Sầm Vật Cương tiếp nhận phương án nhìn thoáng qua. Khi Sầm Vật Cương xem xét thì Xà Lê Hoa cảm thấy rất căng thẳng, dù sao thì chuyện này cũng có liên quan đến mình, nếu như mình công tác thiếu đi sự giúp đỡ của bí thư Sầm, như vậy sẽ có đả kích không nhỏ với phương diện triển khai mở rộng công tác của mình.
Nếu so sánh với Xà Lê Hoa thì Vương Tử Quân tỏ ra rất bình thản, hắn lẳng lặng uống nước, lúc này trong phòng chỉ còn lại âm thanh lật văn kiện của Sầm Vật Cương.
Năm phút sau Sầm Vật Cương mới xem qua phương án sửa đổi một lượt, lão ngẩng đầu lên cũng không nói gì ngay, sau đó nói với Vương Tử Quân: - Chủ tịch, anh có xem qua phương án này chưa?
- Bí thư Sầm, tôi đã xem qua một lượt rồi, tôi cảm thấy phương án này rất tốt. Vương Tử Quân tiếp nhận ánh mắt của Vương Tử Quân rồi trầm giọng nói.
- À, lời đề nghị của chủ tịch là rất không tồi, trưởng phòng Xà cứ nên thực hiện theo phương án này. Sầm Vật Cương cười cười đặt phương án tổ chức tết Kim Hoa lên mặt bàn nói.
Sự việc càng tiến triển thuận lợi thì càng làm cho Xà Lê Hoa cảm thấy không nắm chắc. Trước kia dù là Vương Tử Quân hay Sầm Vật Cương đối mặt với nhau thì nàng đều có thể chen vào vài câu, nhưng bây giờ nàng cảm thấy mình căn bản là quá kém cỏi, không dám mở miệng chen lời.
Hai vị lãnh đạo nói cười giông như tham gia một bữa tiệc làm cho Xà Lê Hoa cảm thấy có chút khó chịu, nàng hy vọng chuyện này có thể nhanh chấm dứt, thế nhưng hai người kia càng nói càng giống như thêm vui vẻ và hòa hợp với nhau.
Mười phút trôi qua làm cho Xà Lê Hoa sinh ra cảm giác giống như một năm, may mà có một cuộc điện thoại gọi đến làm cho bí thư Sầm phải nghe máy, lúc này chủ tịch Vương cũng đứng lên cáo từ.
Sau khi cùng Vương Tử Quân ra khỏi khu văn phòng thường ủy, Xà Lê Hoa khẽ hỏi: - Chủ tịch Vương, ngài nói xem chúng ta như vậy có làm cho bí thư Sầm mất hứng hay không?
Vương Tử Quân nhìn Xà Lê Hoa rồi cười cười nói: - Chị Xà của tôi ơi, chị nên tin tưởng trình độ của bí thư Sầm, tất nhiên bí thư Sầm chỉ có thể vui vẻ với những chuyện có lợi cho Mật Đông, nào có chuyện trách tội chị?
Xà Lê Hoa cười cười, nàng cảm thấy sự việc xem như cũng không hoàn toàn đúng như vậy, nhưng cũng biết lúc này mình căn bản không thể phản bác được lời nói của Vương Tử Quân.
Sau khi chia tay Vương Tử Quân, Xà Lê Hoa do dự giây lát, sau đó nàng quyết định quay lại. Khi nàng gõ cửa đi vào trong phòng làm việc của bí thư Sầm, khi đó bí thư Sầm đang lẳng lặng cắt tỉa cành cây trong phòng.
- Bí thư Sầm. Xà Lê Hoa đứng trong phòng làm việc của Sầm Vật Cương rồi khẽ nói.
Sầm Vật Cương không mở miệng, lão cắt thêm vài cành lá, sau đó mới nói: - Trưởng phòng Xà có chuyện gì vậy?
- Bí thư Sầm, phương án kia là chủ tịch Vương yêu cầu phòng tuyên truyền chung tôi sửa đổi, trước đó tôi đưa bản kế hoạch cũ đi trưng cầu ý kiến của chủ tịch Vương...
Xà Lê Hoa còn chưa nói xong thì Sầm Vật Cương đã ngắt lời: - Trưởng phòng Xà, có một số việc chị không nên suy nghĩ quá nhiều. Chủ tịch Vương sửa chữa kế hoạch kia cũng là vì xuất phát từ góc độ công tác, chị cũng không cần phải đến giải thích với tôi.
Tuy Sầm Vật Cương nói những lời này giống như đang cười nhưng nụ cười này lại làm cho Xà Lê Hoa cảm thấy rất không thoải mái. Xà Lê Hoa cắn răng rồi trầm giọng nói: - Bí thư Sầm, chuyện này là tôi làm không tốt.
Sầm Vật Cương buông cây kéo trong tay xuống, sau đó rót nước cho Xà Lê Hoa rồi nói: - Cái gì mà làm tốt hay không, chị thật sự đã suy nghĩ quá nhiều rồi. Được rồi, chỉ là một cái tết Kim Hoa mà thôi, chị nên tổ chức cho tốt là được.
Sầm Vật Cương tiễn chân Xà Lê Hoa ra khỏi phòng làm việc của mình, gương mặt lão nhanh chóng trầm xuống. Lão cần phương án trên mặt bàn nhìn qua một lượt, sau đó gương mặt càng thêm nghiêm túc.
Sầm Vật Cương ngồi bên cạnh bàn làm việc trầm ngâm giây lát, sau đó đặt tay lên chồng văn kiện ở bên cạnh. Cuối cùng lão cũng không tìm được văn kiện mình muốn, thế là trầm ngâm giây lát rồi gọi điện thoại cho thư ký.
Một phút sau thư ký nhanh chóng đi vào phòng, hắn nhìn gương mặt của Sầm Vật Cương thì vội vàng nói: - Bí thư Sầm.
- Phần văn kiện xin chỉ thị của thành phố Linh Long tôi có đặt lên bàn đâu rồi? Sầm Vật Cương nhìn thư ký rồi trầm giọng hỏi.
- Văn kiện xin chỉ thị của thành phố Linh Long? Viên thư ký có chút sững sốt, sau đó lên tiếng: - Bí thư Sầm, không phải ngài nói văn kiện kia không nên để lại, phải trả cho phía thành phố Linh Long sao?
Sầm Vật Cương cố gắng áp chế cơn giận trong lòng, lão biết rõ chuyện này không nên trách thư ký, thế là nhanh chóng nói: - Đã trả văn kiện về rồi sao?
- Còn chưa đưa đi, nó còn đang ở trong phòng làm việc của tôi, tôi đang chuẩn bị yêu cầu nhân viên công tác của văn phòng thị ủy Linh Long đến lấy về. Thư ký lúc này thầm cảm thấy may mắn, thầm nghĩ may mà mính có thói quen kiểm tra, nếu không lần này có vấn đề không hay.
Sầm Vật Cương khẽ gật đầu, lão trầm ngâm giây lát rồi nói: - Cậu đưa văn kiện đó đến đây cho tôi.
Thư ký đồng ý một tiếng, sau đó nhanh chóng đưa văn kiện vào phòng.
Khi Sầm Vật Cương chuẩn bị xem qua văn kiện, lúc này điện thoại lại vang lên. Sầm Vật Cương nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, thấy người gọi đến là Đồ Phấn Đấu, thế là trầm giọng nói: - Tôi là Sầm Vật Cương.
- Chào bí thư Sầm, tôi là Đồ Phấn Đấu, bây giờ tôi đến có quấy rầy ngài không? Đồ Phấn Đấu dùng giọng nói cười vui vẻ nói với Sầm Vật Cương.
Sầm Vật Cương căn bản nhìn trúng năng lực công tác của Đồ Phấn Đấu, lão không khỏi cười nói: - Anh đã điện thoại đến rồi còn hỏi như vậy làm gì? Có chuyện gì thì anh cứ nói.
- Bí thư Sầm, ngài đã xem qua phương án tổ chức tết Kim Hoa của thành phố chúng tôi hay chưa? Nhắc đến tết Kim Hoa thì chúng tôi cảm thấy bây giờ Linh Long phát triển như vũ bão, lẽ ra tổ chức tết Kim Hoa nên ở thành phố Linh Long mới là phù hợp. Thành phố Rừng Mật là tỉnh lị, phần lớn được tổ chức các sự kiện quan trọng, thế nhưng tôi cảm thấy nếu như người ta được ăn thịt thì mình cũng nên được húp chút nước.
- Khi sắp đến tết Kim Hoa thì có người thành phố Linh Long đang ở bên ngoài có phản ánh, nói là thành phố Linh Long cũng nên tổ chức tết Kim Hoa, chúng tôi có thể cho ra một hoạt động nhỏ. Bí thư Sầm, tôi cảm thấy chúng tôi thiết lập một hội trường cũng không có vấn đề.
Sầm Vật Cương trầm ngâm giây lát rồi mới nói: - Chuyện này nên chờ chút rồi nói sau.