Giọng nói của Vương Tử Quân từ dõng dạc trở nên bình tĩnh, ánh mắt xẹt qua mặt Hà Khởi Duệ, sau đó dùng giọng có chút nghi vấn hỏi:
- Chúng ta nên làm gì bây giờ?
- Oán trời trách đất sao? Hay là oán thượng cấp bất công với chúng ta?
Vương Tử Quân nói rồi vỗ tay lên mặt bàn:
- Nếu như những thứ này có tác dụng, như vậy chúng oán trời trách đất, chúng ta oán trách lãnh đạo bất công, tôi là bí thư thị ủy, tôi sẽ là người đầu tiên lên tỉnh ủy phản ánh vấn đề.
- Vấn đề là những thứ này căn bản không dùng được, như vậy chúng ta phải dựa vào cái gì để nói thành phố Tam Hồ không bằng chúng ta? Dựa vào cái gì để nói vị trí thành phố trọng tâm là của chúng ta? Dựa vào cái gì để nói rằng thành phố La Nam chúng ta mạnh hơn thành phố Tam Hồ?
- Thành tích không nói sẽ không chạy đi mất, nếu chỉ dựa vào vài lới nói ngoài miệng, như vậy có được bao nhiêu phần thuyết phục? Nếu muốn làm cho người ta tin phục, như vậy phải liên tục duy trì, liên tục tiến lên, lấy thành tích vượt qua thử thách cho người ta nhìn vào.
Vương Tử Quân nói đến đây thì nhìn thoáng qua Hà Khởi Duệ, hắn trầm giọng nói:
- Chủ tịch Khởi Duệ, nếu như hai năm trước có người nói thành phố La Nam sẽ có hai tuyến đường sắt, một đường cao tốc, có lượng du khách trên chục ngàn người mỗi ngày, anh có tin không?
Hà Khởi Duệ lúc này đã hiểu ý của Vương Tử Quân, hắn lắc đầu nói:
- Bí thư Vương, nếu như là một năm trước nói lời này thì tôi cũng không tin.
- Đúng vậy, không thể mở miệng nói lời bịa đặt, như vậy sẽ không ai tin. Nhưng bây giờ sự thật được bày ra rõ ràng, cả tỉnh Sơn Nam đều tin vào thành phố La Nam.
Vương Tử Quân nói đến đây thì nhìn thoáng qua Trương Hợp Tuân nói:
- Bí thư Trương, nếu như một năm trước cạnh tranh thành phố trọng tâm, anh cảm thấy thành phố La Nam cạnh tranh với thành phố Tam Hồ và có được lãnh đạo tỉnh ủy thông qua không?
Một năm trước có tình hình như thế nào thì Trương Hợp Tuân hiểu rất rõ, thế là hắn không cần nghĩ ngợi mà nói:
- Bí thư Vương, tôi cảm thấy một năm trước chúng ta căn bản không thể nào so sánh được với thành phố Tam Hồ.
- Những sự việc mà một năm trước chúng ta không dám nghĩ, bây giờ chúng ta đã có thể thực hiện được. Sau khi được tỉnh ủy nghiên cứu, thành phố La Nam chúng ta được chọn làm thành phố trọng tâm. Dù thượng cấp suy xét xuất phát từ nhiều phương diện, muốn Tam Hồ làm thành phố trọng tâm, thế nhưng tôi cảm thấy thành phố La Nam vẫn có thể giành được thắng lợi.
- Trước kia thành phố La Nam không phải là thành phố trọng tâm, còn có thể phát triển đến mức thế này, điều này ít nhất cũng nói rõ thành phố chúng ta có ban ngành có sức chiến đấu mạnh mẽ, có cán bộ nhân dân với quyết tâm phát triển kinh tế cực kỳ mạnh mẽ. Lúc này chúng ta đã có ưu thế giao thông, có cơ sở phát triển, tôi tin chỉ cần cả thành phố La Nam trên dưới đồng lòng, cắn răng sóng vai, như vậy nhất định sẽ trở thành một thành phố phát đạt trong khu vực. Lúc này chúng ta cần sử dụng những ưu thế của mình, dung hợp gió đông, nhất định sẽ đẩy thành phố La Nam tiến lên giai đoạn phồn vinh, biến thành một trung tâm văn hóa kinh tế tiếp giáp giữa ba tỉnh.
Vương Tử Quân đã nói hết lời thế nhưng rung động trong đầu đám thường ủy thị ủy thật sự còn chưa hết. Tất cả nhân viên tham gia hội nghị đều dùng ánh mắt lẳng lặng nhìn bí thư thị ủy, bọn họ thật sự không ngờ khi mà mình đang lo nghĩ được mất, bí thư Vương lại có ý nghĩ như vậy, muốn thành phố phóng xạ ra ba tỉnh.
La Nam ở vào vùng giáp giới giữa ba tỉnh, một khi La Nam biến thành ngôi sao tỏa sáng giữa ba tỉnh, như vậy thành phố Tam Hồ cũng không còn gì là hào quang thành phố trọng tâm, cuối cùng chỉ còn là một người phối hợp mà thôi.
- Tôi hoàn toàn đồng ý với ý kiến của bí thư Vương. Các đồng chí, trước kia thành phố La Nam chúng ta nghèo hèn tay trắng, chúng ta cắn răng phát triển đến hiện tại, còn sáng tạo ra thành tích phát triển mạnh mẽ nhất trong tỉnh Sơn Nam.
Hà Khởi Duệ nói đến đây thì không khỏi có chút xúc động, hắn không kìm lòng được phải đứng lên.
- Lúc này đường sắt Mân Cô sắp thôngn xe, đường cao tốc Sơn La cũng đang thi công hừng hực khí thế; khu du lịch Cô Yên Sơn đã vang danh khắp cả nước, khu công viên kỹ thuật càng sắp đi vào giai đoạn vận hành đầu tiên.
- Tuy chúng ta không thể trở thành thành phố trọng tâm, nhưng chúng ta có thể tự sáng tạo ra điều kiện có lợi cho mình. Tôi tin tưởng chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, như vậy nhất định sẽ lấy biên giới làm tuyến đầu, lấy giao giới làm nơi đẩy mạnh phát triển kinh tế, thực hiện chiến lược đẩy mạnh thành phố La Nam phát triển mạnh mẽ.
Hà Khởi Duệ nói vài câu cuối cùng giống như là hét lên, thái đội của hai vị lãnh đạo đứng đầu thành phố La Nam thật sự làm cho bầu không khí trong phòng họp chợt trở nên nhiệt liệt.
Một loạt ý nghĩ phát triển thành phố La Nam được nói ra ở hội nghị thường ủy, nhiều vấn đề cần được giải quyết được đưa ra thảo luận trên mặt bàn. Vương Tử Quân nhìn đám người cực kỳ nhiệt tình ở chung quanh, thế là thầm thở dài một hơi.
Chỉ cần không giảm sĩ khí, Vương Tử Quân có lòng tin sẽ đưa thành phố La Nam tiếp tục phát triển mạnh mẽ.
Hội nghị thường ủy được mở đến hai giờ sáng, sau hội nghị thường ủy thì Vương Tử Quân đưa một bài viết Đẩy mạnh tinh thần, thúc đẩy nhiệt huyết, toàn lực kiến thiết thành phố La Nam tươi đẹp! cho trưởng phòng tuyên truyền Lữ Hâm Sâm.
Lữ Hâm Sâm nhìn bài vết này kết hợp với những lời nói của Vương Tử Quân ở hội nghị thường ủy vừa rồi, thế là hai mắt không khỏi sáng ngời. Hắn là một thành viên thường ủy thị ủy La Nam, hội nghị thường ủy hôm nay làm hắn cảm thấy máu thịt sôi trào, tràn đầy nhiệt tình. Hắn là trưởng phòng tuyên truyền, hắn đang nghĩ ngợi xem nên làm thế nào để điều chỉnh tâm tư của người khác, không ngờ bí thư Vương đã phòng ngừa chu đáo, đã sớm chuẩn bị sẵn.
Xem ra từ sau khi thành phố La Nam bị tước mất vị trí thành phố trọng tâm thì bí thư Vương Tử Quân đã bắt đầu bắt tay vào chuyện này. Dưới sự lãnh đạo của bí thư Vương Tử Quân, nếu ép thành phố La Nam thì cũng không phải chuyện gì dễ dàng.
Nghi vấn trong lòng nhanh chóng nhận được câu trả lời thỏa đáng, Lữ Hâm Sâm nghĩ đến thành phố đứng đầu tỉnh Sơn Nam của La Nam vào năm ngoái, thế là trong lòng tràn đầy tin tưởng với bí thư Vương Tử Quân.
- Bí thư Vương, tôi sẽ đích thân đến tòa soạn báo một chuyến, tranh thủ để bài viết có thể xuất hiện trên báo vào ngày mai.
Lữ Hâm Sâm vừa mở miệng đảm bảo vừa cười nói:
- Tôi cảm thấy toàn bộ cán bộ và nhan dân thành phố La Nam đang mong chờ thái độ của thị ủy chúng ta.
Vương Tử Quân cười cười, hắn phát hiện Lữ Hâm Sâm này đôi khi là một người khôn khéo thấu hiểu lòng người.
Hội nghị thường ủy kết thúc, bầu không khí lúc này thật sự khác biệt với lúc bắt đầu, các vị thường ủy vừa đi vừa bàn luận rất vui vẻ. Đặc biệt là một người có tính tình thô kệch như Tống Ích Dân, hắn càng lớn tiếng nói:
- Hừ, con bà nó, đợi đến khi thành phố La Nam ép cho thành phố Tam Hồ không ngóc đầu lên được ở phương diện phát triển kinh tế, để tôi xem Lâm Trường Công kia còn có thể diện gì để Tam Hồ là thành phố trọng tâm.
- Đúng vậy, chờ đến khi thành phố Tam Hồ không thể vượt mặt La Nam ở phương diện phát triển kinh tế, để xem Triệu Bảo Lâm còn có gì để kiêu ngạo nữa.
Hà Khởi Duệ là quyền chủ tịch, hắn chăm chú định vị đối thủ của mình là Triệu Bảo Lâm.
Khi hai người mở miệng trêu chọc, tiếng cười chợt vang lên.