“ Trương Đông Viễn muốn làm gì? Người này có quan hệ thân thiết với Vương Tử Quân, bây giờ cho ra hành động như vậy, rõ ràng đang vì Vương Tử Quân mà xuất lực cho Lý Quý Niên! “
- Tôi cảm thấy hoàn toàn có thể làm như vậy, Lý Quý Niên dù không quá tài năng nhưng lại có thừa tính cẩn thận chặt chẽ, bây giờ nên cho vào công tác ở sở tài nguyên môi trường. Đồng chí Lý Quý Niên cực kỳ ổn định, đến đó chủ trì công tác cũng xem như rất phù hợp.
Thạch Kiên Quân đặt bút xuống rồi trầm giọng đề nghị.
Phó chủ tịch thường vụ tỉnh và chủ tịch tỉnh cùng tỏ thái độ, coi như đại biểu cho khối chính quyền tỉnh thể hiện thái độ với phương diện sắp xếp cho Lý Quý Niên. Hào Nhất Phong nhìn vẻ mặt phức tạp không đồng nhất của các vị thường ủy tỉnh ủy, thế là đặt cây bút trong tay xuống.
Thật sự thì Hào Nhất Phong lo lắng mười phần với hội nghị thường ủy hôm nay, vì trước đó lão đã tiếp xúc với các vị thường ủy tỉnh ủy để trao đổi ý kiến, dùng giọng cực kỳ ẩn giấu để thể hiện quyết tâm đẩy Lục Ngọc Hùng tiến lên. Cũng không ngờ lúc này lại xuất hiện vấn đề ở phương diện sắp xếp cho Lý Quý Niên.
Hào Nhất Phong thấy Lý Quý Niên nên đến làm bí thư đảng ủy khối dân chính, như vậy là rất tốt rồi, không ngờ Trương Đông Viễn và Thạch Kiên Quân liên hợp gây khó khăn cho mình, muốn đẩy Lý Quý Niên lên vị trí giám đốc sở tài nguyên môi trường.
Tuy bây giờ Lý Quý Niên còn chưa là giám đốc sở, thế nhưng chức vụ phó phòng thường vụ kiêm phó bí thư đảng ủy cơ quan đã nói rõ vấn đề. Hơn nữa Trương Đông Viễn đã nói rõ ràng, sau khi vị giám đốc Mã kia về hưu thì Lý Quý Niên sẽ tiến lên.
Đối với tỉnh Sơn Nam thì chức vụ giám đốc sở tài nguyên môi trường có cấp bậc cao hơn cả chức vụ chủ tịch thành phố La Nam, Lý Quý Niên nếu được sắp xếp như vậy thì không phải là giáng chức, rõ ràng là được đề bạt trọng dụng.
Thật lòng thì Hào Nhất Phong có tính toán của mình với sở tài nguyên môi trường, nhưng khi nhìn thái độ kiên quyết của Thạch Kiên Quân và Trương Đông Viễn, cuối cùng lão cũng quyết định cho ra chút nhượng bộ ở phương diện này.
Nhiều khi đấu tranh chính trị chính là một quá trình thỏa hiệp, có đôi khi phải nhượng bộ càng là cầu tiến. Hào Nhất Phong tổ chức hội nghị thường ủy lần này chính là vì muốn đẩy Lục Ngọc Hùng tiến lên làm chủ tịch thành phố La Nam, nếu như không sắp xếp tốt cho Lý Quý Niên, Lục Ngọc Hùng có thể thay thế vị trí của Lý Quý Niên hay không?
“ Xem như cho Lý Quý Niên chiếm được chút tiện nghi! “
Hào Nhất Phong có tính toán như vậy, lão khẽ thổi lá trà trong ly rồi nói:
- Chủ tịch Trương đề nghị rất hay, nhìn vào một đồng chí cũng không quá chú trọng khuyết điểm, càng phải nhìn vào ưu điểm. Đồng chí Lý Quý Niên tuy không đủ chí tiến thủ nhưng làm việc lại cực kỳ cẩn thận, chúng ta cần một đồng chí như vậy để đến nắm công tác của sở tài nguyên môi trường, dùng tính cách cẩn thận của anh ấy để làm tốt công tác với tài nguyên môi trường trong tỉnh.
Hào Nhất Phong tỏ thái độ như vậy thì sự việc trên cơ bản cũng được xác định, dù sao thì chủ tịch và bí thư cũng đã đồng ý, các vị thường ủy tỉnh ủy còn lại cũng phải chảy theo xu thế.
Nhưng Trương Đông Viễn và Thạch Kiên Quân căn bản cũng không có chút vui sướng vì thắng lợi, bọn họ biết rõ, hội nghị thường ủy lần này chú trọng vào vị trí chủ tịch thành phố La Nam. Lúc này Hào Nhất Phong lấy vị trí phó phòng thường vụ sở tài nguyên môi trường để trao đổi với chức vụ chủ tịch thành phố La Nam, có thể thấy quyết tâm của bí thư Nhất Phong là thế nào.
Mỗi lần mở hội nghị thường ủy chính là một cơ hội trao đổi, Hào Nhất Phong là một vị cán bộ lãnh đạo thâm căn cố đế trong tỉnh Sơn Nam, lại là bí thư tỉnh ủy, tất nhiên sẽ nắm chắc thế chủ động ở phương diện nhân sự. Bí thư Nhất Phong có nhiều vốn trong tay, lúc này thông qua cho Lý Quý Niên, thế là càng nắm chắc hơn vài phần.
Đối với Vương Tử Quân thì Lý Quý Niên được sắp xếp như thế nào là không quan trọng, chủ yếu là tỉnh ủy phải phân phối cho hắn một người trợ thủ tốt, Lục Ngọc Hùng tất nhiên không phải là một trợ thủ tốt như vậy.
Lục Ngọc Hùng là một người cường thế, là cán bộ kinh doanh lâu năm ở thành phố La Nam, sau khi có được vị trí chủ tịch thành phố La Nam, hắn sẽ cam tâm tình nguyện theo chân của Vương Tử Quân sao?
Đán án này hầu như là không thể, hơn nữa hai ban ngành của thành phố La Nam sẽ tràn đầy khói thuốc súng. Hào Nhất Phong đề bạt Lục Ngọc Hùng làm chủ tịch thành phố La Nam, mục đích cũng không phải vì phát triển La Nam, chỉ là muốn đẩy mạnh tình huống cản tay Vương Tử Quân ở thành phố La Nam.
Có nhiều người hiểu mục đích này của Hào Nhất Phong nhưng căn bản là không ai dám nói ra, cũng không có ý nói ra. Lý Quý Niên rõ ràng là người không đủ quyết đoán, không có gan đẩy mạnh phát triển, thế nhưng nếu đưa sang sở tài nguyên môi trường thì lại cực kỳ hiệu quả, có thể cống hiến sức lực. Thế cho nên Lục Ngọc Hùng căn bản là người không có đối thủ ở phương diện đề bạt làm chủ tịch La Nam.
Lúc này tất cả ánh mắt đều nhìn về phía Hào Nhất Phong, Vương Tử Quân vì vị trí chủ tịch thành phố La Nam mà đến làm phiền các vị thường ủy tỉnh ủy, biểu đạt duy nhất một ý kiến, đó là Lục Ngọc Hùng không phù hợp làm chủ tịch thành phố La Nam.
Nhìn vào biểu hiện của bí thư Hào Nhất Phong, thấy quyết tâm của Hào Nhất Phong là đẩy Lục Ngọc Hùng tiến lên, vì đạt mục đích này mà sẵn sàng ném chức vụ giám đốc sở tài nguyên môi trường cho Lý Quý Niên.
Hào Nhất Phong cũng thấy rõ ánh mắt của mọi người, lão cũng nghe nói Vương Tử Quân đến phản ánh tình hình cho từng vị thường ủy tỉnh ủy. Nhưng lúc này lão tràn đầy tin tưởng có thể đẩy Lục Ngọc Hùng tiến lên. Lão là bí thư tỉnh ủy, nếu chút vấn đề này không làm cho xong, như vậy còn có thể thực hiện được ý đồ gì nữa?
- Thành phố La Nam đang ở vào xu thế phát triển mạnh mẽ, đi đầu ở phương diện phát triển kinh tế trong tỉnh Sơn Nam, chúng ta nhất định phải phân phối cho thành phố La Nam một ban ngành mạnh mẽ, một ban ngành có thể thúc đẩy thành phố La Nam phát triển nhanh mạnh hơn.
Hào Nhất Phong khẽ ho khan một tiếng, sau đó lão dùng giọng trầm thấp nói.
Phân phối một ban ngành hùng mạnh cho thành phố La Nam? Trương Đông Viễn nghe thấy vậy thì không khỏi cười lạnh, hắn thấy lựa chọn tốt nhất là cho Lý Quý Niên ở lại thành phố La Nam vài năm. Khi đó thành phố La Nam có một bí thư hùng mạnh như Vương Tử Quân, Lý Quý Niên là một vị chủ tịch yếu thế sẽ tạo nên góc bù, lấy thừa bù thiếu, có thể phát triển mạnh mẽ.
Nếu như bí thư và chủ tịch thành phố đều cường thế, như vậy sẽ không có gì tốt, nhưng những lời này chỉ có thể nghĩ mà không thể nói ra được.
- Trưởng phòng Tiền Giang, đồng chí Lý Quý Niên đã được điều động khỏi thành phố La Nam, như vậy phòng tổ chức có chuẩn bị nhân tuyển cho vị trí chủ tịch thành phố La Nam chưa?
Hào Nhất Phong là bí thư tỉnh ủy, lão trực tiếp đẩy sự việc sang cho Hứa Tiền Giang.
Hứa Tiền Giang đã sớm bày mưu đặt kế, dưới tình huống bị động cũng không thể không tiếp chiêu. Lão đặt quyển sổ trên tay xuống bàn nói:
- Phòng tổ chức chúng tôi đã có chuẩn bị nhân tuyển cho vị trí chủ tịch thành phố La Nam, một người là phó bí thư Lục Ngọc Hùng của thành phố La Nam, người còn lại là phó chủ nhiệm Tiền Minh Lý của phòng nghiên cứu chính sách tỉnh.
- Đồng chí Lục Ngọc Hùng công tác ở thành phố La Nam nhiều năm, là cán bộ lão thành ở thành phố La Nam, anh ấy có kinh nghiệm nhiều năm làm trưởng phòng tổ chức và phó bí thư nắm công tác tổ chức, là một người dám đánh dám liều mạng, một thành viên cực kỳ có khả năng. Nếu như anh ấy được tiến lên làm chủ tịch thành phố La Nam, như vậy thì kinh tế La Nam sẽ phát triển mạnh mẽ thế nào? Tiễn Minh Lý lại là một đồng chí có trình độ cao, công tác cẩn trọng trong khối chính quyền tỉnh, đã cho ra những cống hiến không nhỏ với sự phát triển của tỉnh Sơn Nam...
Tuy đám thường ủy tỉnh ủy cũng không hiểu rõ về hai người Lục Ngọc Hùng và Tiễn Minh Lý trong lời của trưởng phòng Hứa Tiền Giang, thế nhưng sau khi nghe lời giới thiệu của trưởng phòng Hứa, bọn họ đã hiểu ý của Hào Nhất Phong. Một vài người quen biết với Tiễn Minh Lý lại càng tỏ ra cảm khái vì lời nói của trưởng phòng Hứa.