Mục lục
Bí Thư Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lưu Thành Lâm đặt điện thoại xuống, hắn nhìn Hùng Nghiêu Đống, trong mắt mang theo vẻ kích động và khó tin. Hùng Nghiêu Đống căn cứ vào vẻ mặt của Mã Vi Hồng và Lưu Thành Lâm, lão đã kịp phản ứng, lão nhìn Lưu Thành Lâm, căn bản không nhịn được mà run giọng hỏi: - Cậu thật sự đã là giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng chúng ta sao?

- Bí thư Hùng, bạn học cũ của tôi gọi điện thoại đến, điều này... Khi Lưu Thành Lâm còn đang do dự nên nói như thế nào thì Mã Vi Hồng đã cười ha hả nói: - Đúng vậy, điều này là thật, vừa rồi bạn học cũ của tôi gọi điện thoại đến nói như vậy, tôi biết ngay mà, Thành Lâm rốt cuộc vẫn có chút bản lĩnh.

Mã Vi Hồng không hỗ danh là một người lão luyện trong phương diện xử lý quan hệ, hắn nhanh chóng đi đến bên cạnh Lưu Thành Lâm, hắn duỗi hai tay ra vỗ vai Lưu Thành Lâm rồi nói: - Thành Lâm, tôi thật sự rất vui khi thấy cậu có thể tiến lên làm giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng, ha ha ha, hôm nay chúng ta nhất định phải uống vài ly, tôi mời khách.

Lưu Thành Lâm bắt tay với Mã Vi Hồng, hắn cảm thấy dù trước nay Mã Vi Hồng nhiều lần dùng gương mặt tươi cười chào đón mình, thế nhưng lại tuyệt đối không bao giờ có vài phần nịnh nọt như hôm nay.

Sở dĩ xuất hiện tình huống như lúc này cũng là vì hôm nay vị trí của Lưu Thành Lâm hắn đã thay đổi, vị trí của hắn vào lúc hiện tại căn bản không phải là thứ mà hắn dám nghĩ vào thời điểm trước.

Nếu như không phải trưởng phòng Vương cố gắng thúc đẩy, như vậy chính mình sẽ không có ngày hôm nay. Lưu Thành Lâm thầm nghĩ như vậy, trong đầu hắn lóe lên gương mặt với nụ cười nhàn nhạt của Vương Tử Quân. Vị trưởng phòng tổ chức trẻ tuổi kia lần này căn bản là tự quyết định tương lai cho công ty xe hơi Đông Hồng, tranh thủ cho hắn vị trí giám đốc công ty.

Lưu Thành Lâm trong mắt người ngoài có lẽ là cán bộ thanh niên trẻ tuổi, nhưng nếu so với trưởng phòng Vương thì xem như kém quá xa.

- Tút tút tút. Khi Lưu Thành Lâm đang thầm suy tư thì điện thoại chợt vang lên, hắn nhìn dãy số xa lạ rồi tiếp điện thoại.

Người gọi điện thoại lần này căn bản chưa từng có liên hệ với Lưu Thành Lâm vào thời gian trước, nhưng đối phương lại nhiệt tình kêu một tiếng giám đốc Lưu, điều này làm cho Lưu Thành Lâm căn bản không dám nói mình không quen biết đối phương.

Lưu Thành Lâm nói qua loa vài câu, sau đó cúp điện thoại. Một giờ sau điện thoại của hắn liên tiếp đổ chuông, hắn hầu như có thể khẳng định trong tỉnh Nam Giang có rất nhiều người đang liên tục gọi điện thoại cho hắn, vì cứ cúp cuộc gọi này sẽ có cuộc gọi khác ngay lập tức. Hắn căn bản không đáp ứng xuể những người này, vì phần lớn là những người không có kết giao, rất nhiều cái tên hắn chỉ vừa nghe qua, thế nhưng vừa nghe điện thoại thì giống như hai bên là người quen cũ của anh, giọng điệu của người ta căn bản là cực kỳ nhiệt tình, điều này làm cho hắn khó thể nào nói khác đi được.

Giống như chỉ sau nháy mắt thì Lưu Thành Lâm biến thành quý nhân của thành phố Đông Hồng, hắn liên tục nhận được điện thoại của nhiều người, thế là trong lòng có vài phần mong đợi, mong người kia có thể gọi điện thoại cho mình, thế nhưng đáng tiếc là người mà hắn mong chờ lại không gọi điện thoại đến.

Lưu Thành Lâm thầm nghĩ mình đúng là suy nghĩ lung tung, trưởng phòng Vương là hạng người gì, anh ấy sao lại phải gọi điện thoại cho mình, nên là mình gọi điện thoại cho lãnh đạo mới đúng. Nhưng hắn gọi điện thoại nên nói gì với trưởng phòng Vương, nói lời cảm ơn sao?

Cuối cùng Lưu Thành Lâm đặt điện thoại xuống và hỏi Hùng Nghiêu Đống. Hùng Nghiêu Đống cũng vò đầu bứt tai, căn bản không biết làm sao. Mã Vi Hồng tuy xem thường bộ dạng hiện tại của Lưu Thành Lâm, thế nhưng hắn vẫn vui lòng chỉ điểm: - Thành Lâm, cậu nhất định phải gọi điện thoại cám ơn lãnh đạo. Cậu nên biết rằng nếu không có sự tranh thủ của trưởng phòng Vương, cậu căn bản không bao giờ được tiến lên làm giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng.

Lưu Thành Lâm có chút do dự, cuối cùng Mã Vi Hồng mãi đốc thúc hắn mới biến thành hành động thực tế. Nhưgn khi hắn bấm điện thoại của Du Giang Vĩ, lại nhận được thông tin trưởng phòng Vương đang ở trong phòng làm việc của bí thư Diệp Thừa Dân.

Kết quả này làm cho Lưu Thành Lâm thở dài một hơi, cũng có chút tiếc nuối, vì hắn thật sự muốn cảm ơn trưởng phòng Vương một phen.

Lúc này có nhiều đồng sự của công ty xe hơi Đông Hồng đến chúc mừng Lưu Thành Lâm, phòng bệnh của Triệu Hòa Duyệt trở nên náo động. Vì không muốn ảnh hưởng đến tình huống nghỉ ngơi của Triệu Hòa Duyệt, Lưu Thành Lâm sắp xếp cho một chiếc xe đến đón mình về nhà máy.

Vì chưa có văn kiện bổ nhiệm, thế cho nên Lưu Thành Lâm chỉ nói vài câu ngắn gọn, sau đó rời đi dưới sự bảo vệ của Hùng Nghiêu Đống.

Buổi trưa đám bạn học của Lưu Thành Lâm tụ tập lại với nhau, hoạt động lần này được bạn học cũ Hào Vân Long đang công tác ở văn phòng tỉnh ủy đứng ra tổ chức, đây luôn là người nổi bật nhất trong số các bạn học của Lưu Thành Lâm.

Hào Vân Long kéo tay của Lưu Thành Lâm rồi cười nói: - Thành Lâm, tôi thật sự ngưỡng mộ anh, sau này anh sẽ là người chủ trì một phương, mặc sức tung bay.

Lưu Thành Lâm dù có hơi rượu nhưng trong đầu vẫn luôn bảo trì sự tỉnh táo, hắn chuẩn bị nói vài lời khiêm tốn, chợt nghe Hào Vân Long nói tiếp: - Bây giờ anh căn bản là xuân phong đắc ý, thế nhưng trưởng phòng Vương lại bị người ta hãm hại.

Trưởng phòng Vương bị hãm hại sao? Những lời này làm cho Lưu Thành Lâm nhanh chóng rời khỏi cảm giác say. Hắn luôn là người tri ân sẽ báo đáp, trưởng phòng Vương giúp đỡ hắn như vậy, nếu như vì mình mà trưởng phòng Vương bị hại, không phải không có lương tâm sao?

- Chuyện gì xảy ra sao? Lưu Thành Lâm chợt tỏ ra gấp gáp.

Hào Vân Long nâng ly rượu lên uống một ngụm rồi mới nói: - Thành Lâm, việc này nói ra cũng là vì anh. Tuy trưởng phòng Vương đã nhận được nhiều sự ủng hộ trên hội nghị thường ủy, thế nhưng có không ít đối thủ ra tay ngầm, nếu không anh sẽ không thể tiến lên làm giám đốc công ty được. Anh sở dĩ có thể thắng ở hội nghị thường ủy tỉnh ủy, căn bản là có người muốn đào hầm cho trưởng phòng Vương.

- Khi đó số phiếu của anh căn bản tương đương với số phiếu của Triệu Kỳ Tường, bí thư Diêu hỏi trưởng phòng Vương xem anh có thật sự có thể đưa công ty xe hơi Đông Hồng thoát khỏi tình trạng khó khăn hiện tại hay không? Nếu như trưởng phòng Vương trả lời theo kiểu thông thường thì không có những chuyện đang xảy ra, nhưng trưởng phòng Vương lại cho ra đáp án khẳng định. Lời nói của Hào Vân Long làm cho Lưu Thành Lâm căn bản là chấn động, vì căn bản không dễ gặp được tri kỷ, hắn nghĩ cấp bậc của mình là không đủ thế nhưng không ngờ lãnh đạo lại tín nhiệm mình như vậy.

- Cũng vì trưởng phòng Vương nói lời quá vẹn toàn mà bí thư Diêu mới biết thời thế giúp đỡ cậu, đồng thời cũng chuẩn bị chụp mũ lên đầu trưởng phòng Vương. Nếu như công ty xe hơi Đông Hồng không thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn, như vậy anh cũng hiểu ý nghĩa của nó là như thế nào rồi đấy. Hào Vân Long nói đến đây thì khẽ hạ giọng nói: - Anh biết ý nghĩa của cái mũ này với trưởng phòng Vương là thế nào không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK