- À, cũng không cần chờ nữa, bây giờ là mùa đông, chờ thêm chút nữa thì đến sang năm Phát Ly Cung mới được khởi công. Sầm Vật Cương nói mang theo vài phần mất kiên nhẫn.
Phương Anh Hồ đồng ý một tiếng, hắn rời khỏi phòng làm việc của Sầm Vật Cương, đúng lúc này hắn thấy Nghiêm Khâm Binh và Cố Tắc Viêm đi đến. Hắn căn bản cũng có giao tình khá tốt với hai vị phó chủ tịch tỉnh theo sát Sầm Vật Cương này, thế nên khi thấy hai người bọn họ cùng đi đến, tuy có chút kỳ quái nhưng vẫn cười hì hì nói: - Hai vị chủ tịch, hai vị rõ ràng là khách quý, bây giờ trong phòng làm việc của bí thư Sầm cũng không có ai, hai vị cứ bận rộn công tác, sau đó đến chỗ tôi uống trà.
Cố Tắc Viêm và Nghiêm Khâm Binh đưa mắt nhìn nhau, chợt nghe Cố Tắc Viêm nói: - Thư ký trưởng, chúng tôi biết chỗ ngài có trà ngon, nhưng hôm nay có chút bận rộn nên không đến được, lần sau chúng tôi sẽ mời ngài dùng trà.
- Vậy thì cứ để lần sau. Phương Anh Hồ cũng không quá quan tâm đến lời từ chối của Cố Tắc Viêm. Tuy hắn là người có vị trí xếp sau Cố Tắc Viêm trong thường ủy tỉnh ủy, thế nhưng nói về quyền lực thực tế thì còn lớn hơn Cố Tắc Viêm.
Sau khi hai người Nghiêm Khâm Binh và Cố Tắc Viêm đi vào trong phòng làm việc của Sầm Vật Cương, Phương Anh Hồ chợt lóe lên một ý nghĩ, đó là rốt cuộc hai người kia vì chuyện gì mà cùng đi đến phòng của bí thư Sầm?
Khi hai người Nghiêm Khâm Binh và Cố Tắc Viêm đi vào thì Sầm Vật Cương còn đang nghĩ về hạng mục Phát Ly Cung, khi thấy hai người sóng vai đi đến, lão không khỏi đứng lên nói: - Tắc Viêm, Khâm Binh, hai anh rõ ràng là khách quý, mời hai anh ngồi.
Cố Tắc Viêm và Nghiêm Khâm Binh cùng nhau ngồi xuống, sau có Cố Tắc Viêm nói: - Bí thư, tôi nhận được một tin tức từ chủ tịch Nghiêm, thế nên cố ý cùng chủ tịch Nghiêm đến báo cáo công tác với ngài.
Sự việc có thể làm cho Cố Tắc Viêm và Nghiêm Khâm Binh cùng đến báo cáo công tác thì nhất định là không nnhor, Sầm Vật Cương trầm ngâm giây lát rồi cười nói: - Tin tức gì vậy? Nói tôi nghe xem thế nào.
- Bí thư, không biết ngài có nghe nói gì chưa, chủ tịch Vương chuẩn bị điều chỉnh phân công trong ban ngành ủy ban nhân dân tỉnh. Cố Tắc Viêm có quan hệ tốt với Sầm Vật Cương, điều này quyết định hắn có thể trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
Sầm Vật Cương có chút sững sốt, điều chỉnh phân công công tác của ủy ban nhân dân tỉnh, hai năm qua mình hầu như đã quên đi chuyện này. Hai năm sau khi Vương Tử Quân đi vào Mật Đông, người này ở trên vị trí chủ tịch tỉnh nhưng chưa từng điều chỉnh phân công công tác của ủy ban nhân dân tỉnh, thế cho nên lão cảm thấy Vương Tử Quân sẽ không điều chỉnh phân công.
Nhưng bây giờ Vương Tử Quân lại điều chỉnh phân công, điều này không khỏi làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Sầm Vật Cương nghĩ đến phương diện Vương Tử Quân điều chỉnh phân công công tác của phó chủ tịch vào lúc này, lão căn bản hiểu ra vấn đề. Có thể nói cánh chim đã cất lên, điều chỉnh bây giờ là cực kỳ phù hợp.
Sầm Vật Cương trầm ngâm giây lát rồi trầm giọng nói; - Tôi căn bản chưa từng nghe nói về chuyện này.
- Bí thư Sầm, chủ tịch Vương bây giờ điều chỉnh phân công, tôi cảm thấy tỉnh ủy cần phải cho ra tác dụng chỉ đạo, không thể để cho người ta biến sự kiện này thành tình huống không cho mặc cả. Cố Tắc Viêm nói đến đây thì nhìn Nghiêm Khâm Binh: - Bí thư Sầm, chủ tịch Nghiêm luôn công tác cẩn trọng, bây giờ người khác cảm thấy anh ấy không phối hợp tốt nên muốn điều chỉnh phân công, tôi cảm thấy ngài không thể không quan tâm đến sự kiện này.
Điều chỉnh phân công liên quan đến Nghiêm Khâm Binh, điều này không khỏi làm cho gương mặt Sầm Vật Cương chợt biến đổi. Khi Lý Chinh Siêu dựa vào Vương Tử Quân thì hệ thống tư pháp ở trong tay người khác, nếu như Vương Tử Quân điều chỉnh phân công Nghiêm Khâm Binh, như vậy mình căn bản không còn chút lực lượng nào ở khối công tác tư pháp nữa.
- À, tôi biết rồi. Sầm Vật Cương khoát tay áo nói: - Nếu như không còn chuyện gì khác, hai anh mau đi thôi, có gì tôi sẽ liên lạc sau.
Sau khi tiễn chân hai người Cố Tắc Viêm và Nghiêm Khâm Binh, Sầm Vật Cương rơi vào trầm ngâm, lúc này Vương Tử Quân điều chỉnh phân công, không phải hướng về phía mình sao?
Vương Tử Quân căn bản cũng không cho Sầm Vật Cương đợi lâu ở phương diện điều chỉnh phân công công tác, khi Cố Tắc Viêm và Nghiêm Khâm Binh đến phòng làm việc của Sầm Vật Cương được hai giờ, Vương Tử Quân đi đến gặp Sầm Vật Cương.
Tuy hai người bọn họ có sự khác biệt ngày càng lớn thế nhưng đãi ngộ của Sầm Vật Cương cho Vương Tử Quân vẫn không giảm bớt. Sau khi Vương Tử Quân ngồi xuống thì lão đưa sang một điếu thuốc rồi nói: - Chủ tịch, lúc này sức khỏe của Hiểu Bạch hồi phục thế nào rồi?
- Hôm nay tôi vừa mới gọi điện thoại, căn bản không có vấn đề gì. Vương Tử Quân cầm điếu thuốc trong tay rồi cười nói.
- Ôi, thật sự không ngờ có vài người phát rồ, nếu chủ tịch không ra tay, tôi cũng muốn sửa trị những hiện tượng này. Sầm Vật Cương nói đến đây thì thay đổi chủ đề: - Chủ tịch anh đến có phải là nói chuyện này không?
- Không phải, bí thư Sầm, hai ngày trước tôi xem xét lại, cảm thấy đã vài năm không điều chỉnh phân công công tác của các vị phó chủ tịch tỉnh, đặc biệt là anh Tề nắm công tác giáo dục, anh ấy đã nắm công tác này bảy năm rồi. Vương Tử Quân tin tưởng Sầm Vật Cương cũng biết tin tức về ý đồ của mình, thế cho nên cũng không giấu diếm gì ở phương diện này.
- Tuy quen tay hay việc thế nhưng làm một công tác thời gian dài cũng dễ dàng sinh tính trơ. Vương Tử Quân nói đến đây thì nói tiếp: - Vì vậy tôi cảm thấy phương diện điều chỉnh phân công công tác là cực kỳ cần thiết.
Sầm Vật Cương gật đầu nói: - Tôi đồng ý điều chỉnh phân công công tác, thế nhưng khi điều chỉnh phân công thì cũng phải chú ý tính liên tục. Đặc biệt là một số ban ngành đặc thù, ví dụ như cục công an, công tác này không giống như những công tác khác, có một vài tình huống mà các đồng chí quen thuộc sẽ dễ dàng xử lý hơn. Tôi tin tưởng như vậy sẽ cực kỳ quan trọng với phương diện đoàn kết phát triển trong tỉnh.
Sầm Vật Cương nói ra ví dụ nhìn như vô tâm nhưng thực tế thì ý nghĩa gì là rõ ràng. Vương Tử Quân muốn điều chỉnh phân công của Nghiêm Khâm Binh, thế nhưng Sầm Vật Cương bên này lại căn bản yêu cầu không nên động vào.
- Bí thư Sầm, tôi cảm thấy chủ tịch Nghiêm không thích hợp tiếp tục đảm nhiệm công tác của cục công an tỉnh. Chủ tịch Nghiêm là người bận rộn công tác, kiêm nhiệm cả cục công an tỉnh, rốt cuộc là khó thể phân thân, không có khả năng vùi đầu vào trong công tác. Vì vậy tôi cảm thấy nên để cho một người chuyên trách công tác này thì tốt hơn.