- Sáng hôm nay bí thư thị ủy Vương Tử Quân đến kiểm tra công tác xây dựng một trường tiểu học trong thành phố. Bí thư Vương nhắc đến ý nghĩa trọng đại của công tác giáo dục, đến công tác trồng người, chúng ta cần phải tăng cường giáo dục đạo đức tư tưởng học sinh, đồng thời càng phải cung cấp cho học sình một hoàn cảnh giáo dục tốt đẹp nhất...
Khi cảm giác say bùng lên, âm thanh của người dẫn chương trình ngày càng mơ hồ, nhưng hình bóng trẻ tuổi kia lại càng lóe sáng trong mắt giám đốc Trịnh.
- Vương Tử Quân...
...
- Bí thư Vương, đây là phản hồi của cục công an về vụ án Nhiếp Vinh Quân.
Đổng Trí Tân đi đến trước mặt Vương Tử Quân, sau đó khẽ lên tiếng.
Vương Tử Quân nhận lấy văn kiện nhìn thoáng qua, khi hắn thấy kết luận cuối cùng trên văn kiện thì vẻ mặt dần trở nên âm trầm lạnh lẽo.
Thật sự là tự sát, những chữ này chính là định luận của cục công an thành phố La Nam về cái chết của Nhiếp Vinh Quân. Sau khi có thêm nhiều hiểu biết về sự kiện này, Vương Tử Quân đã tin trong sự kiện này nhất định có vấn đề, khi chính hắn giao nhiệm vụ cho cục công an điều tra, kết quả cuối cùng vẫn là kết luận tự sát.
Dù bất kỳ người nào trong sự kiện này có vấn đề, như vậy cũng chỉ có đại biểu cho một sự thật, đó là bây giờ hắn thật sự chưa phải là người nhất ngôn cửu đỉnh, chưa phải là người được số đông ủng hộ ở thành phố La Nam, ít nhất thì cục công an thành phố còn chưa nằm trong lòng bàn tay của hắn.
Là một lãnh đạo khống chế đại cục, ít nhất cần phải nắm vào tay hai phương diện, một là nhân sự, hai là cây súng. Bây giờ dù Vương Tử Quân có uy vọng lớn ở thành phố La Nam, thế nhưng hắn đều phải nhìn vào đại cục, cũng khó thể nào ra tay tràn lan. nguồn TruyenFull.vn
Tăng cường xây dựng tác phong cán bộ, đừng nói là thành phố La Nam, cho dù trong toàn tỉnh cũng là cực kỳ phổ biến, chẳng qua biên độ của nó là thế nào mà thôi. Đối mặt với chính sách được làm từ trên xuống dưới, tất nhiên sẽ không có ai phản đối, không ai ngu ngốc làm chim đầu đàn.
Nhưng trên một vài chuyện nhỏ nhặt thì không phải sẽ không có kẻ lừa gạt, cục công an cho ra kết luận như thế này rõ ràng là lừa gạt. Vương Tử Quân nhìn bản kết luận, thế là trong lòng thầm hiểu đối phương có tâm tư gì.
Tôi cứ cho ra kết luận như vậy, anh cũng chỉ có thể căn cứ vào đó mà xem xét thôi, tuy anh là bí thư thị ủy, thế nhưng lại là người thường ở phương diện phá án.
- Trí Tân, Nhiếp Vinh Quân là người thế nào?
Vương Tử Quân khẽ đặt văn kiện xuống bàn rồi thản nhiên nói.
Đổng Trí Tân cảm thấy mình không thích hợp làm thư ký, đặc biệt là thư ký của lãnh đạo. Làm thư ký cho lãnh đạo ít nhất cũng là người tám mặt lung linh, nhưng sau khi hắn trải qua nhiều sự kiện trong đời, thật sự không thể nào trở nên "lung linh" được.
Tuy Đổng Trí Tân biết rõ mình sẽ làm thư ký không quá lâu, thế nhưng địa vị của hắn trong thành phố La Nam lại liên tục biến hóa, có thể nói nếu so với chức vụ chủ tịch huyện năm xưa thì chỉ hơn chứ không kém. Tất cả biến hóa của hắn chỉ vì một nguyên nhân, lúc này hắn là người của bí thư Vương.
Khi nhìn thấy văn kiện của cục công an đưa đến cho bí thư Vương Tử Quân, Đổng Trí Tân đã cảm thấy bí thư Vương căn bản không hài lòng với kết quả này. Bây giờ nghe thấy Vương Tử Quân hỏi về chuyện của Nhiếp Vinh Quân, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói:
- Bí thư Vương, trước kia tôi từng tiếp xúc qua với Nhiếp Vinh Quân vài lần. Người này là sinh viên giỏi của đại học Bắc Kinh, là cán bộ kỹ thuật điển hình, thế nhưng bản thân làm việc lại thiếu quyết đoán.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn cầm văn kiện lên, có chút trầm ngâm, sau đó mới nói:
- Anh đưa danh sách biên chế cán bộ của thành phố La Nam chúng ta ra đây cho tôi.
Đổng Trí Tân làm thư ký của Vương Tử Quân, tất nhiên hắn sẽ luôn suy nghĩ cho lãnh đạo của mình. Sau khi nhận văn kiện của cục công an thì hắn đã nghĩ xem nên giải quyết như thế nào, hắn nghĩ đến gương mặt Hà Tiến Chung, hắn chợt cảm thấy những biện pháp của mình căn bản không phải là quá tốt.
Hà Tiến Chung là cục trưởng cục công an không ít năm, năm xưa khi Trình Tự Học còn là bí thư thị ủy, Hà Tiến Chung có quan hệ không tệ với Trình Tự Học và Lý Quý Niên, có thể nói là một nhân vật phát triển khá tốt trong thành phố La Nam.
Lúc này Vương Tử Quân phân phó như vậy, tất nhiên Đổng Trí Tân sẽ hiểu ý nghĩ của bí thư Vương là gì. Hắn trầm ngâm giây lát, sau đó nhanh chóng lấy từ trong văn kiện ra một bản danh sách biên chế cán bộ, hắn khẽ nói:
- Bí thư Vương, Hà Tiến Chung đã làm công tác ở cục công an được bảy tám năm rồi.
Vương Tử Quân nhìn Đổng Trí Tân rồi cười cười nói:
- Tôi biết rồi.
Đổng Trí Tân nhìn thấy Vương Tử Quân tiếp tục xem văn kiện thì khẽ rời khỏi phòng. Hắn không biết bí thư Vương sẽ ra tay thế nào, thế nhưng hắn hiểu rõ, chỉ cần bí thư Vương ra tay thì đám thường ủy có quan hệ tốt với Hà Tiến Chung sẽ xuất hiện. Nếu gặp phải tình huống đa số thường ủy phản đối, chỉ sợ sẽ đẩy vị bí thư trẻ tuổi này vào tình cảnh nguy hiểm.
Dù sao là lãnh đạo một phương, nếu còn chưa đến mức nhất ngôn cửu đỉnh thì đừng nên cho ra chính sách gì làm nhiều người xúc động, nếu không tình huống sẽ rất nguy hiểm.
Đổng Trí Tân vừa mới về phòng làm việc của mình thì thư ký trưởng Kim Điền Lạc từ bên ngoài đi đến. Khi thấy Kim Điền Lạc thì Đổng Trí Tân vội vàng đứng lên chào:
- Chào thư ký trưởng Kim.
Kim Điền Lạc trước nay đều không bày ra cái giá của mình trước mặt Đổng Trí Tân, dù sao thì bản thân Đổng Trí Tân cũng có lý lịch không kém hắn. Hơn nữa Đổng Trí Tân là một trong những người đi đến bên cạnh Vương Tử Quân khá sớm, xét về phương diện khác còn cở bên cạnh lãnh đạo, thậm chí Kim Điền Lạc cảm thấy mình còn kém Đổng Trí Tân ở nhiều phương diện khác.
- Chủ nhiệm Trí Tân, bí thư Vương có trong phòng không?
Sau khi Đổng Trí Tân trở thành thư ký của Vương Tử Quân, hắn được sắp xếp một chức danh phó chủ nhiệm văn phòng thị ủy. Dù chức danh này thấp hơn so với cấp chính cục, thế nhưng ánh mắt mọi người nhìn về phía Đổng Trí Tân lại hoàn toàn khác hẳn.
- Bí thư Vương đang ở trong phòng.
Đổng Trí Tân vừa mời Kim Điền Lạc ngồi xuống ghế vừa khẽ nói.
Kim Điền Lạc nhìn vào hai mắt Đổng Trí Tân, hắn cười nói:
- Chủ nhiệm Trí Tân, anh cần phải nắm chắc sự kiện lần này để tăng tiến cảm tình với bí thư Vương.
- Cám ơn thư ký trưởng, tôi biết rõ.
Đổng Trí Tân hiểu ý nghĩa câu nói của Kim Điền Lạc, đối phương nói mình nên liên lạc cảm tình với bí thư Vương, như vậy sau này muốn tiến bước sẽ được bí thư Vương giúp đỡ.
- Bí thư Vương đang xem xét văn kiện gì vậy?
Kim Điền Lạc giông như dùng giọng tùy ý hỏi Đổng Trí Tân.