Phương Anh Hồ nhìn Tôn Khánh Tử bỏ đi như tia chớp mà không khỏi cau mày, hắn nhìn về phía bóng lưng của Tôn Khánh Tử, chợt thấy có nhiều người đang ra vào ở trước phòng làm việc của Vương Tử Quân. Phương Anh Hồ đều biết những người kia, hắn nhìn những người kia mà không khỏi có chút lo lắng.
Có một đối thủ như vậy thì bí thư Sầm có thể bảo trì được vị trí hiện tại sao? Trong đầu lóe lên ý nghĩ như thế, Phương Anh Hồ không khỏi cảm thấy có chút chần chờ.
Khi Phương Anh Hồ vừa đi vào phòng làm việc của mình, đúng lúc này chủ tịch Miêu Dược Hổ của thành phố Linh Long đi đến. Trước kia Miêu Dược Hổ và Phương Anh Hồ từng công tác với nhau một thời gian, thế nên quan hệ giữa hai người cũng không tệ.
Sau khi Miêu Dược Hổ ngồi xuống thì Phương Anh Hồ trầm giọng hỏi: - Dược Hổ, hôm nay sao anh lại rảnh rỗi như vậy, đúng là khách quý đến nhà.
- Thư ký trưởng, tôi không có chuyện không leo lên điện Tam Bảo. Thành phố Linh Long chúng ta được hội nghị thường ủy xác định là hai trọng điểm phát triển của tỉnh, hai năm qua chúng tôi có được những thành tích không nhỏ, thế nhưng chúng tôi còn cảm thấy tiềm lực của mình đủ để phát triển thêm một bước nữa. Vì vậy chúng tôi muốn có được một chỉ tiêu kết nghĩa với phía Nam Giang, nếu như thành phố Linh Long có thể chung tay giúp đỡ tạo nên góc bù với thành phố Ngân Bằng, như vậy sẽ là động lực lớn cho tương lại phát triển sau này của thành phố chúng tôi.
- Chủ tịch Dược Hổ, anh có ý nghĩ rất tốt, thế nhưng anh báo cáo sai địa điểm rồi. Chủ tịch Đường là người phụ trách công tác này, anh nên thương lượng với chủ tịch Đường thì hay hơn. Phương Anh Hồ chợt lóe lên ý nghĩ như vậy, hắn không khỏi cười ha hả nói.
Miêu Dược Hổ cũng không phải dễ dàng buông súng, hắn cười hì hì nói: - Thư ký trưởng, tất cả đều là hội nghị thường ủy quyết định, nếu như chuyện này phân ra cho một hai người đi làm, như vậy thể diện của bí thư Sầm sẽ đặt ở nơi nào? Vì vậy kính mong thư ký trưởng giúp đỡ thành phố Linh Long chúng tôi nhiều hơn một chút.
Miêu Dược Hổ ở lại năm sáu phút rồi mới rời đi, thế nhưng câu nói của người này luôn vang lên trong đầu Phương Anh Hồ.
Tháng bảy khí trời rất nóng, bầu trời không một áng mây, mặt trời chiếu xuống đất những luồng sáng nóng hừng hực. Lúc này cả tỉnh Mật Đông đều được bao bọc trong bầu không khí nóng bức, khắp nơi đều khó chịu, không biết có biết bao người đang bực bội vì thời tiết như thế này.
Trong thời tiết nóng bức của tháng bảy, lúc này danh sách các chi tiêu tham gia kết nghĩa với Nam Giang của tỉnh Mật Đông đã được cho ra lò. Ba thành phố Kim Hà, Đồng Lục và Tử Quang chính là ba địa phương đầu tiên bắt tay kết nghĩa với các thành phố tỉnh Nam Giang. Khi mối quan hệ này được xây dựng, thành phố Ngân Bằng kết giao với thành phố Đồng Lục, và thành phố Đồng Lục là địa phương cảm nhận được rõ ràng nhất lợi ích dành cho mình.
Lúc này dưới sự bắt cầu dắt mối của thành phố Ngân Bằng, công ty Audi quyết định dời xưởng sản xuất đến thành phố Đồng Lục. Tuy đây chỉ là di chuyển nhà xưởng, thế nhưng lại là một chấn động lớn trong tỉnh Mật Đông.
Sở dĩ có chấn động như vậy là vì một nguyên nhân, đó là hạng mục này quá lớn.
Công ty Audi là một nhãn hiệu xe hơi nổi tiếng, căn bản có khoảng sáu chục ngàn công nhân ở thành phố Ngâng Bằng làm trong xưởng sản xuất linh kiện.
Một nhà máy với hơn năm sáu chục ngàn công nhân được xây dựng ở thành phố Đồng Lục, chỉ cần có một hạng mục như vậy cũng đủ làm cho thành phố Đồng Lục đứng đầu trong tỉnh ở phương diện kêu gọi đầu tư trong năm nay.
Một xí nghiệp như vậy di chuyển làm cho hai thành phố khác trong Mật Đông có được hy vọng. Dù sao thì những xí nghiệp gia công sẽ chuyển từ vùng sản xuất thành phẩm giá thành cao ở duyên hải vào nội địa chính là chiều hướng phát triển chung. Nhưng khốn nổi người ta có nhiều sự lựa chọn, các cấp ủy chính quyền các địa phương lại luôn toàn tâm toàn lực phục vụ, nhưng Đồng Lục là một đại biểu cho sự kiện công ít mà hiệu quả cao.
- Chào bí thư Lôi. Khi Lôi Hợp Tuấn đi vào thì Triệu Hiểu Bạch khẽ cười chào hỏi.
Lôi Hợp Tuấn bây giờ là người điển hình của câu nói có việc vui thì tinh thần sung sướng, một hạng mục được cả tỉnh chú ý rơi lên đầu hắn, điều này làm cho hắn cảm thấy đi lại bay bổng. Hắn nghĩ đến gương mặt của Sầm Vật Cương trong hội nghị phân tích tình hình kinh tế mỗi quý, thế là không khỏi cười thành tiếng. Qua nhiều năm Lôi Hợp Tuấn thắp hương không tìm được cửa miếu, không ngờ bây giờ lại có thời điểm hắn được hãnh diện một phen. Lúc này hắn thật sự muốn biết được biểu hiện gương mặt của Sầm Vật Cương khi gặp mình là như thế nào.
Lôi Hợp Tuấn đối mặt với Triệu Hiểu Bạch, hắn cảm thấy Triệu Hiểu Bạch là người cực kỳ đáng để kết giao quan hệ. Chưa nói đến phương diện sau này Triệu Hiểu Bạch sẽ là thư ký của chủ tịch tỉnh, thời gian sau này sẽ là một đại nhân vật trong quan trường Mật Đông, những người như vậy cần phải sớm lung lạc. Chưa nói đâu xa, bây giờ ngày nào hắn cũng đến tìm bí thư Vương, tất nhiên hắn phải thông qua nhờ Triệu Hiểu Bạch. Thế là hắn khẽ nở nụ cười dùng giọng hớn hở nói với Triệu Hiểu Bạch: - Cậu Hiểu Bạch, cậu đang bận rộn gì vậy?
- Ngày mai bí thư Vương sẽ tham gia một hội nghị, tôi đang chuẩn bị bản thảo. Triệu Hiểu Bạch rót trà cho Lôi Hợp Tuấn rồi cười nói.
Lôi Hợp Tuấn tiếp nhận ly trà uống một ngụm rồi cười nói: - Hiểu Bạch, phương diện tìm người yêu của cậu thế nào rồi? Tôi nói cho cậu biết, thành phố Đồng Lục chúng tôi có Bích Ba Đầm rất đẹp, nơi đây hoàn cảnh thanh nhã, quan trọng là thích hợp đưa người yêu đi chơi. Cậu không có việc gì thì đưa bạn gái đến đó chơi vài ngày, tôi đảm bảo tình cảm giữa hai người sẽ ấm lên ngay.
- Cám ơn bí thư Lôi, nếu có thời gian thì tôi sẽ nhất định đi qua. Triệu Hiểu Bạch trả lời rất công thức hóa, điều này làm cho Lôi Hợp Tuấn không hài lòng.
Lôi Hợp Tuấn cười hì hì nói: - Cậu Hiểu Bạch, anh là người từng trải, anh khuyên cậu thế này, đàn ông không xấu phụ nữ không yêu. Nghe lời khuyên của tôi thì cậu sẽ thấy tốt hẳn lên. Người ta nói tình yêu chú trọng cái gì? Đó chính là tìm một chỗ đi chơi phù hợp, như vậy ước nguyện sẽ thành.
Triệu Hiểu Bạch khẽ cười mà không nói thêm nhiều lời, hắn biết rõ lúc này mình nên nói thêm nhiều điều với Lôi Hợp Tuấn, nhưng tính cách lại quyết định kháng cự với những lời nói theo kiểu như vậy.
Triệu Hiểu Bạch biết rõ sở dĩ Lôi Hợp Tuấn xưng anh em với mình, cũng không phải là coi trọng mình, người ta chú ý coi trọng bí thư Vương. Nếu không Lôi Hợp Tuấn là một vị quan lớn ở địa phương, cần gì phải xưng anh em với một tiểu nhân vật như hắn.