Du Giang Vĩ thầm hạ quyết tâm, hắn nhanh chóng gói kỹ bọc trà đưa cho Phòng Quảng Thắng, lúc này mới nở nụ cười vui vẻ tiễn chân thư ký trưởng Phòng.
Vương Tử Quân đi cùng Phòng Quảng Thắng đến phòng làm việc của Diêu Trung Tắc cũng không phải là việc gì khổ sở. Tuy hai người căn bản không bàn chuyện công tác thế nhưng Phòng Quảng Thắng lại là người cực kỳ linh hoạt, có thể nói ra những lời mà ai nghe vào cũng khó thể nào mất vui được.
Khi Phòng Quảng Thắng gõ cửa phòng làm việc của Diêu Trung Tắc, lúc này cũng không phải chỉ có mình Diêu Trung Tắc ở bên trong. Lúc này đối diện với Diêu Trung Tắc chính là phó hiệu trưởng trường đảng Lý Sâm Thăng, lúc này Lý Sâm Thăng giống như đang báo cáo với Diêu Trung Tắc, mà Diêu Trung Tắc cũng đang liên tục cười lớn.
Phòng Quảng Thắng thấy như vậy mà chợt ngây cả người, Diêu Trung Tắc phân phó hắn đi mời Vương Tử Quân đến đây, rõ ràng là có việc cần bàn, nhưng sao lại có Lý Sâm Thăng ở đây? Như vậy là phù hợp sao?
Biết đâu Diêu Trung Tắc thật sự có toan tính như vậy? Phòng Quảng Thắng vừa nghi hoặc vừa thầm nghĩ vì sao Diêu Trung Tắc lại phải làm như vậy? Có phải muốn thể hiện một tư thái với Vương Tử Quân, ám hiệu chính mình tín nhiệm Lý Sâm Thăng? Nếu thật sự là như vậy, bây giờ gọi Vương Tử Quân đến, hơn nữa còn cố ý trò chuyện với Lý Sâm Thăng, như vậy cũng không đơn giản là Vương Tử Quân vẫy hai tai cổ vũ. Phùng Thường Quốc xem xét và cảm thấy hương vị bùng phát, người thường nhìn vào chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, thế nhưng là người trong quan trường thì tình huống nào cũng phải nhìn vào bản chất, Diêu Trung Tắc cố ý làm như vậy, đây là mưu đồ sẵn, căn bản không phải là ngoài ý muốn.
Khi thấy Vương Tử Quân đi đến thì Lý Sâm Thăng vội vàng đứng lên, Diêu Trung Tắc cũng đứng lên nói: - Trưởng phòng Tử Quân, mời anh ngồi bên này.
Lý Sâm Thăng rõ ràng biết mình không thể nào tiếp tục ở lại, hắn nhanh chóng nói lời cáo từ với Diêu Trung Tắc. Diêu Trung Tắc nghĩ rồi khoát tay áo bảo Lý Sâm Thăng ngồi xuống, lại nói: - Lúc này công tác của trường đảng cần phải được đẩy mạnh, tuy anh không phải là phó hiệu trưởng thường vụ trường đảng thế nhưng dù thế nào cũng phải gánh trách nhiệm. Yêu cầu của tôi là dù anh có khó khăn gì, mặc kệ anh có bao nhiêu điều chế ước, anh cũng phải nhớ cho rõ, căn bản không được thả lỏng công tác.
Diêu Trung Tắc nói lời cực kỳ có ý nghĩa, vì hắn là hiệu trưởng trường đảng, những lời này được nói ra căn bản không có bất kỳ vấn đề gì.
- Bí thư Diêu, trưởng phòng Vương, tôi đi trước đây. Lý Sâm Thăng mở miệng bày tỏ một lúc với Diêu Trung Tắc rồi nở nụ cười nói lời cáo từ.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu với Lý Sâm Thăng, hắn cũng không nói gì. Phòng tổ chức tuy có sự liên lạc mật thiết với trường đảng, mà dù là chỉ thị của một người là thường ủy tỉnh ủy như hắn càng được Lý Sâm Thăng coi trọng trong lòng, nhưng Diêu Trung Tắc đã cho ra yêu cầu, Vương Tử Quân tất nhiên sẽ không thích vẽ rắn thêm chân.
Sau khi hai người ngồi xuống thì Phòng Quảng Thắng cùng thư ký nhanh chóng bỏ ra ngoài, Diêu Trung Tắc nâng ly nước lên uống một ngụm, sau đó nói vài câu chuyện nhà với Vương Tử Quân, rồi nói tiếp: - Trưởng phòng Tử Quân, lần này tỉnh Nam Giang chúng ta tổ chức chọn lựa cán bộ công khai, xem như đi trước các nơi. Hai ngày trước tôi về thủ đô họp, các vị lãnh đạo tham dự hội nghị căn bản cho ra đánh giá rất cao, cũng tiến hành khen ngợi công tác của chúng ta.
Vương Tử Quân có thể nhìn vào vẻ mặt của Diêu Trung Tắc và cảm thấy đó không phải là lời nói dối. Mặc dù Diêu Trung Tắc có được vận may như vậy cũng không quá vui, thế nhưng căn bản là công tác được thượng cấp giúp đỡ, hắn vẫn cảm thấy cao hứng.
- Bí thư Diêu, sở dĩ có được thành tích như hôm nay cũng không thoát ly khỏi sự giúp đỡ mạnh mẽ của tỉnh ủy, nếu như không có bí thư Diêu ngài là tổ trưởng tổ công tác chọn lựa cán bộ công khai lần này, chỉ sợ công tác cũng không được tiến hành thuận lợi như vậy. Vương Tử Quân nói lời nịnh nọt làm cho Diêu Trung Tắc cười lớn, dù sao thì vị trí của Vương Tử Quân cũng quá rõ ràng. Nhưng Diêu Trung Tắc cũng không nói rõ ràng câu nói của lãnh đạo, vì lãnh đạo ít nhất khen thưởng công tác của tỉnh Nam Giang, sau đó còn đặc biệt nhắc đến Vương Tử Quân, tình tiết này bị hắn bỏ qua.
- Trưởng phòng Vương còn có ý nghĩ gì với công tác chọn lựa cán bộ công khai lần này hay không? Diêu Trung Tắc uống một hớp trà rồi nhìn Vương Tử Quân, sau đó dùng giọng như trưng cầu ý kiến nói.
Vương Tử Quân tuy không biết lúc này trong hồ lô của Diêu Trung Tắc có chứa thứ gì, thế nhưng hắn cũng không bỏ qua thời cơ lần này, thế là căn bản không giấu diếm nói: - Bí thư Diêu, lúc này phương án chọn lựa cán bộ công khai đang được triển khai với cơ chế tốt đẹp trong tỉnh, đã dựng lên cơ chế chọn lựa cán bộ khá phù hợp, tôi cảm thấy nên thừa cơ hội này để tiến hành chọn lựa công khai ở cơ sở. Tất nhiên chú trọng phương diện chọn lựa công khai, phòng tổ chức tỉnh ủy chúng tôi là người phụ trách chỉ đạo.
- À, đề nghị của anh là rất tốt, tôi cảm thấy các ban ngành lệ thuộc trực tiếp của tỉnh ủy cũng có thể tiến hành chọn lựa cán bộ công khai, khí thế như vậy là rất lớn, cũng có thể tiến thêm một bước để thúc đẩy cán bộ tích cực tham gia sáng tạo sự nghiệp. Diêu Trung Tắc không hỗ danh là cán bộ lãnh đạo lâu năm, rất nhiều chuyện căn bản rất có trình độ, lời đề nghị này căn bản không mưu mà hợp với tính toán của Vương Tử Quân.
Lúc này Vương Tử Quân thiếu chút nữa cảm thấy cực kỳ vui vẻ vì lời nói của Diêu Trung Tắc, thế nhưng hắn căn bản không như vậy.
- Tử Quân, lãnh đạo thượng cấp cực kỳ coi trọng công tác chọn lựa cán bộ công khai, căn bản tiến hành khen ngợi công tác của chúng ta, đồng thời cũng đưa ra vài đề nghị và yêu cầu. Đặc biệt là phương diện cho ra kết quả cuối cùng, tôi cảm thấy lãnh đạo nói rất hay, đó chính là trên cơ sở chọn lựa cán bộ công khai, cần phải thể hiện sự lãnh đạo của tổ chức, dù là bất kỳ sự việc gì cũng không thể xem nhẹ nguyên tắc lãnh đạo cao nhất của đảng. Diêu Trung Tắc nói xong thì đưa mắt nhìn Vương Tử Quân, giống như chờ câu trả lời của Vương Tử Quân. Vương Tử Quân nào không biết ý nghĩa lời nói của Diêu Trung Tắc? Diêu Trung Tắc tuy nói đường hoàng nhưng căn bản là cố gắng khống chế quyền quyết định bổ nhiệm cán bộ ở trong tay mình.
Nhiều khi Vương Tử Quân căn bản không tình nguyện vạch mặt với người khác, nhưng lúc này hắn không thể không đáp lại tính toán của Diêu Trung Tắc. Nếu như thực hiện theo đúng ý nghĩ của Diêu Trung Tắc, như vậy phương án chọn lựa cán bộ công khai lần này căn bản chỉ là làm cho vui mà thôi. Sự kiện chọn lựa cán bộ công khai lần này có liên quan đến phương diện Vương Tử Quân triển khai mở rộng công tác của mình vào lúc sau này, nó ảnh hưởng trực tiếp đến việc áp dụng ý nghĩ của Vương Tử Quân vào tỉnh Nam Giang.