Mục lục
Bí Thư Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Trong mắt anh Triệu thì cậu chính là nhân tuyển tốt nhất có thể thay đổi khốn cảnh của nhà máy, vì vậy anh ấy luôn bồi dưỡng cậu, cũng là vì muốn giao công ty cho cậu, để cậu có thể trừ tất cả bệnh tật, đưa công ty xe hơi Đông Hồng dần tiến lên thành công ty xe hơi hành đầu trong nước. Đây chính là chuyện đại sự của công ty xe hơi Đông Hồng, tất cả những việc gì khác đều căn bản không thể áp chế được.

- Nếu cho anh Mã hoặc anh Tần tiến lên, cậu cảm thấy bọn họ sẽ còn tín nhiệm mình như với giám đốc Triệu sao? Giám đốc Mã thì khá tốt, nhưng nếu như Tần Dũng Khải tiến lên, tôi cảm thấy chuyện tốt anh ấy làm đầu tiên chính là điều cậu đi.

Lưu Thành Lâm cúi đầu không nói, tuy hắn căn bản là người cực kỳ có trình độ trong phương án phát triển công ty, thế nhưng nói về thủ đoạn tham chính thì hắn căn bản kém xa bí thư Hùng. Sau khi Hùng Nghiêu Đống khiển trách Lưu Thành Lâm một lúc, lão chợt thở dài rồi dùng giọng như có chút tiếc hận nói: - Cơ hội hôm nay cực kỳ tốt, thế nhưng cậu lại bỏ lỡ, căn bản không còn cơ hội để cậu tiến vào trong mắt trưởng phòng Vương.

- Chuyện công ty xe hơi Đông Hồng của chúng ta sẽ do trưởng phòng Vương kia quyết định sao? Lưu Thành Lâm biết rõ địa vị của công ty xe hơi Đông Hồng, thế cho nên trầm giọng hỏi Hùng Nghiêu Đống.

- Như thế nào lại không? Cậu biết không, vị trưởng phòng Vương này là lãnh đạo tỉnh ủy, những gì mà anh ấy đã quyết định thì có hơn phân nửa căn bản không thể thay đổi được. Hùng Nghiêu Đống nói đến đây thì có chút cảm khái: - Thật hy vọng trưởng phòng Vương có thể giống như lời đồn, có thể tìm được người tốt có năng lực.

Lưu Thành Lâm và Hùng Nghiêu Đống đi vào trong phòng bệnh, lúc này Triệu Hòa Duyệt đang nằm trên giường. Nếu như không phải đầu giường đang truyền dịch, căn bản rất nhiều người cho rằng đó là một thi thể nằm trên giường.

Giống như tình huống trò chuyện với Vương Tử Quân trước đó đã làm tiêu hao hết sức lực của Triệu Hòa Duyệt, lúc này Triệu Hòa Duyệt nằm trên giường căn bản không có chút phản ứng với Hùng Nghiêu Đống và Lưu Thành Lâm.

Con trai cả của Triệu Hòa Duyệt nói hai câu với Hùng Nghiêu Đống, sau đó lại nói với Lưu Thành Lâm: - Thành Lâm, lần này anh không nên đến muộn như vậy, trưởng phòng Vương là ai? Anh đến chậm, làm cho lãnh đạo có cái nhìn thế nào về anh đây?

Lưu Thành Lâm không nói gì, ánh mắt hắn nhìn Triệu Hòa Duyệt trên giường. Hắn là người công tác lâu năm ở công ty xe hơi Đông Hồng, hắn có thói quen với giọng nói khá lớn và khí phách của giám đốc Triệu. Khi giám đốc Triệu đang thông qua báo cáo về chuyển hình xí nghiệp của Lưu Thành Lâm, khi đó giám đốc Triệu đang xoa xoa tay chuẩn bị lên tiếng với lãnh đạo tỉnh ủy, đúng lúc này lại ngã xuống vì bệnh.

Lưu Thành Lâm nhìn Triệu Hòa Duyệt vẫn đang không nhúc nhích trên giường, hắn không khỏi cảm thấy đau lòng. Tuy Hùng Nghiêu Đống là người giúp đỡ hắn tiến lên vị trí giám đốc công ty, thế nhưng hắn biết rõ mình căn bản là lý lịch quá mỏng, hơn nữa ở phương diện quan hệ cũng không bằng Mã Vi Hồng và Tần Dũng Khải, căn bản không phải là đối thủ trong cạnh tranh lần này với hai người kia.

Dù là bất kỳ vị lãnh đạo nào cũng sẽ không đề cử Lưu Thành Lâm, dù sao nếu đề cử hắn là người lãnh đạo công ty, căn bản giống như gánh vác trách nhiệm quá lớn.

Nhưng những điều này Lưu Thành Lâm căn bản không nói cho Hùng Nghiêu Đống, càng không muốn nói cho Triệu Hòa Duyệt đang nằm trên giường. Hắn nghĩ rằng nếu cứ để cho giám đốc nằm trên giường bệnh với tâm bệnh trong lòng, khong bằng để cho ngài thoải mái hơn.

Vương Tử Quân từ trong bệnh viện đi ra căn bản nghĩ đến nhiều nhất chính là những câu nói căn bản không quá rõ ràng của Triệu Hòa Duyệt. Tuy Triệu Hòa Duyệt cũng không nói liền mạch, thế nhưng Vương Tử Quân căn bản đã hiểu, cũng biết ý nghĩ của đối phương: Giám đốc Triệu muốn đề cử Lưu Thành Lâm.

Vương Tử Quân căn bản không biết cái tên Lưu Thành Lâm, hắn nghĩ đến tình huống Lưu Thành Lâm vội vàng chạy đến, thế là đầu óc không khỏi thầm tính toán. Lưu Thành Lâm là trợ lý giám đốc, nếu như được đề cử theo lời của Triệu Hòa Duyệt, như vậy nguy hiểm là rất lớn, nhưng mình nếu cố gắng đạt được điều này, chỉ sợ kết quả...

Trong đầu Vương Tử Quân lóe lên nhiều ý nghĩ, khi xe chạy được nửa đường, hắn chợt nói với Du Giang Vĩ ngồi ở ghế lái phụ phía trước: - Giang Vĩ, chiều nay cậu không cần đi làm, cậu đến công ty xe hơi Đông Hồng xem xét tình hình.

Du Giang Vĩ có chút sững sốt, hắn chợt phát hiện trọng trách trên vai mình là không nhẹ. Từ khi đi theo làm thư ký cho Vương Tử Quân, hắn biết rõ trong lòng trưởng phòng Vương đang quan tâm những thứ gì. Hơn nữa bây giờ khi mà Triệu Hòa Duyệt ngã xuống, nếu như hắn không hiểu rõ ý nghĩ của trưởng phòng Vương, thật ra cũng không khác gì kẻ ngu đần.

- Trưởng phòng Vương, tôi nhất định sẽ làm tốt chuyện này. Du Giang Vĩ trả lời làm cho Vương Tử Quân cảm thấy rất hài lòng, hắn khẽ gật đầu, đang chuẩn bị nói hai câu với Du Giang Vĩ thì chuông điện thoại chợt vang lên. Du Giang Vĩ cầm lấy điện thoại nghe máy, chợt nghe bên trong có người nói: - Trưởng phòng Du, chào anh, tôi là Triệu Kỳ Tường của ủy ban cải cách tỉnh ủy, tôi có một số việc muốn báo cáo với trưởng phòng Vương, anh xem có thể sắp xếp một chút thời gian cho tôi được không?

Du Giang Vĩ khách khí ứng phó hai câu, sau đó khẽ báo cáo với Vương Tử Quân: - Trưởng phòng Vương, chủ nhiệm Triệu của ủy ban cải cách tỉnh ủy nói có vài công tác muốn đến báo cáo với ngài.

Vì làm tốt công tác của một trưởng phòng tổ chức mà Vương Tử Quân phải làm tốt công tác tìm hiểu tất cả cán bộ cấp sở trong tỉnh, Triệu Kỳ Tường là phó chủ nhiệm ủy ban cải cách tỉnh ủy, căn bản không có chút công tác nào liên hệ với phòng tổ chức, đối phương tìm mình báo cáo công tác gì?

Trong đầu lóe lên nhiều ý nghĩ nhưng Vương Tử Quân vẫn trầm giọng nói: - Cậu sắp xếp thời gian cho tôi, tôi cảm thấy nên gặp vị chủ nhiệm Triệu này một chút.

Thật ra Vương Tử Quân cũng không biết, khi hắn quyết định muốn gặp Triệu Kỳ Tường, vị phó chủ nhiệm ủy ban cải cách tỉnh ủy này đang ngồi trong phòng làm việc của phó chủ tịch thường vụ Lý Thừa Uyên. Sau khi đặt điện thoại xuống thì Triệu Kỳ Tường cười nói với Lý Thừa Uyên: - Lão lãnh đạo, chuyện này ngài cực kỳ có quyền, làm gì phải để tôi dán mặt nóng lên mông lạnh của anh ta?

Lý Thừa Uyên căn bản cũng không nổi giận vì câu nói căn bản không kiêng nể gì của Triệu Kỳ Tường, hắn nâng ly trà lên uống một hớp, sau đó mới cười nói: - Cậu đấy, sao lại nói chuyện không che đậy miệng như vậy? Nếu như không làm thêm vài phần công tác, sao có thể bớt lo cho được?

Triệu Kỳ Tường căn bản có quan hệ khá sâu xa với Lý Thừa Uyên, tuy hắn không phải là thư ký của Lý Thừa Uyên, thế nhưng lại là cán bộ được Lý Thừa Uyên quan tâm và xem xét. Lúc này sau khi Triệu Hòa Duyệt phải nằm viện, Lý Thừa Uyên là phó chủ tịch chủ quản kinh tế, người đầu tiên được hắn nghĩ đến chính là Triệu Kỳ Tường.

Tuy công ty xe hơi Đông Hồng chỉ là doanh nghiệp nhà nước nhưng cấp bậc rất cao, nếu như Triệu Kỳ Tường có thể đến và tạo nên chút thành tích, như vậy càng thuận lợi để sau này tiến lên. Hành động lần này có thể nói là đường cong cứu quốc, vị trí kia căn bản tốt hơn chịu khổ trong ủy ban cải cách tỉnh ủy rất nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK