Trên người của người này tuy đã để lại không ít dấu vết của năm tháng, thế nhưng Vương Tử Quân vẫn cảm thấy đối phương khi còn trẻ sẽ rất đẹp trai. Sau khi đi vào phòng làm việc của Vương Tử Quân, Sở Hồng Đạo quy củ ngồi xuống chiếc ghế sa lông đối diện với Vương Tử Quân rồi nói: - Chủ tịch, ban ngành chủ quản thượng cấp vừa mới gọi điện thoại đến, nói là thứ trưởng Kim chuẩn bị đến kiểm tra công tác của khu công nghệ kỹ thuật cao của tỉnh Mật Đông.
Vương Tử Quân căn bản có ấn tượng với bộ trưởng Kim, đây là lãnh đạo bộ khoa học công nghệ, xếp vị trí thứ hai, chỉ kém lãnh đạo cấp chính, cũng coi là người quan trọng của bộ khoa học công nghệ.
- Thứ trưởng Kim chủ yếu khảo sát ở phương diện nào? Vương Tử Quân thầm suy xét nhân quả sự việc, sau đó mỉm cười nói.
- Theo như thông báo thì chủ yếu là khảo sát tình hình công tác áp dụng khoa học kỹ thuật. Sở Hồng Đạo nói đến đây thì xoa xoa bàn tay: - Những năm qua sở khoa học công nghệ tích cực thúc đẩy áp dụng khoa học kỹ thuật, giúp đỡ các ngành công nghệ chú trọng khoa học kỹ thuật cho hơn tám mươi xí nghiệp đầu tư vào Mật Đông hơn ba mươi tỷ đồng.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, Sở Hồng Đạo có thể nắm lớn thả nhỏ, báo cáo công tác rất tốt, nói rõ lần này nắm rất chắc phương diện đến kiểm tra công tác của lãnh đạo bộ. Thậm chí có thể nói thứ trưởng Kim lần này đến chủ yếu là tạo thế cho người này.
- À, khu công nghệ kỹ thuật cao công tác rất tốt, đây là kết quả của sự cẩn trọng dẫn đầu sở khoa học công nghệ của anh. Thượng cấp đến mật đông kiểm tra công tác, căn bản cho ra lời khẳng định rất cao với sở khoa học công nghệ tỉnh. Vương Tử Quân nói lời này làm cho nụ cười trên mặt Sở Hồng Đạo sáng lạn thêm vài phần, hắn cười nói: - Chủ tịch, sau khi quay về tôi nhất định sẽ truyền đạt đúng chỗ lời cổ vũ của anh, có sự coi trọng của lãnh đạo thì sau này chúng tôi càng công tác hiệu quả hơn.
- Khoảng thời gian gần đây chúng tôi chú trọng đẩy mạnh giúp đỡ các sản nghiệp mới, chú trọng đổi mới khoa học kỹ thuật, ví dụ như tập đoàn Thăng Đốc bây giờ đã đi đầu cả nước. Vì muốn cho xí nghiệp có sự đột phá, chúng tôi cho ra phương án cho vay không lãi suất, trợ giúp bọn họ nghiên cứu khoa học kỹ thuật với số tiền lên đến năm chục triệu.
Sở Hồng Đạo nói đến những hành vi của mình, tuy hắn tỏ ra khiêm tốn cẩn thận, thế nhưng vẻ mặt lại có vài phần đắc ý không dễ nhận thấy được.
"Tập đoàn Thăng Đốc?" Trong đầu Vương Tử Quân chợt lóe lên cái tên này, giống như hắn đã từng nghe qua cái tên này rồi nhưng lại không nhớ quá rõ ràng.
- À, tuyến tỉnh rất giúp đỡ công tác đổi mới khoa học kỹ thuật, đặc biệt là các khu công nghệ cao... Vương Tử Quân khẽ ho một tiếng rồi cho ra vài lời nhận xét thông thường với Sở Hồng Đạo. Nhìn qua sẽ thấy Sở Hồng Đạo cực kỳ có kinh nghiệm ở phương diện này, hắn nhanh chóng lấy sổ ra, ghi chép lại những ý kiến của Vương Tử Quân. Vương Tử Quân nhìn phản ứng của Sở Hồng Đạo, mặc dù biết người kia làm như vậy hầu như chỉ là ra vẻ, thế nhưng người trong quan trường có vài thứ nhìn thấy mà tỏ ra giống như không thấy.
Sau khi nói vài câu khuyến khích, Sở Hồng Đạo hy vọng Vương Tử Quân có thể rút ra chút thời gian để tiếp đãi đoàn người thứ trưởng Kim. Vương Tử Quân căn bản không từ chối yêu cầu này, hắn để Sở Hồng Đạo liên lạc với Trương Tề Bảo.
Sở Hồng Đạo rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân mà nụ cười trên mặt mất đi vài phần. Tuy hắn là một người có tư chất bình thường, thế nhưng hắn nhìn vào thái độ của Vương Tử Quân, vẫn cảm thấy chủ tịch Vương căn bản tỏ ra như gần như xa, tồn tại khoảng ngăn cách nhất định với những lời nịnh nọt lấy lòng của mình.
Cũng may trước khi đến thì Sở Hồng Đạo đã chuẩn bị đầy đủ tâm lý, dù sao hắn cũng là người chiếm vị trí của Trương Bản Tiến, mà Trương Bản Tiến là ai? Đây là cán bộ dòng chính của Vương Tử Quân, chuyện này dù là đặt lên người mình, căn bản chính mình cũng không vui vẻ gì được.
- Ôi, thư ký trưởng ngài ra ngoài sao? Khi hắn đang do dự xem có nên đến báo cáo công tác với bí thư Sầm hay không, lúc này hắn thấy Phương Anh Hồ từ trong khu văn phòng thường ủy tỉnh ủy đi ra, thế là nhanh chóng tiến lên nghênh đón.
Phương Anh Hồ thấy Sở Hồng Đạo thì cũng nở nụ cười, hắn chủ động vươn tay ra nói: - Giám đốc Hồng Đạo, chúng ta đã vài ngày không gặp, tôi nghe nói gần đây công tác của sở khoa học công nghệ tiến triển rất mạnh mẽ.
- Cám ơn lãnh đạo quan tâm, chúng tôi chẳng qua chỉ là cố gắng trong khả năng chức trách của mình để làm tốt vài công tác mà thôi, thư ký trưởng khẳng định như vậy căn bản làm chúng tôi cảm thấy được ủng hộ rất lớn. Sở Hồng Đạo tuy có vị trí thấp hơn Phương Anh Hồ, thế nhưng trong suy nghĩ của hắn thì chưa từng đặt mình thấp hơn Phương Anh Hồ. Hắn nghĩ rằng mình là người có da mặt chưa đủ dày, nếu không như thế, khi bí thư Sầm chọn nhân tuyển thư ký trưởng, người đó nhất định là mình mà không phải là Phương Anh Hồ.
Thư ký trưởng thì có gì là tốt? Căn bản chỉ là người đi theo đuôi mà thôi, tôi chẳng muốn làm, thế nhưng cũng không phải không làm được. Sở Hồng Đạo nhìn Phương Anh Hồ công tác cực kỳ say sưa sảng khoái, làm không biết mệt, thế là thầm sinh ra ý nghĩ hèn mọn.
phương anh hồ tất nhiên có thể đoán được tâm lý của Sở Hồng Đạo, người này là điển hình nói như rồng leo nhưng làm như mèo mửa.
Tuy cảm thấy bực mình nhưng Phương Anh Hồ vẫn khách khí chào hỏi Sở Hồng Đạo. Dù sao thì người này có liên quan đến đại cục của bí thư Sầm, hắn không dám cho ra hành vi xấu ảnh hưởng đến đại cục của bí thư Sầm.
Hai người buôn chuyện vài câu, Phương Anh Hồ chuẩn bị rời đi. Khi Phương Anh Hồ leo lên xe thì Sở Hồng Đạo cũng tiến lên ngồi xuống ghế nói: - Thư ký trưởng, tôi vừa ra khỏi phòng làm việc của chủ tịch Vương, có vài công tác cần báo cáo với ngài.
- Anh vừa đến báo cáo công tác với chủ tịch Vương sao? Phương Anh Hồ nói không quá lớn, có vẻ khá bình tĩnh.
- À, bí thư Sầm yêu cầu tôi nên tăng cường báo cáo công tác với chủ tịch Vương, vừa đúng lúc lãnh đạo thượng cấp chuẩn bị đến kiểm tra công tác của sở khoa học công nghệ, thế nên tôi nhanh chóng đến báo cáo cho chủ tịch Vương. Chủ tịch Vương căn bản cực kỳ giúp đỡ công tác của sở khoa học công nghệ. Sở Hồng Đạo nói đến đây thì nhìn xe chậm rãi chạy đi, hắn không khỏi khẽ nói: - Nhưng này thư ký trưởng, tôi cảm thấy chủ tịch Vương giống như có ý kiến gì đó với tôi thì phải.
- Phải không? Phương Anh Hồ vốn định nói lung tung vài câu, thế nhưng nghĩ lại thì thấy người đứng phía sau Sở Hồng Đạo có chút không ổn, vì thế trầm ngâm giây lát rồi dùng giọng hàm hồ nói: - À, chủ tịch Vương có chút cố chấp ở vài phương diện.
Phương Anh Hồ thầm nghĩ lời nói của mình rất có tính nghệ thuật, anh sao có thể hiểu được? Vừa phản ánh sự kiên quyết giữ ý kiến của Vương Tử Quân, vừa nói Vương Tử Quân là người căn bản cực kỳ kiên trì nguyên tắc, rất có cá tính. Sở Hồng Đạo anh không phải là người rất kiêu ngạo, rất đắc ý sao? Anh nghe rồi tự hiểu đi.