Mục lục
Bí Thư Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Làm lãnh đạo đứng đầu, câu nói này không khỏi làm cho gương mặt Vi Yến Qui bình tĩnh trở lại. Bây giờ hắn đã hiểu rõ ý nghĩa lời nói của Thịnh Giáp Thành với mình, cũng hiểu rõ mình nên làm thế nào.

Thịnh Giáp Thành quả nhiên vẫn là Thịnh Giáp Thành, tuy tuổi tác đã lớn thế nhưng thủ đoạn thì vẫn đanh đá chua ngoa như thường. Không ra tay thì thôi, một khi ra tay sẽ bức người ta vào chỗ hiểm.

Mình có thể hiểu rõ ý nghĩa lời nói của Thịnh Giáp Thành, điều này Vi Yến Qui cũng tin tưởng Thịnh Giáp Thành có thể đón đầu được. Nhưng nếu là như vậy thì bây giờ hai người cùng chung một con thuyền, chính mình cũng nên có tâm tư cảm kích Thịnh Giáp Thành.

Trong đầu lóe lên ý nghĩ như vậy, Vi Yến Qui trầm ngâm giây lát rồi dùng giọng thành khẩn nói: - Cảm ơn lãnh đạo đã coi trọng tôi, có lời nói này của lão lãnh đạo, dù là tôi công tác hay bất kỳ phương diện nào khác cũng tin tưởng hơn gấp trăm lần.

- Ha ha ha, bí thư Vi, anh có lòng tin như vậy thì chúng ta càng có lòng tin. Thịnh Giáp Thành nói rất ẩn giấu, thế nhưng lại biểu hiện có lòng tin với Vi Yến Qui.

Sau khi hàn huyên vài câu thì Vi Yến Qui cúp điện thoại. Sau đó với tâm tính ẩn giấu của lão cũng không khỏi mở miệng mắng một câu, Thịnh Giáp Thành đúng là cáo gì, quá xảo quyệt.

Vi Yến Qui hiểu rõ Thịnh Giáp Thành gọi điện thoại cho mình là vì cái gì. Lão căn bản hiểu rõ thế cục ở tỉnh Mật Đông, bây giờ lão cáo già kia muốn lợi dụng mình đả kích Vương Tử Quân, thế là chính mình có thể lật ngược bàn cờ vào lúc này, nhưng người kia nói ra khỏi miệng giống như chính mình đang phải là kẻ cầu cạnh người ta vậy.

Sau khi mắng một câu thì Vi Yến Qui không khỏi nở nụ cười, tuy bị Thịnh Giáp Thành tính kế thế nhưng dù sao đó chỉ là chuyện nhỏ, nhìn từ phương diện thế cục thì mình bị Thịnh Giáp Thành tính toán nhưng lại có được nhiều lợi ích.

Vi Yến Qui căn bản hiểu rõ nền tảng của Thịnh Giáp Thành, lão căn bản vốn không nắm chắc chuyện của mình, thế nhưng bây giờ được Thịnh Giáp Thành thúc đẩy lại nắm chắc nhiều hơn. Dù sao thì mối quan hệ của Thịnh Giáp Thành là rất rộng, lão có thể thấy rất rõ ràng.

Bây giờ điều quan trọng nhất là theo sát ý nghĩ của bí thư Sầm. Vi Yến Qui nghĩ đến bí thư Sầm mà không khỏi cảm thấy có chút do dự. Lão công tác bên cạnh bí thư Sầm vài năm qua, lão căn bản có sự e ngại từ tận đáy lòng với Sầm Vật Cương. Mặc dù hầu như có thể kết luận Sầm Vật Cương căn bản không thích hợp tác với Vương Tử Quân, thế nhưng điều này không có nghĩa là Sầm Vật Cương mong muốn Vương Tử Quân làm loạn thế cục.

Sầm Vật Cương là một đại tướng biên cương, tất nhiên ở trước sự việc phải trái rõ ràng thì phải quán triệt ý chỉ của lãnh đạo thượng cấp, nếu không sẽ là người kém năng lực khống chế, không còn nhiều độ tin cậy trong mắt lãnh đạo thượng cấp.

Vì vậy ép Sầm Vật Cương theo mình ở sự kiện lần này căn bản là không có khả năng quá lớn, nếu muốn làm tốt thì trước khi tổ chức tuyển cử phải làm cho thế cục trở nên trong sáng, tốt nhất là phải thắng trước khi tuyển cử.

Trong đầu lóe lên ý nghĩ như vậy, Vi Yến Qui cầm điện thoại lên, lão bấm vài dãy số, sau đó có chút trầm ngâm, lại gọi cho Cố Tắc Viêm.

Vi Yến Qui cảm thấy vui mừng vì tình cảnh của Cố Tắc Viêm những ngày qua. Tuy lão và Cố Tắc Viêm là minh hữu trên danh nghĩa, thế nhưng khi nhìn thấy minh hữu của mình khổ sở, lão cảm thấy rất vui.

Vì Cố Tắc Viêm không những là minh hữu của Vi Yến Qui, còn là đối thủ cạnh tranh trực tiếp. Bây giờ Cố Tắc Viêm bị Hà Kiến Chương áp chế quá mạnh, chẳng những không còn uy phong như dĩ vãng, cò có dấu hiệu phải đứng sang một bên trong ủy ban nhân dân tỉnh. Lúc này trong mắt các nhân viên công tác trong văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, Hà Kiến Chương căn bản là một vị lãnh đạo đứng hàng thứ hai cực kỳ quá rõ ràng.

Hà Kiến Chương là người được xác định là lãnh đạo hàng thứ hai trong ủy ban nhân dân tỉnh, như vậy không thể nghi ngờ vị trí đệ nhất là của Vương Tử Quân. Dưới sự giúp đỡ của Hà Kiến Chương, Vi Yến Qui cảm thấy ủy ban nhân dân tỉnh căn bản nằm trong bàn tay của Vương Tử Quân.

Nếu không phải xảy ra chuyện của Thẩm Vạn Quân, Vi Yến Qui cảm thấy mình không có tâm tư tranh chấp với Vương Tử Quân. Lão không khỏi cảm thấy khâm phục Vương Tử Quân về thế cờ đẩy Hà Kiến Chương lên áp chế Cố Tắc Viêm trong ủy ban nhân dân tỉnh.

Vương Tử Quân có thể đẩy Hà Kiến Chương tiến lên, điều này cho thấy lực lượng của Vương Tử Quân là quá mạnh.

- Chào chủ tịch Cố, tôi là Vi Yến Qui. Sau khi nối thông điện thoại thì Vi Yến Qui nhanh chóng báo danh.

Tiếng cười của Cố Tắc Viêm nhanh chóng truyền đến: - Ha ha ha ha, thì ra là bí thư Vi, ngài đặc biệt gọi điện thoại cho tôi có phải là có gì cần dặn dò hay không?

- Chủ tịch Cố, tôi nào dám dặn dò gì anh, chỉ là có chút đề nghị mà thôi. Vi Yến Qui căn bản cảm thấy có chút bức bối vì thái độ nhanh nhạy của Cố Tắc Viêm, thầm nghĩ Cố Tắc Viêm làm quan mà giống như diễn viên, thật sự là vua màn ảnh. Đến lúc này mà anh còn ngụy trang như thế, anh cho rằng mọi người không nhìn rõ bộ dạng của anh bên ủy ban nhân dân tỉnh sao?

Sau khi nói khách khí vài câu thì Vi Yến Qui cười nói: - Chủ tịch Cố, tới đây anh có thời gian rảnh không?

- Lãnh đạo có gì phân phó thì cứ nói. Cố Tắc Viêm giống như nghe được điều gì đó trong lời nói của Vi Yến Qui, thế nên giọng điệu cũng có vài phần hào khí.

Vi Yến Qui lập tức nói ra chuyện sinh nhật của mình, sau đó lại nói: - Nếu như không phải là chủ tịch Thịnh còn nhớ thì tôi thiếu chút nữa đã quên, những ngày tới chủ tịch Thịnh sẽ mời vài người bạn cũ đến tham gia, tôi muốn mời chủ tịch Cố ra mặt tiếp khách, ngài cũng đừng nói là không có thời gian đấy nhé?

Vi Yến Qui nói bằng giọng cực kỳ trôi chảy, thế nhưng lời này rơi vào trong tai lại làm cho Cố Tắc Viêm khẽ run lên. Hắn là người thông minh, sao không hiểu lúc này Vi Yến Qui gọi điện thoại cho mình là có ý gì?

Cố Tắc Viêm căn bản rất quen thuộc Thịnh Giáp Thành, thậm chí có khoảng thời gian hắn làm không ít chuyện để nhằm vào Thịnh Giáp Thành. Nhưng hắn làm không ít việc nên biết được tiềm lực của Thịnh Giáp Thành là khó thể khinh thường, bây giờ Vi Yến Qui có được sự giúp đỡ của lão già kia, coi như chuyện lớn đã hoàn thành hơn phân nửa.

Xem ra họ Vương kia có chuyện vui để nhìn rồi. Cố Tắc Viêm thầm cảm thấy vui mừng, nhưng hắn lại có chút bi ai. Cho đến nay hắn đều coi mình ngang với Vi Yến Qui, thậm chí có thể nói mình có vài phương diện còn cao hơn cả Vi Yến Qui.

Sau khi Thẩm Vạn Quân bị Vương Tử Quân điểm danh, Cố Tắc Viêm cũng nghĩ đến động tác của Thịnh Giáp Thành, nhưng hắn tuyệt đối không ngờ Thịnh Giáp Thành lại ra tay độc ác như vậy. Nhưng điều làm cho hắn cảm thấy đau lòng chính là chiêu này của Thịnh Giáp Thành lại tìm mục tiêu là Vi Yến Qui, không phải là mình. Suy nghĩ như vậy làm cho hắn cảm thấy có chút ghen tị, xem ra trong mắt của Thịnh Giáp Thành thì mình không bằng Vi Yến Qui.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK