Mục lục
Bí Thư Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sự chuẩn bị của khách sạn năm sao tất nhiên là rất tốt, mọi chỗ sạch sẽ, mặc dù có câu con trai tránh xa nhà bếp thế nhưng đi thăm một phòng bếp sạch sẽ, nhìn những kỹ năng nấu nướng điêu luyện, tận mắt thấy những mẻ thức ăn ngon xuất hiện cũng là một bữa tiệc lớn với hai mắt của mình.

Nhưng Phó Toàn Tấn có tâm tình không được tốt, hắn vốn nghĩ đến đây cho ra một đòn phủ đầu với Vương Tử Quân, không ngờ Vương Tử Quân rõ ràng là người không hiểu chuyện. Chưa nói đến phương diện làm cho lãnh đạo không xuống đài được, còn la ó cất đi bậc thang đi xuống của người khác.

Tuy lúc này cực kỳ không thoải mái nhưng Phó Toàn Tấn cũng không chọc vào hứng thú của Vương Tử Quân, khi dùng cơm chỉ có thể bày ra gương mặt bình tĩnh, hắn nhất định phải làm cho Vương Tử Quân đẹp mặt, cho đối phương biết sự lợi hại của mình.

Vì không hài lòng nên gương mặt Phó Toàn Tấn cực kỳ âm trầm, người khác cũng không có hào hứng dùng cơm. Sau khi cơm nước xong thì Lý Trọng Khí làm tổ trưởng tổ nghiệm thu cảm tạ phương diện tiếp đãi của tỉnh Nam Giang, sau đó đưa nhân viên công tác về nghỉ ngơi.

- Trưởng phòng Tử Quân, anh xem tính tình của mình kìa, lãnh đạo nói trời tối thì chúng ta nhắm mắt lại là được, cần gì phải tính toán chi li đối chọi gay gắt? Sau khi sắp xếp xong cho đám người tổ nghiệm thu thì Trình Viên Lệ khẽ mở miệng khuyên Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân hiểu rõ ý nghĩ của Trình Viên Lệ, hắn cười cười nói: - Có vài người được một tấc lại muốn tiến lên một thước, nếu cứ đứng đó chờ phiền toái, không bằng chặt đứt ý nghĩ của đối phương cho bớt lo.

- Hơn nữa động cơ của bọn họ đến đây căn bản là không tinh khiết, cho dù cười nát mặt thì bọn họ cũng không bao giờ nể mặt.

Trình Viên Lệ khẽ gật đầu, thật lòng thì nàng tán thành ý nghĩ của Vương Tử Quân, nhưng nếu sự việc đặt lên người nàng, nàng tuyệt đối không thể sắc bén như Vương Tử Quân.

- Trưởng phòng Tử Quân, vừa rồi anh nói chuyện với thứ trưởng Lý, các đồng chí tổ nghiệm thu có thương lượng với tôi về chương trình sắp tới. Bọn họ chuẩn bị xem xét vài tình huống cụ thể, sau đó tìm đọc tư liệu, cuối cùng sẽ mở tọa đàm với vài vị đồng chí.

Nhìn từ phương diện sắp xếp thì tổ nghiệm thu đang làm đúng quy củ, Vương Tử Quân cười cười nói: - Trách nhiệm của chúng ta là phối hợp nghiệm thu, cứ dựa theo yêu cầu của tổ nghiệm thu là được.

Vương Tử Quân cũng không hoàn toàn đi theo các công tác sau đó, thế nhưng đủ mọi tin tức lại truyền vào trong tai hắn. Nhìn từ phương diện nghiệm thu công tác phòng chống dịch thì Lý Trọng Khí rất hài lòng, dù là phương diện tổ chức hay biện pháp phòng chống cũng rất tốt, được đánh giá rất cao.

Điều này hoàn toàn nằm trong dự đoán của Vương Tử Quân, dù sao thì người ta chủ yếu muốn ép hắn vào tội danh muốn có công lớn, sợ bóng sợ gió, xé bé ra to. Nếu ngay cả vấn đề này mà làm không tốt, như vậy không còn gì để nói.

Nếu so sánh với công tác của Lý Trọng Khí thì Phó Toàn Tấn nhìn qua có vẻ vững chắc hơn, mỗi lúc Phó Toàn Tấn đều mở tọa đàm, càng tìm cơ hội để tiến hành nghiêm cứu ý nghĩ của quần chúng. Nội dung mà bọn họ nghiên cứu chính là ý nghĩ của quần chúng về công tác phòng chống dịch quy mô lớn lần này.

Nói một câu đơn giản thì bọn họ cảm thấy công tác này chính là bé xé ra to.

- Trưởng phòng Vương, nghe nói tổ nghiệm thu có được nhiều thu hoạch ở thành phố Lâm Hồ và Loa Hồ, hơn nữa trong buổi tọa đàm của phó tổ trưởng tổ nghiệm thu còn đặc biệt mời đồng chí Lý Thông Viêm đến tham gia. Du Giang Vĩ dù là báo cáo như bình thường nhưng vẻ mặt lại cho thấy mình có ý nghĩ với sự kiện này.

Lý Thông Viêm vì công tác phòng chống dịch mà bị miễn chức, bây giờ mời Lý Thông Viêm tham gia tọa đàm, rõ ràng là Phó Toàn Tấn có ý nghĩ nham hiểm. Mặc dù Du Giang Vĩ không rõ vì sao Vương Tử Quân lại tiến hành phòng chống dịch quy mô lớn như vậy, thế nhưng có một việc mà hắn hiểu rõ trưởng phòng Vương làm như vậy là không có tâm tư cá nhân.

Vương Tử Quân có thể nhìn vào gương mặt mà biết vị thư ký Du Giang Vĩ không muốn chính mình bị tổn thương, thế nên hắn cười nói: - Tọa đàm cùng đồng chí nào chính là quyền lợi của tổ nghiệm thu, bọn họ muốn tiếp cận nhiều góc độ, muốn tìm hiểu rõ phương hướng, điều này cũng không là vấn đề.

Du Giang Vĩ gãi gãi đầu, hắn nở nụ cười ngượng ngùng. Khi hắn chuẩn bị lên tiếng thì điện thoại di động vang lên. Hắn vội vàng lấy điện thoại nhìn thoáng qua, sau đó nói với Vương Tử Quân: - Trưởng phòng Vương, là điện thoại của người thuộc tổ nghiệm thu.

- Cậu nghe máy đi. Vương Tử Quân khoát tay áo nói với Du Giang Vĩ.

Du Giang Vĩ nghe máy nói với đầu dây bên kia hai câu, sau đó cúp điện thoại nói: - Trưởng phòng Vương, tổ nghiệm thu nói tôi thông báo với ngài, nói là tám giờ tối nay chuẩn bị trò chuyện với ngài, đồng thời ngày mai sẽ thông báo tình huống nghiệm thu với các vị thường ủy tỉnh ủy Nam Giang.

Sáu giờ chiều thì Vương Tử Quân chuẩn bị tan tầm về nhà, hắn còn chưa thu dọn xong mọi thứ thì Du Giang Vĩ đi đến, vẻ mặt có vài phần vui mừng: - Trưởng phòng, vừa rồi chủ tịch Trình vừa mới trò chuyện với tổ nghiệm thu quay về, tôi đã liên hệ với thư ký Tiểu Linh của chị ấy, nghe nói lần này chủ tịch Trình căn bản là bậc cân quắc không thua đấng mày râu.

- Chủ tịch Trình nói như thế nào? Vương Tử Quân có chút sững sốt, giọng điệu có chút dồn dập.

- Nghe nói có người thuộc tổ nghiệm thu một mực nói rằng Nam Giang chúng ta phòng chống dịch như vậy là bé xé ra to, bọn họ càng cho hắn có một vài lãnh đạo khi làm việc không điều tra rõ ràng, không phán đoán được tình huống, chỉ là nóng đầu cho ra quyết sách. Đây là phương pháp muốn lập công to, tạo nên ảnh hưởng không nhỏ cho sự phát triển kinh tế của Nam Giang, còn yêu cầu chủ tịch Trình phải nói rõ ý nghĩ ở phương diện này. Du Giang Vĩ cười nói: - Chủ tịch Trình nói công tác phòng chống dịch lần này được tỉnh ủy Nam Giang nghiên cứu thông qua, còn ý nghĩ của chị ấy, thì chị ấy là thường ủy tỉnh ủy, là phó chủ tịch nắm công tác văn hóa giáo dục vệ sinh, căn bản kiên quyết ủng hộ phương án này. Sau đó chị ấy bắt chuyện với thứ trưởng Lý rồi trực tiếp rời đi.

Vương Tử Quân cũng không nở nụ cười, hắn đứng lên khỏi ghế nhìn qua cửa sổ rồi khẽ cảm khái: - Đây là chủ tịch Trình muốn chia xẻ hỏa lựa với tôi.

Du Giang Vĩ thấy vẻ mặt Vương Tử Quân ngưng trọng thì nuốt những lời sắp nói ra vào bụng. Khi hắn chuẩn bị lên tiếng thì lại thấy một bản thảo trên bàn làm việc của Vương Tử Quân, tiêu đề của nó chính là "công khai tình huống phòng chống dịch ở Nam Giang!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK