Mục lục
Bí Thư Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi làm ra quyết định thì bầu không khí trong phòng thoải mái hơn, Văn Thành Đồ biết mình mặc dù hướng đến gần Sầm Vật Cương, thế nhưng cân cứ vào quan hệ thì hai người cũng không quá thân cận hơn so với người khác. Hắn cảm thấy địa vị của Uông Thanh Minh trong lòng Sầm Vật Cương căn bản là vượt qua Khang Tắc Chính. Khang Tắc Chính và Sầm Vật Cương xưng anh em căn bản rất thân mật thế nhưng thực tế thì đồng minh chưa hẳn đồng loại, đây chính là phương diện chưa quá trưởng thành của Khang Tắc Chính. Văn Thành Đồ thấy bầu không khí trong phòng khá lạnh nhạt, tuy thỉnh thoảng cũng chen vào vài câu thế nhưng giọng điệu lại có chút bảo thủ.

Sầm Vật Cương nói thêm vài câu rồi hỏi Khang Tắc Chính: - Bí thư Khang, chuyện ở thành phố Linh Long có tiến triển gì không?

- cho đến nay cũng không có tiến triển gì thực chất. Bí thư, theo kết quả điều tra mới nhất, sở dĩ xuất hiện vấn đề về chất lượng công trình thế này thì chủ yếu ở vấn đề xây dựng. Khi thành phố Linh Long tiến hành đấu thầu để để xây dựng thôn Trương Trang, tập đoàn Đỉnh Duyệt là người trúng thầu. Khang Tắc Chính nói đến đây thì hít vào một hơi rồi nói tiếp: - Tập đoàn Đỉnh Duyệt vì có quá nhiều hạng mục, thế nên sau khi nắm bắt được hạng mục này lại tìm vài công ty xây dựng, căn bản ký hợp đồng với những công ty này. Những ngôi nhà kia có vấn đề cũng là vì giám đốc các công ty xây dựng kia liên kết với những lãnh đạo trong ban ngành giám sát công trình của thành phố Linh Long, sử dụng những tài liệu chất lượng kém để xây dựng.

- Những người có liên quan đã khai nhận gì chưa? Sầm Vật Cương hít vào một hơi thuốc rồi nói với Khang Tắc Chính.

Khang Tắc Chính gật đầu nói: - Lúc đầu đám giám đốc kia căn bản không thừa nhận hành vi vi phạm pháp luật của mình, thế nhưng khi chúng tôi cho ra những căn cứ chính xác, bọn họ căn bản thành thật khai báo. Những căn cứ chính xác vào lúc này căn bản căn bản đã chỉ ra người cung cấp ô dù cho những người kia chính là chủ nhiệm Chất Giam Trạm của thành phố Linh Long.

Sầm Vật Cương đứng lên khỏi ghế, lão đi qua đi lại vài bước rồi dùng giọng oán hận không thôi nói: - Vụ án này còn phải tiếp tục xâm nhập điều tra, ý kiến của tôi chính là bất cứ điều gì cũng phải lấy thước đo là pháp luật, không tha cho các phần tử vi phạm pháp luật, cũng không làm oan uổng cho người tốt. Tôi không can thiệp vào quá trình xử lý án của các anh, thế nhưng tôi cũng muốn nhanh chóng có được kết quả. Một công trình cho dân lại được xây dựng như bã đậu, nếu không bắt được vài tên cán bộ táng tận lương tâm, như vậy thì cuộc sống của nhân dân sau này cũng rất khó bình an.

- Bí thư Sầm cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ phá án theo chỉ thị của ngài, điều tra rõ ràng chân tướng sự việc, trước tiên sẽ báo cáo với ngài. Khang Tắc Chính nghe xong chỉ thị của Sầm Vật Cương thì không khỏi có vài phần cảm động. Dù thế nào thì bí thư Sầm vẫn là một người coi trọng lợi ích của dân lên hàng đầu, vừa truy cầu thành tích, đến khi có vấn đề thì truy cầu công tác điều tra chặt chẽ mà không như người khác cố gắng bưng bít, phương pháp trái ngược này sao lại không làm cho người ta kính nể cho được?

Sầm Vật Cương căn bản hài lòng với thái độ của Khang Tắc Chính, lão gật đầu nói: - Anh làm việc thì tôi rất yên tâm.

Văn Thành Đồ rời khỏi phòng làm việc của Sầm Vật Cương, hắn cảm thấy rất vui mừng. Lúc này hắn chỉ nghĩ đến tình cảnh của hội nghị dân chủ sắp được diễn ra. Chuyện này xem như ép chết Vương Tử Quân, hắn tin tưởng Vương Tử Quân sẽ để lộ ra nhiều sơ hở. Nếu như sự kiện này bị lan truyền rộng rãi, như vậy sẽ gây ra ảnh hưởng nhất định cho công tác của Vương Tử Quân ở Mật Đông.

Thậm chí có khả năng Vương Tử Quân sẽ bị điều đi, dù sao thì những người coi trọng Vương Tử Quân cũng sẽ dự phòng với những sự kiện nguy hiểm, Văn Thành Đồ nghĩ đến những điều này mà không khỏi có chút hâm mộ.

Đời người một khi tiến thân vào quan trường, năng lực bản thân là quan trọng nhưng có thể phát huy tài hoa của mình, tận tình thi triển tài hoa để cho ra thành tích, nhưng cần phải có người coi trọng, người tín nhiệm anh trong quan trường là cực kỳ quan trọng.

Rèn sắt phải lợi dụng lúc còn nóng, quá trình chìm nổi trong quan trường vĩnh viễn không cần phải giao vận mệnh cho người khác khống chế. Bất kỳ một người nào muốn phát triển mạnh mẽ đều giống như cầu độc mộc, thế nhưng cầu độc mộc chỉ có thể gác qua dòng suối nhỏ, dù là con sông nào cũng có thể làm cho nó vỡ tung. Nhưng Văn Thành Đồ cảm thấy kiếp sống quan trường của Vương Tử Quân có được những sự giúp đỡ cực kỳ quan trọng vào lúc trọng yếu, phải nói thế nào nhỉ? Rõ ràng là gần ban công có nhiều ánh trăng, hoa hướng dương hưởng thụ ánh mặt trời.

Khi Văn Thành Đồ mang theo đầy bụng tâm sự đi về phòng làm việc của mình, lúc này có hai cán bộ trẻ tuổi đi đến, một người vừa đi vừa nói: - Anh nói là thật sao? Tấm ảnh kia không phải được người ta ghép lại đấy chứ?

- Tất nhiên là thật rồi, anh của tôi là chuyên gia máy tính, những ngày qua bọn họ cũng không làm gì khác, nhiệm vụ chủ yếu là xác minh tấm ảnh kia. Anh nói mà xem, chuyện này có ai dám động vào?

Sau khi nhận được câu trả lời thuyết phục thì vị cán bộ trẻ tuổi đi đầu chậc chậc nói: - Thật sự là không ngờ.

- Có cái gì mà không ngờ? Điều này căn bản là bình thường. Xưa nay anh hùng khó qua cửa ải mỹ nhân, anh cũng không nhìn xem đó là mỹ nữ thế nào? Vị trí cao thì không có vui buồn yêu thương sao? Tôi cảm thấy chỉ có Phật Tổ mới không động tâm với những vưu vật như vậy mà thôi.

- Anh nói cũng đúng, cô gái kia quá xinh đẹp, tôi...Tôi cũng không thể nào kìm nén được.

- Được rồi, anh có đức hạnh thế nào mà có ý như vậy? Chó cưng cũng chỉ liếm chân cô chủ mà thôi.

Hai người cười lên ha hả, khi bọn họ đang nói chuyện cực kỳ vui vẻ thì ngẩng đâu lên và thấy Văn Thành Đồ đi đến, hai người này chợt xấu hổ đến tận mang ai. Bọn họ đi cầu thang dành cho cán bộ bình thường, lãnh đạo ít đi con đường này, không ngờ lại gặp Văn Thành Đồ ngay tại đây.

Văn Thành Đồ chính là lãnh đạo cao cấp với hai người bọn họ, nếu như Vương Tử Quân nghe được những lời nói vừa rồi của hai người bọn họ, phương diện xử phạt thì không thể quá nặng tay, thế nhưng bị ghẻ lạnh là sự thật quá rõ ràng.

- Chào bí thư Văn... Viên cán bộ đi đầu mở miệng chào hỏi Văn Thành Đồ.

Văn Thành Đồ không nói gì, chỉ dùng ánh mắt đầy ẩn ý nhìn hai vị cán bộ trẻ tuổi, sau đó quay đầu đi về phía bên kia.

Lúc này gương mặt Văn Thành Đồ khá nghiêm túc nhưng căn bản lại không nổi giận. Hai người kia nói cũng rất đúng, con người là động vật tình cảm, tuy Vương Tử Quân căn bản không phải là người thường, thế nhưng dù sao cũng không thoát ra khỏi phạm trù này. Hơn nữa người phụ nữ ngã vào lòng Vương Tử Quân căn bản là quá đẹp.

Văn Thành Đồ nghĩ đến người phụ nữ kia mà có chút nghi hoặc, hắn cảm thấy người phụ nữ kia có chút quen mặt, thế nhưng gương mặt chỉ lộ ra một nửa, vô tình không thể đoán được người này là ai.

Nếu như có thể xác định được người phụ nữ kia là ai thì căn bản là quá tốt rồi.

Văn Thành Đồ lắc đầu rồi đi về phía phòng làm việc của mình như sao băng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK