Vương Tử Quân nhìn vẻ mặt của Trương Tề Bảo, hắn căn bản có chút thỏa mãn. Tuy Trương Tề Bảo nói ra một tràng thế nhưng cuối cùng vẫn có ý nghĩ rõ ràng.
Vương Tử Quân thật sự đã có quyết định của mình ở sự kiện này, sở dĩ hắn lo lắng chỉ là vì với phương diện phê chỉ thị của Sầm Vật Cương. Giữa hắn và Sầm Vật Cương đã đạt đến trạng thái cân bằng, hắn không muốn phá vỡ trạng thái cân bằng này.
Nhưng có một số việc mà Vương Tử Quân muốn làm và không thể làm được.
Sau khi dùng bút viết xuống một hàng chữ, Vương Tử Quân tiện tay đưa cho Trương Tề Bảo: - Chuyển văn kiện xin chỉ thị này cho ủy ban cải cách và thành phố Linh Long.
Trương Tề Bảo cũng không nhìn qua, hắn cầm văn kiện trong tay rồi khẽ nói: - Chủ tịch, vừa rồi tôi co liên hệ với văn phòng của Chân lão, hành trình của Chân lão đã được xác định. Ngày mùng năm tháng sau Chân lão sẽ xuất phát từ thủ đô, sẽ ở lại tỉnh Mật Đông hai mươi ngày.
Hai mươi ngày cũng không phải là thời gian ngắn, Vương Tử Quân nhìn qua cuốn lịch, chợt phát hiện đã là cuối tháng, chỉ còn mười ngày nữa là đến mùng năm tháng sau.
- À, anh liên hệ với thư ký trưởng Phương, phương diện tiếp đãi Chân lão thì phải cho ra phương án cụ thể.
- Tôi sẽ liên lạc với thư ký trưởng Phương. Trương Tề Bảo đồng ý một tiếng rồi khẽ nói: - Chủ tịch Vương, tôi nghe bí thư Sầm nói ngày mai bí thư Sầm sẽ đến thành phố Linh Long, huyện Giáp Dao là trọng điểm trong hành trình của bí thư Sầm.
Huyện Giáo Dao là quê nhà của Chân lão, Sầm Vật Cương lần này đi đến huyện Giáp Dao căn bản có ý nghĩa quá rõ ràng. Vương Tử Quân cười cười nói: - Có bí thư Sầm coi trọng thì chúng ta cũng an tâm hơn.
Trương Tề Bảo không lên tiếng mà rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân.
Khi cửa phòng đóng lại, Vương Tử Quân khẽ thở dài một hơi. Khi hắn rơi vào trầm ngâm thì điện thoại chợt vang lên.
Vương Tử Quân nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, là Sầm Vật Cương gọi đến, hắn trầm ngâm giây lát rồi nghe máy.
- Chủ tịch Vương? Tôi là Sầm Vật Cương, bây giờ có thời gian không? Nếu có rảnh thì đến phòng làm việc của tôi một chuyến. Giọng nói trầm bổng của Sầm Vật Cương truyền đến trong điện thoại.
Sầm Vật Cương nói mặc dù có chút khách khí nhưng rất bá đạo, lại căn bản không có chút biến đổi. Giọng điệu của lão tuy có vẻ bình thản nhưng thái độ rất chân thật đáng tin.
Sầm Vật Cương lần này tìm đến mình là vì cái gì? Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi sải bước đi về phía văn phòng thường ủy tỉnh ủy.
- Chủ tịch Vương, mời ngài đi bên này. Thư ký của Sầm Vật Cương đã chờ sẵn nơi cửa, khi thấy Vương Tử Quân đi đến thì nhanh chóng tiến lên mời vào trong phòng Sầm Vật Cương.
- Chủ tịch tỉnh, tôi nghe nói trước đó anh về thủ đô có đến thăm hỏi mời Chân lão có phải không? Sầm Vật Cương chờ Vương Tử Quân ngồi xuống thì cười ha hả hỏi.
Vương Tử Quân gật đầu nói: - Chân lão luôn là tiền bối của tỉnh mật đông, dù thế nào cũng phải đến thăm hỏi ông ấy.
- Đúng vậy, Chân lão gần đây cực kỳ giúp đỡ với sự phát triển của Mật Đông, sự phát triển của Mật Đông cũng không ly khai khỏi sự thúc đẩy của Chân lão, thế nên về thủ đô cũng cần phải trao đổi với Chân lão, điều này là cực kỳ cần thiết. Đồng thời Chân lão rất coi trọng đến sự phát triển của chúng ta. Sầm Vật Cương mặc dù nói đến tầm quan trọng của Chân lão với sự phát triển của Mật Đông, thế nhưng lời nói này lại làm cho Vương Tử Quân cảm thấy người này rất tự đắc. Loại cảm giác tự đắc này căn bản là tiền vốn để người ta có thể kiêu ngạo.
Vương Tử Quân biết rõ Sầm Vật Cương thông qua phương thức này để nói cho mình biết, mối quan hệ giữa tôi và Chân lão là không tầm thường.
- À, vài ngày trước tôi có xem qua tư liệu, Chân lão thật sự rất quan tâm đến sự phát triển của Mật Đông.
- Chủ tịch Tử Quân, anh đã đến thăm Chân lão, bây giờ ông cụ vẫn khỏe đấy chứ? Sầm Vật Cương uống một ngụm trà rồi cười hỏi.
- À, sức khỏe của Chân lão rất tốt. Vương Tử Quân cười cười: - Khi tôi đến thì Chân lão còn đi thăm hỏi vài người bạn, tinh thần của ông cụ la rất tốt.
Sau khi nghe Vương Tử Quân cảm khái thì Sầm Vật Cương cười hì hì mà không nói lời nào, thế là bầu không khí trong phòng có chút yên tĩnh.
- Chủ tịch Tử Quân, lần này Chân lão đến Mật Đông, phía thành phố Linh Long cũng cần phải nghênh đón Chân lão, tôi đã sắp xếp cho người thành phố Linh Long, yêu cầu bọn họ làm tốt công tác của mình. Sầm Vật Cương nói đến đây thì nhìn thoáng qua Vương Tử Quân: - Trong tỉnh nên cho ra một phương án cụ thể.
- Chuyện này tôi nhất định sẽ cố gắng chứng thực. Vương Tử Quân cười cười dùng giọng bình thản nói.
Hai người nói vài câu liên quan đến phương diện tiếp đãi, Sầm Vật Cương chợt nói: - Chủ tịch Tử Quân, giám đốc Sở Hồng Đạo của sở khoa học công nghệ những năm qua liên tục cho ra nhiều thành tích, hơn nữa là người ổn định, căn bản là một mầm mống tốt.
"Sở Hồng Đạo? Vương Tử Quân lập tức nghĩ ngay đến một người đàn ông không cao thế nhưng giọng điệu có vài phần vang dội. Hắn từng đi đến kiểm tra công tác của sở khoa học công nghệ, có cho ra vài lời bình luận.
Lúc này Sầm Vật Cương nói đến Sở Hồng Đạo, rốt cuộc là có ý gì?
Trong đầu Vương Tử Quân lóe lên vài ý nghĩ, Vương Tử Quân thản nhiên nói: - Đối với Sở Hồng Đạo thì tôi tiếp xúc không nhiều, còn chưa quá quen thuộc.
- Chủ tịch Tử Quân, sở khoa học công nghệ là một đơn vị có sức sản xuất mạnh mẽ, trợ lực rất lớn, anh là chủ tịch tỉnh cũng nên tiếp xúc nhiều hơn với các đồng chí thuộc chiến tuyến khoa học công nghệ. Sầm Vật Cương giống như không nghe rõ ý nghĩa lời nói của Vương Tử Quân mà cười ha hả nói.
Sầm Vật Cương hôm nay làm sao vậy? Người này nhắc đến Sở Hồng Đạo là gì ý gì? Vương Tử Quân có chút trầm ngâm nhưng ngoài miệng lại thản nhiên nói: - Bí thư ngài nói đúng, sau này tôi sẽ liên hệ với giám đốc Sở.
- Chủ tịch Tử Quân, nguyên tắc của chúng ta là nên tiến hành bồi dưỡng những đồng chí có năng lực, nhanh chóng đưa bọn họ đến vị trí thích hợp, tăng cường phát huy tác dụng của bọn họ trên cương vị công tác. Đồng chí chủ tịch Bản Tiến hai ngày trước có nói mình công tác bận rộn, có đôi khi khó chiếu cố công tác, tôi cảm thấy như vậy cũng đúng, công tác của mặt trận tổ quốc rất quan trọng. Vài ngày trước tôi có về thủ đô tham gia họp, tuyến trên có đưa ra vài lời phê bình với công tác của mặt trận tổ quốc tỉnh ủy, nói chúng ta không quá coi trọng.