Mục lục
Bí Thư Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì Vương Tử Quân ăn cơm với Lưu Truyền Thụy nên tắt chuông điện thoại, nhưng dù là như vậy thì chốc chốc điện thoại của hắn vẫn rung lên. Ngoài cuộc gọi của Quan Vĩnh Hạ là hắn nghe máy, nhưng cuộc gọi khác phần lớn là bỏ qua.

Sau khi hoàn thành mục đích thì bữa tiệc hôm nay xem như chủ khách đều vui vẻ, Lưu Truyền Thụy tuy phải đi, nhưng dù sao lão cũng là phó bí thư tỉnh ủy Sơn Nam, vẫn còn nhiều chuyện cần lão quan tâm.

Vương Tử Quân lưu luyến chia tay Lưu Truyền Thụy, sau đó hắn leo lên xe của mình. Xe vừa khởi động thì Khương Long Cương đã vội vàng báo cáo:

- Bí thư Vương, vừa rồi thư ký trưởng Kim vừa gọi điện thoại đến, nói là ngày mai bí thư tỉnh ủy Hào Nhất Phong sẽ đến tham gia hoạt động lễ ra mắt sản phẩm Huyền Lộ Dịch của công ty Bất Lão Khang, mong ngài nhanh chóng quay về bàn bạc xem nên nghênh đón thế nào.

Vương Tử Quân nghe báo cáo của Khương Long Cương, hắn thầm nghĩ, quan lớn đè chết người. Chính mình vừa rồi từ chối hẹn gặp mặt Hào Nhất Phong, nhưng bí thư tỉnh ủy đến kiểm tra công tác, chính mình là một bí thư thị ủy căn bản không thể nào không gặp.

Dù thật sự không tình nguyện nhưng Vương Tử Quân cũng không khỏi không phân phó Lý Đức Trụ chuyển hướng, xe chạy về thành phố La Nam.

Màn đêm buông xuống, thành phố Sơn Viên có hơi u ám, cũng không còn vẻ phồn hoa của một tỉnh thành. Dưới ánh đèn ảm đạm, chỉ có vài chiếc xe bán hàng ven đường là còn giữ lại chút sức sống cho thành phố về đêm.

- Chợ đêm ở thành phố Sơn Viên căn bản còn không bằng ở thành phố La Nam, tôi và anh Khương muốn tìm vài món đặc sắc của thành phố Sơn Viên, thế nhưng không ngờ đi tới đi lui cuối cùng cũng phải ăn món cũ, thật sự thất vọng.

Lý Đức Trụ vừa lái xe vừa khẽ nói với Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân cười cười, hắn cũng không nói lời nào. Hắn thầm nghĩ tốc độ phát triển kinh tế của thành phố Sơn Viên là rất tốt, thành phố La Nam tuy có tốc độ nhanh nhưng khó thể nào so sánh được với tình trạng thong thả của Sơn Viên. Tuy bí thư thị ủy Sơn Viên là La Nhân Uy đã đưa ra không ít yêu cầu, thế nhưng thành phố Sơn Viên vẫn giống như một ông già có tuổi, cũng không thu hoạch được bất kỳ hiệu quả gì bất ngờ.

- Bí thư Vương, tôi có một người anh họ kinh doanh buôn bán nhỏ ở thành phố Sơn Viên, hai ngày trước nói có một việc dễ kiếm ra tiền mời tôi tham gia, nói rằng chỉ cần bỏ tiền vào đầu tư thành lập công ty, mỗi tháng có thể thu về được ba phần tư lợi tức.

Lý Đức Trụ có vẻ rất vui, mặc dù Khương Long Cương đã nói về vấn đề này, thế nhưng hắn vẫn không thể không mở miệng hỏi.

Vương Tử Quân thầm nghĩ về chuyện liên quan đến La Nhân Uy, vô tình hắn không nghe được rõ ràng, nhưng hắn lại nghe được câu nói ba phần tư lợi tức.

- Cậu nói ba phần tư lợi tức?

Vương Tử Quân nhìn Lý Đức Trụ rồi trầm giọng hỏi.

- Đúng vậy, là ba phần tư lợi tức.

Lý Đức Trụ dùng giọng khẳng định đáp.

Vương Tử Quân nghe thấy lợi tức như vậy, hắn nghĩ ngay đến phương pháp góp vốn phi pháp. Hắn trầm ngâm giây lát rồi nói:

- Đức Trụ, những chuyện này không nên dây vào, thế nên cậu đừng nên tham gia thì hay hơn.

- Bí thư Vương, lúc mới bắt đầu tôi cũng cảm thấy nó không hay, nhưng anh họ của tôi nói công ty là do con trai của bí thư La thành lập, tuyệt đối không thua được.

Lý Đức Trụ cũng không quay đầu mà dùng giọng khẳng định nói.

Vương Tử Quân khoát tay với Lý Đức Trụ rồi nói:

- Những chuyện này ai cũng có thể tin nhưng cậu đừng nên tin, tôi nói cho cậu biết, nếu quăng tiền vào, tuyệt đối là không thu được lợi.

Vương Tử Quân nói đến đây thì nhìn thoáng qua Khương Long Cương rồi nói tiếp:

- Long Cương, cậu quay về kết hợp với phòng nghiên cứu chính sách viết một bài vết phương pháp huy động vốn phi pháp.

Khương Long Cương nhanh chóng đồng ý, sau dó ghi lời nhắc nhở của bí thư Vương vào trong sổ.

Vương Tử Quân nhìn Khương Long Cương ghi lời nói của mình vào sổ, hắn bắt đầu suy tư về phương pháp góp vốn ở thành phố Sơn Viên. Khi hắn còn chưa kịp suy nghĩ rõ ràng thì tiếng chuông điện thoại vang lên.

- Chào anh, tôi là Vương Tử Quân!

Vương Tử Quân nhìn lướt qua số điện thoại, sau đó trầm giọng nói với đầu dây bên kia.

- Chào bí thư Vương, tôi là Lâm Tương Đông của khối chính quyền tỉnh, ngày mai chủ tịch Thạch sẽ đến nghiên cứu phương pháp phát triển kinh tế của thành phố la nam, mong thành phố La Nam các anh chuẩn bị sẵn sàng.

Người đầu dây bên kia dùng giọng ôn hòa nói, bên trong còn mang theo vài phần nụ cười.

Lâm Tương Đông là thư ký của Thạch Kiên Quân, chủ tịch Thạch thông báo muốn đến thành phố La Nam, bên trong rốt cuộc có ý gì thì Vương Tử Quân căn bản không cần nghĩ cũng biết, nhưng lúc này hắn có lựa chọn nào khác đây? Hắn chỉ có thể cười nói:

- Nhiệt liệt hoan nghênh chủ tịch Thạch đến thành phố La Nam chỉ đạo công tác. Trưởng phòng Lâm, lãnh đạo rốt cuộc đến thành phố La Nam chúng tôi nghiên cứ về vấn đề gì, anh xem có nên để lộ ra cho chúng tôi chút thông tin được không? Cũng tốt cho chúng tôi trong công tác chuẩn bị báo cáo.

- Chủ yếu là phương diện phát triển kinh tế, cụ thể là gì thì lãnh đạo không nói, nhưng bí thư Vương cũng không cần phải lo lắng, chủ tịch Thạch lần này chủ yếu xuống nghiên cứu mà thôi.

Lâm Tương Đông hiểu rất rõ tâm tư của chủ tịch Thạch Kiên Quân khi xuống thành phố La Nam vào lúc này, nhưng hắn là một thư ký, hắn biết có những chuyện căn bản không nên nói rõ.

Vương Tử Quân đặt điện thoại xuống, trong đầu lóe lên nhiều ý nghĩ. Bí thư và chủ tịch tỉnh cùng đến thành phố La Nam trong một ngày, xem ra ngày mai cũng không dễ dàng gì với ban ngành thành phố La Nam.

Hôm nay Kim Điền Lạc có thể nói là cực kỳ bận rộn, sự kiện Lục Ngọc Hùng bỏ chạy đã làm cho công tác của hắn ứ đọng khó chịu, hơn nữa đám người thuộc vây canh của Lục Ngọc Hùng càng dùng đủ mọi thủ đoạn để có thể được gặp thư ký trưởng Kim một lần.

Kim Điền Lạc tuy chướng mắt với đám cỏ đầu tường ngã theo chiều gió kia, hắn mệt mỏi ứng phó với bọn họ, mãi đến khi trời tối mới xem như có được chút thời gian yên tĩnh.

Kim Điền Lạc ngồi trong phòng làm việc và cảm thấy rất mỏi mệt thế nhưng tâm tình lại khá tốt. Lục Ngọc Hùng bỏ chạy, Kim Điền Lạc cảm thấy đây là chuyện tốt cho thành phố La Nam. Nếu như Lục Ngọc Hùng thật sự làm chủ tịch thành phố La Nam, đấu tranh gay gắt với bí thư Vương, như vậy sẽ trì hoãn sự phát triển của thành phố La Nam.

Lục Ngọc Hùng lần này ra đi, trong thành phố La Nam không còn thế lực nào tranh chấp được với bí thư Vương. Kim Điền Lạc có thể dựa vào cây đại thụ Vương Tử Quân để có thể tìm ra con đường lớn phát triển rực sáng trong tương lai cho mình.

- Cốc cốc cốc.

Kim Điền Lạc đang suy tư về hướng đi của mình ở giai đoạn tiếp theo, chợt nghe thấy tiếng gõ cửa. Hắn tuy không muốn có người quấy rầy mình vào lúc này, thế nhưng vẫn nhẫn nại nói một câu mời vào.

- Thư ký trưởng Kim, anh đang bận rộn gì sao?

Người đàn ông kia đẩy cửa đi vào, sau đó cười hì hì nói với Kim Điền Lạc.

Kim Điền Lạc ngẩng đầu lên, người đến chính là chủ nhiệm văn phòng hội đồng nhân dân tên là Tần Vũ Hải. Năm xưa Tần Vũ Hải là tâm phúc của Trình Tự Học, vốn là phó thư ký trưởng văn phòng thị ủy, nhưng đi theo Trình Tự Học đến hội đồng nhân dân, trở thành chủ nhiệm văn phòng hội đồng nhân dân thành phố La Nam.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK