Mục lục
Bí Thư Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước kia khi Hào Nhất Phong là chủ tịch tỉnh thì Vương Tử Quân cũng đã từng đến gặp mặt trong phòng làm việc, nhưng lúc đó chỉ là báo cáo công tác theo phép. Từ khi lão tiếp nhận vị trí bí thư tỉnh ủy của Nhiếp Hạ Quân, đây là lần đầu tiên Vương Tử Quân đến báo cáo công tác.

Khi Vương Tử Quân đi vào trong phòng, Hào Nhất Phong mỉm cười vung một phần văn kiện lên dùng giọng ôn hòa nói:

- Chủ tịch Tử Quân đến rồi đấy à? Mời ngồi, chỗ này của tôi còn có trà ngon, nếu cậu thích uống loại trà nào cứ nói Tiểu Tạ một tiếng là được.

Lúc này ánh mắt Hào Nhất Phong nhìn Vương Tử Quân thật sự rất sinh động, bộ dạng quan tâm đến cấp dưới. Người ngoài nhìn vào bộ dạng tùy ý bình dị và gần gũi hòa ái của Hào Nhất Phong, nếu không biết còn tưởng rằng đây là một trưởng bối quan tâm đến vãn bối.

Vương Tử Quân cảm nhận được thái độ của Hào Nhất Phong, hắn thầm nghĩ, Hào Nhất Phong rốt cuộc cũng là cán bộ lãnh đạo chìm nổi nhiều năm, ít nhất cũng có lòng dạ bao la, cũng không áp chế mình ngay trước mặt.

Sau khi Tạ Vinh Kim pha trà và đi ra ngoài, Hào Nhất Phong buông văn kiện xuống nói:

- Chủ tịch Tử Quân, gần đây công tác ở thành phố Đông Bộ như thế nào?

- Bí thư Nhất Phong, thành phố Đông Bộ gần đây dưới sự lãnh đạo của bí thư Đổng đã cố gắng chứng thực tinh thần chỉ thị của tỉnh ủy, cố gắng tạo ra đột phá nhỏ vào thời điểm cuối năm... Text được lấy tại Truyện FULL

Vương Tử Quân vừa dùng giọng đường hoàng lên tiếng vừa chú ý đến thái độ của bí thư Hào Nhất Phong.

Khi Vương Tử Quân báo cáo được một nửa thì Hào Nhất Phong vung tay cản lại:

- Tử Quân, cậu là một chủ tịch thành phố đến chỗ của tôi cũng không phải tiến hành báo cáo công tác của khối chính quyền thành phố Đông Bộ đấy chứ?

- Bí thư Hào thật sự có ánh mắt sắc bén, thật sự anh minh, tôi đến tìm ngài cũng không phải chỉ là vì báo cáo công tác của khối chính quyền thành phố Đông Bộ. Ngài biết rõ rồi đấy, dù tôi là người làm ra bản báo cáo kia, thế nhưng nếu không có văn bản hỗ trợ, căn bản cũng không thể nào nhớ rõ được.

Hào Nhất Phong nghe lời nói ẩn giấu của Vương Tử Quân thì không khỏi nở nụ cười, dù trong lòng có chút căm hận Vương Tử Quân, thế nhưng lúc này lão cũng không thể không thừa nhận trên người Vương Tử Quân có một lực hấp dẫn thu hút người khác. Còn lực hấp dẫn kia là thứ gì, lão căn bản không thể nào nhìn cho rõ được.

Vì có tiếng cười mà bầu không khí trong phòng hòa hoãn hơn một chút, đồng thời tiếng cười của hai người cũng xuyên thấu qua cánh cửa truyền vào trong tai Đổng Đắc Củng đang ngồi ở cách vách, đúng lúc hắn đang nói chuyện với Tạ Vinh Kim. Sau khi nghe thấy tiếng cười kia thì hắn càng cảm thấy rất khó hiểu, trong lòng thầm nghĩ đây rốt cuộc là vấn đề gì, trong lòng thầm nghĩ nó là vì sao vậy? Chẳng lẽ mặt trời mọc phía tây sao?

- Được rồi, đừng nói nhiều ở chỗ tôi, rốt cuộc là có vấn đề gì, cậu cứ nói thẳng ra, năm phút sau tôi có một hội nghị quan trọng cần tham gia rồi.

Hào Nhất Phong thu lại nụ cười rồi trầm giọng nói với Vương Tử Quân.

Năm phút sau sẽ tham gia hội nghị, như vậy xem như Đổng Đắc Củng đang ngồi chờ bên ngoài sẽ là không công rồi. Vương Tử Quân thầm quan tâm đến Đổng Đắc Củng ngồi chờ bên ngoài, sau đó hắn trầm giọng nói với Hào Nhất Phong:

- Bí thư Nhất Phong, nói ra cũng thật sự hỗ thẹn, tôi đến là để cầu viện với ngài.

- Sao? Cậu nói xem có chuyện gì xảy ra?

Hào Nhất Phong nhanh chóng suy xét, nghĩ đến chuyện của thành phố Đông Bộ. Lão cảm thấy người đầu tiên đến cầu viện mình phải là Đổng Quốc Khánh mới đúng, không phải là Vương Tử Quân.

Hơn nữa dù là cầu viện thì cũng phải học tập theo phương pháp một kèm một của bí thư Trình Tự Học ở thành phố La Nam, phải tách hai vị lãnh đạo tỉnh ủy ra để đối phó, Đổng Quốc Khánh đối phó với Hào Nhất Phong, mà Vương Tử Quân phai đối phó với Thạch Kiên Quân.

- Bí thư Nhất Phong, sự việc là thế này, thành phố Đông Bộ chúng tôi vì hưởng ứng tích cực lời hiệu triệu cải cách thể chế nhân sự của tỉnh ủy mà tiến hành phương án thi tuyển cán bộ.

Vẻ mặt Vương Tử Quân nhanh chóng trở nên nghiêm túc, lúc này cũng không còn chút dấu hiệu đùa giỡn. Dù Hào Nhất Phong là người luôn chú trọng xem xét biểu hiện của cán bộ hạ cấp, luôn dùng thái độ hà khắc để nhìn vào lời nói và việc làm của Vương Tử Quân, thế nhưng lúc này lão cũng không thể không thừa nhận Vương Tử Quân căn bản không nhìn ra chút bệnh tật nào.

- Chuyện này tôi cũng đã nghe nói qua, khi tôi nói chuyện với trưởng phòng Hứa cũng đã đồng ý với quan điểm đổi mới tinh thần dám đi trước thiên hạ của cậu.

Hào Nhất Phong khoát tay áo dùng giọng thản nhiên nói.

Vương Tử Quân thấy Hào Nhất Phong nói như vậy thì nhanh chóng dùng giọng biết thời biết thế lên tiếng:

- Trước đó bí thư Đổng đã truyền đạt chỉ thị của ngài ra khắp thành phố Đông Bộ, thế cho nên ban ngành trong thành phố chúng tôi cực kỳ phấn chấn. Khi đó tôi cũng không có tâm tư gì khác, chỉ là tập trung tinh thần làm tốt hạng mục công tác lần này, làm sao cho thật vững chắc, dù thế nào cũng không thể làm cho bí thư Hào mất mặt.

Hào Nhất Phong càng nghe lời nói của Vương Tử Quân càng cảm thấy có hương vị không đúng, chính các anh tự cho ra phương án để thực hiện, thế nào lại biến thành thực hiện tinh thần chỉ thị của tôi? Lão nghĩ như vậy mà cảm thấy có chút hối hận, thầm nghĩ sau này nói chuyện với Vương Tử Quân nên chú ý một chút, nếu không sẽ chẳng biết đối phương kéo mình vào trong vũng bùn từ khi nào. Đến lúc đó dù chính mình có muốn khóc cũng không tìm ra được cửa miếu ở chỗ nào.

Trong đầu chợt lóe lên ý nghĩ như vậy, Hào Nhất Phong cũng không mở miệng, lão chờ Vương Tử Quân tiếp tục lên tiếng.

- Vì làm tốt công tác lần này mà chúng tôi đã mở nhiều hội nghị, xem xét từng bước đi, sắp xếp và cho ra một phương án cực kỳ tinh tế, đảm bảo quá trình tuyển chọn cán bộ sẽ không cho ra chút tì vết và cạm bẫy nào. Chúng tôi càng muốn thông qua quá trình thi tuyển lần này để chọn ra những nhân tài ưu tú, chỉ như vậy mới không phụ lòng kỳ vọng của bí thư Nhất Phong với thành phố Đông Bộ chúng tôi.

Hào Nhất Phong nhìn Vương Tử Quân chậm rãi lên tiếng mà không khỏi cảm thấy đầu mình càng lúc càng phình ra. Vương Tử Quân rõ ràng không cần phân trần mà kéo chuyện này lên người mình, thế cho nên hắn trầm ngâm giây lát rồi nói:

- Trưởng ban Trần của ban tổ chức trung ương và trưởng phòng Hứa của phòng tổ chức tỉnh ủy đã đến thành phố Đông Bộ kiểm tra công tác xây dựng đảng và tuyển chọn cán bộ, thế nhưng lại bị người ta chặn lại phản ánh công tác thi tuyển của thành phố Đông Bộ có vấn đề.

- Bí thư Nhất Phong, chuyện này là sai lầm trong công tác của chúng tôi, thật sự không chút giấu diếm, trong quá trình thi tuyển cán bộ lần này thật sự có vấn đề.

Vương Tử Quân nhìn Hào Nhất Phong rồi dùng giọng chậm rãi nói ra từng chữ một.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK