Richard cũng cảm thấy không quá khó khăn khi có được cái gật đầu của Vương Tử Quân. Chưa nói đến phương diện khu hậu cần là cực kỳ quan trọng cho thành phố La Nam vào lúc này, nhìn vào bộ dạng giống như sói thấy thịt sống của đám lãnh đạo tỉnh Sơn Nam, tất cả đã không còn là vấn đề.
Một nhân vật thủ đoạn mạnh mẽ cứng rắn, Richard nghĩ đến những lời đánh giá về bí thư thị ủy La Nam, thế là khóe miệng không khỏi có hơi nhúc nhích. Hắn tràn đầy tin tưởng với đàm phán lần này, hắn tin dưới sự hấp dẫn của khu hậu cần mà công ty Miyanda sắp đầu tư, dù là người có thủ đoạn mạnh mẽ và cứng rắn cỡ nào thì đều phải cúi đầu cung kính, ngoan ngoãn tiếp nhận điều kiện của mình.
Hôm nay khí trời rất tốt.
Richard rất muốn tiếp cận với lãnh đạo thành phố La Nam, thế nhưng làm cho hắn thất vọng chính là lãnh đạo đứng đầu thành phố La Nam cũng không chạy xe Toyota Coaster như mình nghĩ, đối phương chỉ ngồi trên một chiếc xe Audi mới tinh mà thôi.
- Chủ tịch Hà, vị này chính là phó tổng giám đốc phụ trách khu vực Đông Á của công ty Miyanda, là Richard tiên sinh.
Đổng Tiểu Vân đi đến bên cạnh chiếc xe của Hà Khởi Duệ, sau đó trầm giọng giới thiệu Richard cho Hà Khởi Duệ.
Đối với tình huống Vương Tử Quân không ngồi xe Toyota Coaster thì Đổng Tiểu Vân không những không biết Vương Tử Quân không nể mặt mình, ngược lại hắn còn cảm thấy cảm kích với vị thường ủy tỉnh ủy khéo hiểu lòng người này. Trên đường đi hắn là một vị lãnh đạo cao nhất của ủy ban cải cách tỉnh ủy, cũng là một trong những người được tất cả nhân viên tùy tùng mở miệng nịnh nọt.
Nhưng khi Vương Tử Quân leo lên xe thì Đổng Tiểu Vân dù không muốn cũng phải nhường tất cả vinh quang lại cho thường ủy tỉnh ủy, bản thân hắn cũng hóa thành một nhân viên mở miệng nịnh nọt. Dù sao đây cũng là lãnh đạo tỉnh ủy, dù nhìn từ bất kỳ phương diện nào cũng có thể ép lên đầu hắn.
Hà Khởi Duệ lên xe thì càng biểu hiện sự coi trọng của thành phố La Nam với Đổng Tiểu Vân, dù sao nếu xét về ưu thế thì Đổng Tiểu Vân vẫn mạnh hơn Hà Khởi Duệ khá nhiều.
- Chào Richard tiên sinh, chào mừng anh đến với thành phố La Nam.
Hà Khởi Duệ nhanh chóng vươn hai tay mỉm cười nói với Richard.
Richard nhìn thoáng qua veien phiên dịch ngồi bên cạnh mình, tên phiên dịch nhanh chóng dịch lại lời nói của chủ tịch Hà Khởi Duệ. Sau khi phiên dịch xong, Richard vươn tay bắt tay với Hà Khởi Duệ:
- Chào chủ tịch Hà.
Bob cũng là một trong những nhân viên tham gia đàm phán lần này, hắn nghe đoạn đối thoại giữa Richard và chủ tịch thành phố La Nam, thế là thầm sinh ra cảm giác buồn cười. Hắn là bạn của Richard, hắn biết người này có trình độ tiếng Trung như thế nào, lúc này Richard lại cần phiên dịch, rõ ràng là một trong những sách lược của giám đốc Richard.
Đi từ đầu đường cao tốc về khách sạn La Nam chỉ mất hơn mười phút, trên đường đi Hà Khởi Duệ thay mặt cho thành phố La Nam nói ra những lời hoan nghênh với Richard. Tất nhiên Richard cũng thông qua phiên dịch mà khách khí nói vài câu với Hà Khởi Duệ, bầu không khí mà hai bên đang cố gắng vun đắp có vẻ khá thoải mái.
Sau khi nghỉ ngơi đơn giản hơn một giờ, bữa tiệc tiếp đãi đại biểu công ty Miyanda của thành phố La Nam chính thức bắt đầu. Lần này là tiệc đứng, chủ tịch Hà là người phong độ nhẹ nhàng lại tiếp tục mở miệng nói ra những lời hoan nghênh với đoàn đại biểu của công ty Miyanda.
Richard vẫn tiếp tục dùng phiên dịch như trước, vẻ mặt hắn vẫn lạnh lùng, nếu dùng một lời nói để miêu tả thì rõ ràng giống như có người đang nợ tiền hắn chưa trả. Nhưng khi ứng phó với đám người Hà Khởi Duệ, ánh mắt hắn căn bản liên tục quét qua quét lại đại sảnh chiêu đãi.
Richard căn bản không thấy hình bóng của người kia, người nắm giữ quyền lực cao nhất của thành phố La Nam căn bản không xuất hiện trong bữa tiệc lần này.
Đổng Tiểu Vân cũng cảm thấy có chút bất ngờ với phương án tiếp đãi của Vương Tử Quân. Lần này hắn đến thành phố La Nam chính là tuân theo chỉ thị thúc đẩy hợp tác của lãnh đạo tỉnh ủy, thứ hai chính là muốn nhân cơ hội lần này để kéo gần mối quan hệ với một vị thường ủy tỉnh ủy như Vương Tử Quân.
Đổng Tiểu Vân cũng không phải là người lớn tuổi, vị trí chủ nhiệm ủy ban cải cách càng cho hắn không gian rộng rãi để tiến lên. Nếu như hắn vận tác tốt, biết đâu nhiệm kỳ sau sẽ có thể tiến lên làm một vị phó chủ tịch tỉnh.
Vương Tử Quân dù không có tác dụng chủ yếu trong lúc vận tác cho người khác tiến lên làm phó chủ tịch tỉnh, thế nhưng chính là một người có thể mở miệng làm xấu chuyện. Vì vậy Đổng Tiểu Vân muốn nhân cơ hội lần này để liên lạc cảm tình với Vương Tử Quân, đây mới là yêu cầu hạng nhất.
- Chủ tịch Hà, bí thư Vương hôm nay có chuyện gì sao?
Sau khi uống hai ly rượu với đám người Richard, Đổng Tiểu Vân khẽ hỏi Hà Khởi Duệ.
Hà Khởi Duệ cụng ly với Đổng Tiểu Vân, sau đó mới cười nói:
- Bí thư Vương mới từ thủ đô bay về, anh ấy có hơi mệt, hơn nữa còn có chút chuyện cần giải quyết, vì vậy anh ấy nhờ tôi nhắn lại với chủ nhiệm Đổng, buổi tối anh ấy sẽ mời ngài dùng cơm.
"Buổi tối Vương Tử Quân mời mình dùng cơm?"
Sau khi nghe được tin tức này thì Đổng Tiểu Vân chợt cảm thấy hưng phấn, hắn đến thành phố La Nam không phải với ý nghĩ kéo gần quan hệ với Vương Tử Quân sao? Tình huống ăn cơm một mình kia chính là phương pháp tốt nhất để kéo gần quan hệ giữa đôi bên.
- Chủ tịch Hà, anh giúp tôi nói lời cảm tạ với bí thư Vương.
Đổng Tiểu Vân nói rồi kéo tay Hà Khởi Duệ:
- Đám người này căn bản không có lòng hảo tâm, tuy bọn họ không nói gì, thế nhưng nhìn bộ dạng của bọn họ thì rõ ràng sẽ có đòi hỏi không thấp.
Hà Khởi Duệ căn bản đã sớm suy xét cẩn thận các tình huống đàm phán với công ty Miyanda, lúc này lời nói của Đổng Tiểu Vân càng chứng thật suy đoán của hắn. Nhưng hắn có Vương Tử Quân chèo chống phía sau, thế cho nên hắn vẫn biểu hiện cực kỳ nhẹ nhàng:
- Cảm ơn anh Đổng, người đến không biết thiện ác thế nào, nếu bọn họ đã đến đây thì tôi chỉ có thể hoàn thành công tác tiếp đãi mà thôi.
Hai giờ rưỡi chiều, công tác đàm phán về khu hậu cần chính thức bắt đầu. Phía thành phố La Nam tham gia hội đàm lần này gồm nhóm người chủ tịch Hà Khởi Duệ và phó chủ tịch thường vụ Lý Nhị Bình, phía công ty Miyanda thì có vài đại biểu gồm Richard và Bob.
Đổng Tiểu Vân thấy Vương Tử Quân cũng không đến tham gia, hắn đã thầm hiểu rõ sách lược của vị thường ủy tỉnh ủy này. Trong lòng thầm nghĩ Vương Tử Quân rõ ràng là quá xảo quyệt, bí thư Vương không ra mặt mà điều khiển và chỉ huy bên trong, như vậy không những chừa cho mình đường về, hoàn thành thì có một phần công lao, nếu không thì có thể đẩy trách nhiệm của mình ra ngoài.
Tuy thầm nghĩ như vậy nhưng Đổng Tiểu Vân vẫn tươi cười lên tiếng mở lời dạo đầu. Hắn căn bản đã sớm có phỏng đoán với hội đàm lần này, thế cho nên cũng không muốn tham dự quá sâu.