Mục lục
Bí Thư Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Dũng Khải là phó giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng, hắn cũng xem như là một lão cán bộ. Khi Triệu Hòa Duyệt tiến làm giám đốc công ty, Tần Dũng Khải là người căn bản luôn chơi trò cao tay. Mặc dù cuối cùng Triệu Hòa Duyệt cũng là người nắm quyền thế nhưng vẫn còn nhiều thủ hạ của Tần Dũng Khải, đám người này căn bản cực kỳ trung thành và tận tâm.

Cũng vì dưới tay có nhiều người nên Tần Dũng Khải mới không ngừng ra tay, cuối cùng đã có thể ép ngã một Lưu Thành Lâm căn bản còn chưa có căn cơ ổn định.

Những ngày nay Tần Dũng Khải có tâm tình rất tốt, mặc dù tuyến trên vẫn chưa có người nào nói lời hứa hẹn sẽ đẩy hắn lên, thế nhưng ít nhất thì hắn cũng vui vẻ vì làm cho Lưu Thành Lâm ngã đỗ. Dù sao hội nghị thường ủy cũng đã cho ra quyết định, trưởng phòng tổ chức Vương Tử Quân ủng hộ Lưu Thành Lâm thì thế nào? Rốt cuộc là cũng không có đủ lực xoay chuyển đất trời.

- Giám đốc Tần, đây là báo cáo quý này, ngài xem qua một chút. Trưởng phòng thống kê Lý Chiến Quốc đưa một bản tư liệu đặt lên bàn làm việc của Tần Dũng Khải rồi khẽ báo cáo.

Tần Dũng Khải nhận lấy báo cáo xem qua, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt. Trước kia vì chuyện phân công mà hắn căn bản không được xem những thứ này, nhưng bây giờ Lý Chiến Quốc lại chạy đến đưa cho hắn, nguyên nhân là gì thì quá rõ ràng rồi.

Tần Dũng Khải cũng không quan tâm đến những con số, hắn chủ yếu quan tâm đến thái độ của Lý Chiến Quốc. Trước kia Lý Chiến Quốc có vẻ mặt gì? Trước đó người này căn bản là cùng vui với Triệu Hòa Duyệt, sau khi Lưu Thành Lâm tiến lên thì lại càng như cái đuôi đi theo sau.

Có một lần Tần Dũng Khải vì một tờ đơn tố cáo mà muốn xem số liệu buôn bán trong tháng, nhưng Lý Chiến Quốc lại căn bản không chịu, nói đây là số liệu mật của nhà máy, dựa theo quy định của phòng thống kê, nhân viên không phận sự không được đọc qua.

Tần Dũng Khải nghe mà thiếu chút nữa nổi điên, cái gì là nhân viên không phận sự? Tôi tuy không phải là người chủ quản nghiệp vụ của xí nghiệp, thế nhưng ít nhất cũng là một vị phó giám đốc, tôi sao không được xem những số liệu đáng minh bạch của nhà máy được?

Khi đó Tần Dũng Khải căn bản là nổi giận, mắng mỏ Lý Chiến Quốc, thế nhưng sau đó hắn nghe nói Lưu Thành Lâm lại tìm mọi cách trấn an và ban thưởng cho Lý Chiến Quốc, đúng là không ra gì.

Lúc này nhìn bộ dạng Lý Chiến Quốc chủ động ngoan ngoãn đến đưa báo cáo, Tần Dũng Khải không khỏi cảm thấy vui mừng. Hừ, tên này thích mũi hơn cả chó, có lẽ đã thấy tình thế không đúng, thế nên cố ý chạy đến dựa vào mình.

Tần Dũng Khải căn bản cảm thấy hèn mọn với hành vi của Lý Chiến Quốc. Tần Dũng Khải không phải là kẻ ngốc, hắn nghĩ rằng Lý Chiến Quốc chơi trò này với Lưu Thành Lâm, khó bảo toàn sau này đến lúc mình thất thế thì đối phương sẽ phủi mông bỏ đi. Quan trường có luật danh cho người ra đi, căn bản không sợ trà nguội lạnh, chỉ sợ đám bác sĩ nham hiểm đứng trước mặt thì ngoan ngoãn cung kính nhưng sau lưng rút dao đâm chết người. Rất nhiều người bị những kẻ này làm cho mê hoặc, đề bạt những tên không ra gì như thế này lên vị trí quan trọng, cuối cùng để đối phương làm cho tức chết.

Tần Dũng Khải căn bản hiểu rõ ràng, hắn biết những loại người như vậy không nên đẩy lên. Khốn nổi nhân phẩm của Lý Chiến Quốc không tốt, thế nhưng thân phận của người này khá rõ ràng, là người của Lưu Thành Lâm. Hiện tại nhân tâm của xí nghiệp đang bàng hoàng, sao Tần Dũng Khải không lợi dụng Lý Chiến Quốc để trấn áp nhân tâm?

- Chiến Quốc, năng lực công tác của anh là quá ro ràng, năm xưa anh đến nhà máy công tác chưa được hai năm thì đã được điều động lên làm phó khoa trong phòng thống kê có phải không? Tần Dũng Khải vừa phất tay cho Lý Chiến Quốc ngồi xuống vừa nói việc nhà.

- Trí nhớ của giám đốc Tần thật sự rất tốt, chuyện năm xưa ngài nói không sai, tôi là một vị phó khoa, căn bản là nhờ khảo sát của ngài. Lý Chiến Quốc thấy Tần Dũng Khải không nhắc đến hiềm khích trước đó, thế là cười tủm tỉm nói, gương mặt đầy kính sợ, hắn cẩn thận đặt mông ngồi xuống ghế sa lông.

Tần Dũng Khải cười năm, năm xưa khi khảo sát Lý Chiến Quốc thì căn bản không phải là chỉ một mình hắn, ngoài ra còn có một người đứng đầu dẫn đội. Trình tự khảo sát như vậy căn bản là mọi người đều hiểu, trừ khi có vấn đề đặc thù quá cứng, nếu không dưới tình huống chỉ cần đi ngang qua sân khấu là được. Nếu như không phải sau lưng Lý Chiến Quốc có người, Tần Dũng Khải sao có thể có tác dụng trong lúc khảo sát? Hơn nữa Tần Dũng Khải cũng chỉ là một thủ hạ có nhiệm vụ đi thực hiện công tác mà thôi.

- Mới đó mà đã là hai mươi năm rồi, năm xưa anh là một cán bộ thanh niên, bây giờ cũng là nòng cốt của đơn vị. Đặc biệt là tổ chức căn bản luôn khẳng định năng lực công tác của anh, ha ha. Lời nói khích lệ của Tần Dũng Khải làm cho Lý Chiến Quốc cười tươi hớn hở. Nếu như nói trước khi đến thì hắn cảm thấy cực kỳ bất ổn, nhưng bây giờ tảng đá đã rơi xuống, hai người liên tục bàn về chuyện cũ, cảm tình giữa hai bên nhanh chóng ấm lên.

Lý Chiến Quốc thấy Tần Dũng Khải vẫn còn chưa thỏa mãn thì mỉm cười dùng giọng chỉ hận rèn sắt khi còn nóng nói: - Giám đốc Tần, cháu tôi vừa mở một quán cơm nấu đồ cay Tứ Xuyên, hương vị chính tông, không biết giám đốc Tần ngài có thể bớt chút thời giờ đến làm rạng danh quán nhỏ được không?

- Ha ha ha... Tần Dũng Khải sờ lên đầu, hắn chuẩn bị lên tiếng thì điện thoại trên bàn làm việc đã vang lên.

Tần Dũng Khải có tâm tình rất tốt, hắn cầm lấy điện thoại, sau khi đối phương báo danh, Tần Dũng Khải cung kính nói: - Ôi, trưởng phòng Lý, chào lãnh đạo, có văn kiện miễn chức của Lưu Thành Lâm rồi sao? Tốt, tốt quá, tôi sẽ phái người đi lấy, cám ơn anh, ha ha ha...

Lý Chiến Quốc nghe Tần Dũng Khải nói về văn kiện miễn chức của Lưu Thành Lâm, hắn không khỏi vểnh lỗ tai lên nghe ngóng. Hắn là một cán bộ trung tầng của công ty xe hơi Đông Hồng, hắn căn bản cực kỳ chú ý đến phương diện ai làm giám đốc sau này. Mặc dù hắn không thể tiến lên một bậc, thế nhưng thực tế hắn không hy vọng mình bị lãnh đạo mới cho ra rìa.

Sự kiện Lưu Thành Lâm bị miễn chức nằm trong dự liệu của Lý Chiến Quốc, nhưng hôm nay căn cứ vào cuộc điện thoại của Tần Dũng Khải thì hắn mới có thể xác định. Hắn thầm cảm thấy may mắn, phải nói thế nào nhỉ? Nữ sợ lấy sai chồng, nam sợ đi sai đường. Lý Chiến Quốc thầm nghĩ, câu nói kia căn bản là quá đúng. Nếu phụ nữ lấy phải chồng không tốt thì thế nào? Căn bản là lên sai giường. Còn đối phương đi sai đường thì sao? Căn bản là khốn khổ không chịu nổi.

Vì vậy Lý Chiến Quốc là một thủ hạ trong đơn vị, hắn căn bản mong muốn phát triển tốt, quan trọng là nhìn chuẩn hướng gió, ánh mắt tinh tế là không thể thiếu đi được. Nếu không anh bị người ta hất văng khỏi vị trí hiện tại, thậm chí khi đầu óc anh còn u mê thì sẽ bị người ta đâm cho một đao vạn kiếp bất phục.

Lý Chiến Quốc luôn nhớ kỹ câu nói kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, vì vậy sau khi phân tích hướng đi tương lai của công ty xe hơi Đông Hồng, hắn căn bản nhanh chóng chạy đến tìm Tần Dũng Khải. Hắn muốn dùng tốc độ nhanh nhất để tiến lên thuyền của Tần Dũng Khải, như vậy sau này Tần Dũng Khải sẽ nhớ kỹ tâm ý của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK