Nếu như nói Vương Tử Quân là nhân vật công chúng ở Nam Giang, hắn còn có chút cấm kỵ, bây giờ đến thủ đô thì không có mấy người quen biết hắn.
- Bác tài, hôm nay ở nơi đâu náo nhiệt nhất thế? Vương Tử Quân cũng không phải là người thủ đô, hôm nay có thời gian rảnh rỗi thế nên nhanh chóng hỏi tài xế taxi.
Tên tài xế đang thầm nghe Vương Tử Quân và Mạc Tiểu Bắc tán gẫu với nhau, sau khi nghe Vương Tử Quân lên tiếng thì chợt có hào hứng nói chuyện.
- Hai vị có phải là người từ bên ngoài đến thủ đô không? Nơi đây có nhiều chỗ náo nhiệt vui vẻ, quan trọng là các vị muốn đi làm gì, mua sắm, xem xiếc, hay là gì khác...
Vương Tử Quân xem như hoàn toàn lĩnh giáo sự nhiệt tình của viên lái xe, hắn nhìn Mạc Tiểu Bắc rồi nở nụ cười, sau đó tán gẫu với viên tài xế.
- Có triễn lãm xe hơi không? Chúng tôi muốn đi xem một chút. Mạc Tiểu Bắc nãy giờ luôn trầm mặc chợt lên tiếng đề nghị.
Mạc Tiểu Bắc căn bản không có hứng thú với nhiều chuyện, ngoài đam mê máy tính thì xe hơi chính là một thứ còn lại duy nhất. Khi thấy Mạc Tiểu Bắc có hứng thú thì Vương Tử Quân cười nói: - Vậy thì chúng ta đi xem triễn lãm xe hơi.
Tài xế thấy hai người kia theo lời đề nghị của mình thì càng tỏ ra vui vẻ: - Hai vị muốn đi xem triễn lãm xe hơi, bây giờ là thời điểm tốt. Hai vị không biết đấy thôi, hôm qua có quá nhiều người đến tham gia triễn lãm, chưa nói đến phương diện người mẫu xe hơi rất xinh đẹp, còn có nhiều chuyện hiếm thấy xảy ra, có người bỏ ra hơn chục triệu mua vài chiếc xe đỉnh cấp.
Tên tài xế nói đến đây thì chợt cảm khái: - Người tỉnh Mật Đông thật sự rất có tiền.
Không phải là lần đầu tiên Vương Tử Quân nghe người ta nói người tỉnh Mật Đông giàu có.
- Mua xe hơn chục triệu mà không thèm nháy mắt, thật sự là coi tiền như đất...
Vương Tử Quân cười cười nói: - Bác tài, trời sinh người tất có tác dụng, biết đâu sau này anh sẽ phát tài.
- À, tôi thích nghe lời nói của cậu, thế nhưng tôi cũng tự hiểu về mình. Cậu nghĩ mà xem, tôi chỉ là một thằng lái taxi thuê, muốn phát tài sao? Trừ khi là có một phú bà nào tình nguyện ngã vào vòng tay của tôi thì mới thành hiện thực được, ha ha!
Triễn lãm xe hơi không cách quá xa nhà Vương Quang Vinh, chỉ sau mười phút thì đã đến trung tâm triễn lãm. Tuy bây giờ là năm mới nhưng vẫn có rất nhiều người ra vào ngoài cổng, bầu không khí náo nhiệt.
Vương Tử Quân đi xuống xe với Mạc Tiểu Bắc, hai người đi theo dòng người vào trung tâm triễn lãm. Nơi đây có nhiều loại xe, đủ mọi hình dáng, hầu như bên cạnh mỗi chiếc xe đều có một người đẹp đứng đó, để cho người ta tùy ý chụp hình.
Tuy triễn lãm xe hơi có cấp độ không thấp, thế nhưng dù sao cũng đang là mùa đông, thế cho nên đám khách ngoài nhìn ngắm xe hơi thì chủ yếu là quan tâm đến những người mẫu xinh đẹp động lòng người.
Nhưng khi có không ít người chụp ảnh mỹ nữ cũng không tự chủ được phải chĩa máy ảnh về phía Mạc Tiểu Bắc. Mặc dù Mạc Tiểu Bắc ăn mặc bình thường nhưng dung nhan và khí chất rất cao vời, thật sự là đóa hoa giữa dòng người.
Sau khi nhìn vài chiếc xe thì Vương Tử Quân căn bản không còn hào hứng, hắn thấy Mạc Tiểu Bắc hứng thú nghiên cứu một chiếc xe BMW mới ra lò thì cười nói: - Đi dạo nơi này căn bản là không có ý nghĩa, chúng ta đi đến khu phố đặc sản dân tộc đi?
Trước nay Mạc Tiểu Bắc căn bản chưa từng từ chối lời yêu cầu của Vương Tử Quân, bây giờ cũng không ngoại lệ. Mặc dù chiếc xe BMW mới rất hấp dẫn ánh mắt của nàng, thế nhưng nàng là một người giàu có, căn bản cảm thấy chướng mắt chiếc xe này.
- Chào em, mỹ nữ, chiếc BMW này là dòng xe thể thao mới nhất, nếu dưới điều kiện bình thường có thể chạy đến tốc độ ba trăm sáu mươi kilomet một giờ. Chiếc xe này có ngoại hình khá đẹp, được các mỹ nữ trên thế giới thích thú, em đứng cùng với chiếc xe này căn bản là một phối hợp hoàn hảo. Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi thấy Mạc Tiểu Bắc chuẩn bị đi thì tranh thủ thời gian giới thiệu.
Mạc Tiểu Bắc nhìn người đàn ông kia, sau đó kéo Vương Tử Quân chuẩn bị rời đi. Nhưng người đàn ông kia cũng không ngại, hắn cười nói: - Tôi vừa mới mua chiếc xe này, nếu như em thích, có thể lái đi.
Khi Mạc Tiểu Bắc xem xét chiếc BMW thì Vương Tử Quân đã nhìn vào bảng giá, hơn ba triệu, thế nhưng người đàn ông kia căn bản ném ra không tiếc, đúng là cực kỳ có tiền.
Nhưng trên thế giới này không có chuyện yêu một cách vô duyên vô cớ, người này hào sảng là vì cái gì, cho dù là một tên đầu heo cũng nhìn ra được. Lúc này đối phương lên tiếng như vậy nhanh chóng hấp dẫn ánh mắt đám người trong đại sảnh.
Mạc Tiểu Bắc dùng ánh mắt chán ghét nhìn tên đàn ông kia, sau đó kéo Vương Tử Quân bước đi. Vương Tử Quân cũng không muốn ý nghĩ tốt đẹp của mình bị một người như vậy phá nát, thế nên cầm tay Mạc Tiểu Bắc rời đi.
Người đàn ông kia không ngờ Mạc Tiểu Bắc không thèm quan tâm đến mình, thế là gương mặt có vài phần dữ tợn, hắn nhìn nhìn bốn phía, sau đó nuốt cơn tức xuống bụng.
- Ông chủ, chiếc xe này thật sự có giá hơn ba triệu sao? Một người mẫu xe hơi với thân hình nóng bỏng khêu gợi khẽ đi đến bên cạnh tên đàn ông, cơ thể nóng bỏng cố ý cọ xát lên người hắn, giống như một ngọn lửa có thể bùng cháy bất cứ khi nào.
Người đàn ông hiểu rõ ý nghĩ của người phụ nữ này, hắn dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn nàng, sau đó khua tay mất kiên nhẫn: - Cô cũng không đáng giá như vậy đâu.
- Cũng không có vấn đề gì. Người phụ nữ cũng không nổi giận vì câu nói của tên đàn ông, ngược lại còn thu hẹp khoảng cách giữa hai bên. Sau khi bắt lấy tay tên đàn ông kia thì nàng cười nói: - Ông chủ, nghe giọng của ngài, tôi nghĩ ngài là người Mật Đông có phải không?
- Làm sao cô biết. Người đàn ông kia cũng nhân cơ hội mà sờ lên mông cô người mẫu xe hơi một cái.
- Hì hì, trước kia tôi có người bạn học là người Mật Đông, hơn nữa một ông chủ lớn như ngài nếu không phải đến từ Mật Đông thì là từ nơi nào? Người phụ nữ cũng không nổi giận vì người đàn ông kia động tay động chân, ngược lại còn cảm thấy rất vui vẻ.
Cảm giác hào hùng của người đàn ông nhanh chóng bị người phụ nữ này nhen nhóm lên, hắn ôm lấy nàng rồi nở nụ cười dâm ô lên tiếng: - Này em, vì câu nói này của em, anh nhất định sẽ mua cho em một chiếc xe. Cái gì chứ, chỉ cần là người phụ nữ mà anh chọn trúng, cũng không tin sẽ không rơi vào tay anh.
Vương Tử Quân cùng Mạc Tiểu Bắc đi trên khu phố buôn bán các sản vật của các dân tộc, mua cho Tiểu Bảo Nhi vài món này nọ, bốn giờ chiều mới cùng Mạc Tiểu Bắc đi về nhà.