Vương Tử Quân vừa nói vừa nâng ly lên cụng với những lãnh đạo doanh nghiệp đứng bên cạnh mình.
Khương Long Cương đi theo sau lưng Vương Tử Quân, hắn vừa đi theo vừa thầm suy nghĩ về động tác của bí thư Vương. Lúc này bí thư Vương có vẻ cực kỳ tiêu sái tự nhiên, tuy hiện trường đèn đuốc sáng trưng có vài trăm người tham gia bữa tiệc rượu, nhưng Vương Tử Quân vẫn nắm rõ tình hình vào lúc này.
- Các vị, chúng ta cùng cạn một ly, hy vọng bữa tiệc hôm nay sẽ là mở màn tốt đẹp cho những phát triển về sau.
Đám lãnh đạo doanh nghiệp nhìn Vương Tử Quân uống cạn ly, sau đó bọn họ cũng nhanh chóng dốc cạn ly rượu trong tay mình.
Vương Tử Quân nhìn chiếc ly trống rỗng rồi nói tiếp:
- Lần này chủ tịch Trần mở tiệc chiêu đãi các vị đồng nghiệp, tôi cũng không muốn làm khách lấn chủ, mong các vị có một bữa tiệc vui vẻ ấm áp.
Trong tiếng chào hỏi rộn ràng, Vương Tử Quân rời khỏi khách sạn. Khương Long Cương vốn cho rằng bí thư Vương sẽ ở lại thêm một lúc, lại không ngờ chỉ là một ly rượu đã kết thúc hoạt động hôm nay.
Khương Long Cương nghĩ đến bộ dạng tiêu sái tự nhiên của Vương Tử Quân, thế là trong lòng chợt hiểu rõ ràng. Thành phố La Nam thì Vương Tử Quân là quy củ, hắn muốn làm thế nào thì người ta phải làm theo như vậy.
- Bí thư Vương, tạm biệt.
Khương Long Cương nhìn Vương Tử Quân vung hai tay chào cáo biệt Trần Đông Cường, hắn lại càng thêm hiểu rõ vài phần. Sau khi xe khởi động, hắn chợt hỏi bí thư Vương:
- Bí thư Vương, chúng ta đi đâu đây?
- Chúng ta đã mệt mỏi cả ngày, về nhà nghỉ ngơi cho tốt là được, vì đến hội nghị phát triển kinh tế thì chúng ta sẽ rất mệt mỏi.
Vương Tử Quân nói rồi dựa lưng nặng nề lên ghế sa lông.
Lý Đức Trụ lái xẻ rất nhanh và ổn, Vương Tử Quân ngồi trong xe nhìn điện đường mà không khỏi cảm thấy trái tim đập mạnh hơn. Xu thế to lớn của hội nghị phát triển kinh tế thành phố La Nam lần thứ hai thật sự làm cho hắn cảm thấy mình tiến lên một bậc trong quá trình tranh cướp vị trí thường ủy tỉnh ủy với Nguyễn Chấn Nhạc.
...
Nguyễn Chấn Nhạc cảm thấy rất vui vẻ hưng phấn, vừa rồi hắn ký kết một hợp đồng lớn trị giá trên tỷ, điều này thật sự là một động cơ tăng GDP cho thành phố Đông Bộ.
- Bí thư Nguyễn, hôm nay chúng a không say không về, sau này thành phố Đông Bộ dựa hết vào sự chỉ huy của bí thư Nguyễn.
Tổng giám đốc công ty Đại Xương là một người đàn ông trung niên mập mạp, hắn dùng âm điệu Quảng Đông để nói tiếng phổ thông. Một lúc sau hắn dùng hai tay bắt chặt tay của Nguyễn Chấn Nhạc, mồ hôi vã ra như tắm.
Dù Nguyễn Chấn Nhạc thật sự có chút chướng mắt với người này, thế nhưng hắn vẫn cười nói:
- Giám đốc Mạc, ngài thật sự quá khách khí, sau này có gì ngài cứ tìm tôi, nếu có thể thì tôi sẽ căn bản không bao giờ bỏ qua, giúp đỡ nhau cùng chiến thắng.
- Ha ha ha, cám ơn bí thư Nguyễn đã quan tâm đến công ty Đại Xương, nếu như sau này bí thư Nguyễn có chuyện gì, công ty Đại Xương chúng tôi tình nguyện làm trâu ngựa cho lãnh đạo.
Vì vui vẻ nên Nguyễn Chấn Nhạc đến tham gia hoạt động của nhà máy Đang Xương, dù uống vài ly nhưng lại không đau đầu như dĩ vãng.
Nguyễn Chấn Nhạc phấn chấn quay lại phòng làm việc của mình, hắn chuẩn bị xem xét văn kiện. Nhưng hắn còn chưa xem xong thì hơi rượu bùng lên, cảm thấy có vài phần men say, hắn buông văn kiện, sau đó đi vào trong giường.
Vương Tử Quân nằm trên giường đóng cửa và mở tivi ra xem, giọng nói dẫn chương trình quen thuộc vang lên bên tai.
- Sáng hôm nay bí thư tỉnh ủy Hào Nhất Phong tiến hanh kiểm tra khảo sát công tác đảng trong tỉnh Sơn Nam...Bí thư Hào Nhất Phong cường điệu vài vấn đề...
Nguyễn Chấn Nhạc nhìn đoàn người bí thư Nguyễn Chấn Nhạc tiền hô hậu ủng mà khóe miệng khẽ mấp máy, khi hắn cầm lấy điều khiển từ xa định chuyển kênh, đúng lúc thấy hình ảnh bí thư Hào Nhất Phong được thay thế bằng Thạch Kiên Quân.
- Hôm nay thành phố La Nam tổ chức hội nghị phát triển kinh tế lần hai, chủ tịch Thạch Kiên Quân đến tham dự hội nghị. Chủ tịch đã cho ra những đánh giá cao độ với công tác xúc tiến phát triển kinh tế của thành phố La Nam và đặc biệt là hội nghị lần này, anh ấy nói La Nam tổ chức hội nghị kêu gọi đầu tư là ý tưởng cực kỳ tốt để làm sống động kinh tế địa phương, lúc này kinh tế địa phương đã phát triển khá mạnh mẽ, căn bản không còn như xưa...
- Chủ tịch Thạch Kiên Quân cho ra những lời khẳng định cực kỳ to lớn các hạng mục công tác của thành phố La Nam.
Nguyễn Chấn Nhạc nhìn tình huống ân cần giữa Thạch Kiên Quân và Vương Tử Quân trên tivi mà không khỏi cảm thấy mất thoải mái.
Thạch Kiên Quân có động tác rất khác người, rõ ràng chạy đến thành phố La Nam trợ uy cho hội nghị phát triển kinh tế, loại cảm giác tâng bốc thế này anh có thể đơn giản chạy đi sao? Hành động như vậy trong mắt người ta chính là có ý nghĩ sâu xa, đặc biệt là vào thời điểm mấu chốt như thế này, anh đang muốn làm gì? Nguyễn Chấn Nhạc nghĩ như vậy mà càng cảm thấy trong bụng đầy phẫn hận.
Ngoài phẫn hận thì Nguyễn Chấn Nhạc chỉ thấy trong đáy lòng lạnh lẽo, ngăn không được cảm giác sợ hãi. Loại sợ hãi này ở sâu bên trong, giống như một con rắn ẩn sâu dưới da thịt, dán nơi xương cốt, bò qua chậm rãi từng tấc một.
- Trong hội nghị phát triển kinh tế lần này, bí thư Vương Tử Quân đã cho ra báo cáo mới về vấn đề đẩy mạnh phát triển kinh tế, xây dựng hoàn cảnh sống tốt đẹp hơn, đồng thời còn tiết kiệm tài nguyên cho thành phố La Nam...
- Hội nghị phát triển kinh tế lần này đã có hơn ba mươi xí nghiệp điện tử và dược phẩm cùng ký kết hợp đồng với thành phố La Nam, sau khi hết giờ thì hạn ngạch đầu tư đã là bốn mươi tỷ, đầu tư đến từ các tỉnh ngoài là mười lăm tỷ...
Một loạt con số như một chiếc gậy gỗ đâm vào trong lòng Nguyễn Chấn Nhạc. Hắn nghĩ đến những con số làm cho người ta phải giật mình kia, thế là không khỏi cảm thấy tận đáy lòng như nhũn ra.
Nguyễn Chấn Nhạc lúc đầu còn không quan tâm đến hội nghị phát triển kinh tế của thành phố La Nam. Bọn họ lần đầu tiên thành công, không có nghĩa là lần thứ hai cũng là như vậy. Nhưng nhìn từ những tin tức được phát trên tivi, hiệu quả lần thứ hai còn có vẻ thành công hơn cả lần trước.
Khi ánh mắt Nguyễn Chấn Nhạc rơi lên trên người những vị khách mặc tây phục ngăn nắp, đây đều là những nhân sĩ thành công đến vây quanh người Thạch Kiên Quân và Vương Tử Quân, trong đầu hắn chợt xuất hiện một ý nghĩ: Hội nghị tài phú thuộc về tỉnh Sơn Nam!
- Chủ tịch Hà Khởi Duệ của thành phố La Nam đã nói, hội nghị phát triển kinh tế của thành phố La Nam sẽ cứ mãi được duy trì, không những vì sự phát triển nhảy vọt của thành phố La Nam, còn cung cấp một môi trường đầu tư tuyệt vời nhất cho các doanh nghiệp...
Là một hội nghị tài phú lâu dài.
Nếu hội nghị tài phú như vậy được tiếp diễn qua nhiều năm, như vậy vị trí trung tâm kinh tế của thành phố La Nam sẽ là quá chắc chắn, dù là thành phố Sơn Viên cũng không thể lay chuyển được. Tình hình này không khỏi làm cho Nguyễn Chấn Nhạc rơi vào tình thế cực kỳ bất lợi.
Làm sao bây giờ?
Lúc này văn kiện của trung ương còn chưa đưa xuống thì thành phố La Nam đã tạo ra một xu thế tuyệt trần cho mình, nếu cứ tiếp tục cho Vương Tử Quân góp gạo thổi cơm, như vậy sau này Nguyễn Chấn Nhạc lấy gì để cạnh tranh?
Xem ra Nguyễn Chấn Nhạc đến Sơn Nam cũng là một sai lầm.
Nguyễn Chấn Nhạc thầm nghĩ như vậy, trong đầu càng thêm tỉnh táo, hắn biết rõ dưới tình thế này thì cạnh tranh chính quy căn bản là không có lợi cho mình.
- Thưa các vị khán thính giả, mười lăm giờ ba mươi sẽ có chương trình về hội nghị phát triển kinh tế thành phố La Nam, hy vọng quý vị có thể đón xem đúng giờ.
Khi gương mặt tinh xảo của biên tập viên xuất hiện, Nguyễn Chấn Nhạc tắt tivi, thế nhưng trong đầu đang lan tràn cảm giác căm giận.