Mục lục
Bí Thư Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm hôm nay vợ lục tung quần áo bắt Thành Thông phải thay đổi trang phục, hắn cảm thấy rất không thoải mái, vì dù sao hắn cũng không muốn thấy Lý Bạch Vũ và Lỗ Hiểu Thông làm một cặp đôi đi bên cạnh nhau. Không phải chỉ là một cuộc gặp mặt của những người nữ bạn học sao? Vì sao phải nhọc lòng tôi phải ăn mặt trang trọng như vậy? Đây chỉ là một sự kiện tụ hội ăn uống nghỉ ngơi mà thôi, cô tội gì phải làm khổ tôi như thế? Dù gì tôi cũng là một vị phó đội trưởng đội hình sự trinh sát cục công an thành phố, không phải mạnh mẽ hơn Lý Bạch Vũ sao? Cô chỉ cần nói cho tôi biết buổi tối có một cuộc gặp mặt quan trọng, tôi sẽ tự thu xếp được, cũng không phải tôi là kẻ ngu. Sau khi bị ép thay đổi trang phục thì hắn giống như một món ăn chuẩn bị bưng lên cho người ta thưởng thức.

Nhưng một buổi gặp mặt bình thường như vậy lại xảy ra chuyện.

- Bạch Vũ sao còn chưa quay lại? Thành Thông giống như ngồi đống lửa đứng đống than, hắn cảm thấy rất gấp gáp.

Lúc này người trong phòng cũng không tiếp tục uống rượu, nhân viên phục vụ vừa bưng lên món cá hấp cũng bị vứt trong mâm không ai lấy ra. Đám người có tinh thần khá chán nản, thế nên cũng không mấy quan tâm đến món cá rất ngon trên bàn.

Đám người trong phòng cũng đã quen với phản ứng thế này của Thành Thông, bọn họ cũng không muốn dây dưa vào chuyện này, vì người bên kia căn bản là có địa vị quá lớn, đám tiểu nhân bọn họ động vào không khác nào bị tra tấn.

- Hiểu Đồng, nếu không thì cậu đi xem Bạch Vũ thế nào rồi được không? Vợ của Thành Thông khẽ đụng lên người Lỗ Hiểu Dồng rồi dùng giọng cầu khẩn nói. Nàng cũng rất lo lắng chuyện của chồng, bây giờ lại không biết phải làm sao cho phải.

Lỗ Hiểu Đồng có chút do dự, nàng chuẩn bị đứng lên. Nàng biết Thành Thông không tôn trọng chồng mình, thế nhưng thật lòng cũng cảm kích tình cảm lâu năm của đối phương với mình. Hơn nữa Tiểu Dong là bạn học chung phòng với nàng thời đại học, bây giờ người ta mở lời cầu cạnh, mình không thể không làm gì được.

- Đừng đi, cứ chờ một chút. Thành Thông nghe thấy hai người phụ nữ bàn tán với nhau thì lại giống như lửa đốt trên mong, hắn lên tiếng ngăn cản Lỗ Hiểu Đồng.

Đám người ở trong phòng cảm thấy cực kỳ bị dày vò, nửa giờ qua đi mà Lý Bạch Vũ còn chưa về, điều này không khỏi làm cho Thành Thông mắng mình quá ngu ngốc, nói năng không ra gì. Nếu như hắn an phận một chút thì sao có thể đắc tội với Trương Tề Bảo, thậm chí còn đắc tội với cả bí thư Vương?

Thành Thông nghĩ đến Vương Tử Quân và lại nghĩ đến Lý Bạch Vũ, lúc này Lý Bạch Vũ sang bên kia đã khá lâu, rốt cuộc là vì có chuyện gì? Phải biết rằng bí thư Vương là người có địa vị cực kỳ cao, dù là các vị lãnh đạo cấp sở gặp mặt cũng phải cực kỳ cung kính, chẳng lẽ Lý Bạch Vũ sắp có cơ hội lớn để tiến lên?

Trong đầu Thành Thông lóe lên nhiều ý nghĩ lung tung, đúng lúc này cánh cửa bị đẩy ra, đoàn người từ bên trong phòng đi ra. Thành Thông không khỏi đưa mắt nhìn, đi đầu rõ ràng là vị phó bí thư kiêm phó chủ tịch thường vụ vừa mới đến nhận chức ở tỉnh Mật Đông.

Thành Thông muốn đi ra ngoài chào hỏi Vương Tử Quân, thế nhưng sau đó cảm thấy mình không nên tùy tiện như vậy. Dù sao thì vị trí của Vương Tử Quân vẫn bày biện ra đó quá rõ ràng, cho dù là cục trưởng của mình đến cũng không dám đi sang.

Đi sau lưng Vương Tử Quân chính là Trương Tề Bảo, thư ký trưởng Trương giống như đang khẽ cúi người, trên mặt là nụ cười nhàn nhạt. Thành Thông chợt sinh ra một ý nghĩ, nếu như người đang cúi đầu khom lưng kia là mình thì căn bản sẽ là một chuyện vui vẻ như thế nào.

Thành Thông lướt mắt qua người Trương Tề Bảo, hắn thấy được Triệu Hiểu Bạch. Ấn tượng của hắn về Triệu Hiểu Bạch rõ ràng là một người có chút ngốc nghếch, không lanh trí, nhưng mặc kệ người kia ngu dốt thế nào thì cũng không có liên quan đến hắn.

Thành Thông nghĩ đến ba chữ không lanh trí thì thấy Lý Bạch Vũ đi bên cạnh Triệu Hiểu Bạch, mặc dù cách xa không thấy quá rõ, thế nhưng nhìn biểu hiện của Lý Bạch Vũ thì giống như hai bên trò chuyện rất vui vẻ.

Tên thanh niên vừa rồi có xích mích với Thành Thông đang đi sau cùng, nhìn bộ dạng kia thì hắn xem như hiểu rõ đối phương có thân phận gì.

Tên thanh niên kia là lái xe của bí thư Vương, tuy hai chữ lái xe không đáng là gì, thế nhưng trong quan trường đôi khi lái xe cũng là một người đại biểu cho lãnh đạo. Thậm chí sau này có nhiều lái xe được tín nhiệm hơn cả thư ký.

Mình thiếu chút nữa thì đánh cả lái xe của bí thư Vương, điều này không khỏi làm Thành Thông cau mày, trong lòng liên tục lóe lên nhiều ý nghĩ.

Khi Thành Thông đang trông mong Lý Bạch Vũ giải quyết mâu thuẫn cho mình, hắn chợt thấy Vương Tử Quân đi đầu dừng bước xoay người bắt tay Lý Bạch Vũ, sau đó cất bước xuống lầu.

Lý Bạch Vũ đứng ở đầu bậc cầu thang phất phất tay với nhóm người Vương Tử Quân. Thành Thông tuy thấy nhóm người Vương Tử Quân đã biến mất trên bậc cầu thang thế nhưng mãi một lúc sau mới dám đi về phía Lý Bạch Vũ.

- Bạch Vũ, thế nào rồi?

Lúc này trong đầu Lý Bạch Vũ cực kỳ hưng phấn, những nghiên cứu của Vương Tử Quân ở phương diện kêu gọi đầu tư làm cho hắn cảm thấy thất lạc, đồng thời lại cảm thấy được ủng hộ. Vì lời nói của Vương Tử Quân rất ẩn giấu thế nhưng hắn lại hiểu ý nghĩa của nó, chính là hắn sẽ được điều làm người phụ trách diễn đàn kêu gọi đầu tư kia.

Niềm kiêu ngạo của Lý Bạch Vũ đã bị người ta làm nhục, hằn biết ý nghĩa của mình bây giờ chính là làm theo ý chỉ của bí thư Vương. Thế nhưng điều này mang đến cho hắn bao nhiêu lợi ích? Hắn hiểu rất rõ ràng. Chưa nói đến phương diện khát vọng của mình sẽ được áp dụng thông qua công tác lần này, thậm chí vị trí của hắn cũng nhanh chóng tăng lên.

Vương Tử Quân đã đi rồi thế nhưng tâm tình của Lý Bạch Vũ vẫn rất bay bổng, hắn giống như đang nằm mơ.

- Thế nào là thế nào? Lý Bạch Vũ nhìn Thành Thông rồi chợt nhớ ra: - À, có lẽ là không có chuyện gì, đợi khi nào có thời gian chúng ta nói lời xin lỗi với thư ký trưởng Trương và Tiểu Lý là được.

Thành Thông nhìn gương mặt bay bổng của Lý Bạch Vũ, hắn biết rõ Lý Bạch Vũ nhất định là kiếm được chỗ tốt, tâm tư bao quát người khác của hắn đã nhanh chóng biến mất không còn tăm hơi. Hắn vỗ vỗ vai của Lý Bạch Vũ, sau đó dùng giọng nóng hổi nói: - Bạch Vũ, đi, chúng ta cùng uống vài ly.

Đám người trong phòng đang đợi tin tức thấy Lý Bạch Vũ đi đến thì đều đứng lên. Sau khi Lý Bạch Vũ gia nhập thì mọi người bắt đầu hỏi xem đi đến bàn luận với bí thư Vương về vấn đề gì? Dù sao thì bọn họ cũng cảm thấy bí thư Vương là người thần bí, là một vị lãnh đạo ở trên vị trí quá cách xa so với bọn họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK