chỉ thị.
- Tốt, ổn định là đại sự, ổn định áp đảo tất cả, hoàn cảnh phát triển kinh tế là cực kỳ quan trọng, cục công an nhất định phải phối hợp tốt với các phương diện công tác, phải làm tốt hoàn cảnh thành phố La Nam.
Tuy Vương Tử Quân cực kỳ muốn nói Mễ Hoa Lâm không cần đến đây, thế nhưng người ta đã có mặt và báo cáo, còn nói được gì nữa? Không phải chối bỏ tính tích cực công tác của người ta sao?
- Toét, toét!
Tiếng kèn xe hơi vang lên, chợt thấy chủ tịch Lý Quý Niên và phó chủ tịch thường vụ Hà Khởi Duệ từ trên một chiếc xe bước xuống. Còn chưa đi đến bên cạnh Vương Tử Quân thì Lý Quý Niên đã cười nói:
- Bí thư Vương, thật sự trùng hợp, anh cũn đến kiểm tra tình huống đập chứa nước sao? Tôi và chủ tịch Hà nghĩ rằng đến kiểm tra đập chứa nước và báo cáo với ngài, vừa vặn gặp mặt ngài ở chỗ này.
Vương Tử Quân bắt tay Lý Quý Niên, thật sự cảm thấy hết chỗ nói. Hắn thật sự không ngờ mình chỉ là không nhịn được chút kích động mà cho ra động tĩnh lớn như vậy, nhưng Lý Quý Niên đã nói như thế, hắn chỉ có thể gật đầu nói tốt.
Mọi người đứng nói chuyện với nhau, đúng lúc một chiếc xe việt dã màu trắng chạy đến như bay.
Vương Tử Quân đang nói chuyện với Lý Quý Niên, khi thấy chiếc xe việt dã chạy đến thì tiến lên nghênh đón.
Xe quân dụng, Vương Tử Quân đến đón ai vậy? Khi mọi người đang thầm suy đoán thì đã thấy cửa xe mở ra, một người phụ nữ tuy không mặc quân trang nhưng lại làm cho người ta sinh ra cảm giác anh hùng khí khái đi xuống xe.
Mạc Tiểu Bắc nhìn Vương Tử Quân với nhóm người tiền hô hậu ủng mà khẽ nở nụ cười, lúc này Vương Tử Quân cũng nở nụ cười bất đắc dĩ với Mạc Tiểu Bắc. Vốn hắn rất kích động vì được gặp vợ, bây giờ thuộc hạ kéo đến quá đông, hắn đành phải áp chế cảm giác trong lòng. xem tại TruyenFull.vn
Khi thấy Vương Tử Quân đi ra nghênh đón một người phụ nữ trẻ đẹp, đám người thành phố La Nam cảm thấy có chút xấu hổ, giống như thật sự rất muốn tìm một chiếc lỗ nào đó để chui xuống. Đặc biệt là thư ký trưởng Kim Điền Lạc, hắn càng cảm thấy vã mồ hôi lạnh.
Nếu như người phụ nữ kia là người tình của Vương Tử Quân, bí thư Vương muốn che giấu tai mắt mọi người đến đây nghênh đón, chính mình không những không hiểu ý còn chạy đến, không phải là vỗ mông ngựa lên đùi ngựa sao? Hắn nghĩ đến hậu quả biến hay thành dở của mình, thế là chợ cảm thấy lòng trung thành của mình đã làm ra chuyện xấu.
- Chủ tịch Lý, tôi giới thiệu cho mọi người, đây là vợ của tôi, tên là Mạc Tiểu Bắc. Lúc này cô ấy được phái đến công tác ở phân khu thành phố La Nam.
Vương Tử Quân nhìn thấy vẻ xấu hổ trong mắt đám người chung quanh, thế là vội vàng lên tiếng giải vây.
Lý Quý Niên có chút không biết phải làm sao, hắn cũng không ngờ mình căng thẳng chạy đến, trên đường thúc giục lái xe chạy như bay, nóng lỏng như lửa đốt chạy đến đây, rõ ràng lại gặp phải tình huống này. Vương Tử Quân đi đến đây nghênh đón một người phụ nữ, hơn nữa người phụ nữ này lại xinh đẹp chói mắt, chỉ có thể nhìn, khó thể nhìn thẳng.
Đón phụ nữ, Lý Quý Niên biết rõ, nhưng mấy ai hiểu cho rõ, đây là điều tuyệt đối không nên nói ra ngoài. Lúc này nhóm mình ở đây gặp được nhân tình của Vương Tử Quân, làm sao cho phải đây?
Lý Quý Niên nghĩ đến tình huống Vương Tử Quân cực kỳ hùng mạnh, dục vọng khiêu chiến Vương Tử Quân từ khi mới đến thành phố la nam đã được hắn chôn giấu từ sâu trong lòng, bây giờ thấy người phụ nữ trẻ tuổi kia thì giống như bừng bừng bùng phát. Nhưng sau khi nghe Vương Tử Quân mở miệng giới thiệu, hắn thành thật áp chế dục vọng của mình.
Đây là Mạc Tiểu Bắc vợ tôi, sau khi nghe câu giới thiệu rõ ràng sáng tỏ như vậy thì gương mặt cứng nhắc của Lý Quý Niên đã nở nụ cười sáng lạn. Hắn muốn vươn tay ra, thế nhưng khi nhìn người phụ nữ xinh đẹp như hoa, lại cảm thấy mình đưa tay ra là đường đột, thật sự không hay. Hắn dứt khoát dùng bất biến đối ứng với vạn biến, chỉ đứng nở nụ cười mà thôi. Sau đó hắn mới dùng giọng chân thành nói:
- Đồng chí Tiểu Bắc, chào mừng chị đến thành phố La Nam. Chị đến thật sự là cho chúng tôi một viên thuốc an thần, bí thư Vương vì thành phố Đông Bộ mà cả ngày bận rộn, công tác rất vất vả, thật sự cần có một người đến quan tâm chăm sóc.
Lý Quý Niên mở miệng thì đám người chúng quanh cũng xem như bừng tỉnh, trong lòng thầm nghĩ đây là cơ hội nịnh hót rất hiếm có. Thì ra đó là vợ của bí thư Vương, thế là tình huống tiền hô hậu ủng hôm nay tuy có chút phô trương nhưng thật sự là không có vấn đề.