Mục lục
Bí Thư Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hà Kiến Chương đi ra khỏi phòng làm việc của mình, hắn đang suy xét về những tài liệu vừa rồi. Những tài liệu kia căn bản đều khua môi múa mép nói rõ ràng những biện pháp giải quyết, thế nhưng trên thực tế căn bản luôn tỏ ra đau khổ và đạo mạo. Trong suy nghĩ của hắn thì Vương Tử Quân căn bản là một người cơ trí, chẳng lẽ không nhìn thấy những thứ kia căn bản là giả dối? Căn bản là che giấu không cho người ta nhìn rõ cục diện bên trong? Vì sao chủ tịch Vương đến bây giờ vẫn bình chân như vại? Thậm chí còn chuẩn bị tiến hành phương án thứ hai?

Hà Kiến Chương là người công tác lâu năm ở Mật Đông, biết rõ những tệ đoan tồn tại trong tỉnh. Ví dụ như việc giám sát toàn cục, cuối cùng kết quả chỉ là cực kỳ tốt đẹp mà thôi. Dù sao thì con người không phải sống một mình trên không trung, đám quan viên có hàng ngàn vạn mối liên hệ với nhau, số người chấp pháp bất vị thân căn bản là không có nhiều.

Lần này Hà Kiến Chương đi gặp mặt Vương Tử Quân, chỉ là muốn nói về chuyện điều tra. Hắn muốn khuyên chủ tịch Vương một chút, để cho chủ tịch Vương thận trọng xử lý, dù sao thì bứt dây động rừng cắt xương nối gân cũng không phải chuyện tốt. Hắn là phó chủ tịch thường vụ được Vương Tử Quân đề cử tiến lên, hắn cũng không hy vọng Vương Tử Quân té ngã trong sự kiện này.

- Chủ tịch, tôi có chuyện cần báo cáo với ngài. Sau khi được Vương Tử Quân khách khí mời ngồi xuống ghế sa lông, Hà Kiến Chương không khỏi khẽ nói.

Vương Tử Quân khẽ cười với Hà Kiến Chương rồi mới nói: - Chủ tịch Hà, anh đến vừa đúng lúc, tôi có một số chuyện cần thương lượng với anh.

Triệu Hiểu Bạch nhanh chóng rót trà cho Hà Kiến Chương, sau đó chuẩn bị đi ra ngoài. Sau khi Triệu Hiểu Bạch đóng cửa lại thì Hà Kiến Chương khẽ nói: - Chủ tịch ngài có chuyện gì sao?

Mặc dù lớn tuổi nhưng Hà Kiến Chương đối mặt với Vương Tử Quân vẫn phải bảo trì thái độ cực kỳ cẩn thận và khiêm tốn, căn bản không dám vì mình lớn tuổi hơn mà cậy già lên mặt.

Vương Tử Quân căn bản cực kỳ tán thưởng thái độ này của Hà Kiến Chương, điều này nói rõ Hà Kiến Chương cực kỳ biết làm người. Lúc này hắn mới cười nói" - Chủ tịch Hà, anh nói trước thì hay hơn.

Hà Kiến Chương thấy Vương Tử Quân mở miệng quyết định thì trầm giọng nói: - Chủ tịch, tôi tin ngài đã xem qua báo cáo của các thành phố trong tỉnh. Tuy những tài liệu báo cáo kia căn bản không có chút cầu thị, thế nhưng phương hướng của bọn họ cũng không sai, chúng ta nên đốc xúc chỉnh đốn và cải cách những vấn đề bọn họ đưa ra là được.

Vương Tử Quân cầm lấy gói thuốc, định rút ra một điếu, thế nhưng lại đặt gói thuốc lên bàn rồi nói: - Hút thuốc không tốt cho sức khỏe, tôi cũng nên giảm bớt là vừa. Bây giờ đang có đề xướng văn phòng không khói thuốc, chúng ta nên làm gương tốt thì hơn.

- Chủ tịch Vương nói rất đúng, thế nhưng đối với một kẻ nghiện thuốc, muốn giảm bớt đi cũng cực kỳ khó khăn. Hà Kiến Chương nở nụ cười tự giễu nói: - Vợ tôi cũng đã phê bình nhiều lần, thế nhưng tính tự chủ của tôi lại quá kém.

Hai người nói giỡn vài câu, Vương Tử Quân nhanh chóng đi vào vấn đề chính: - Chủ tịch Hà, tôi chuẩn bị tìm anh để nói chuyện này. Lúc này sắp đến thời điểm khai mạc đại hội thể dục thể thao, mặc dù lúc này đa số các hạng mục nhà thi đấu đã được hoàn công, thế nhưng vẫn có không ít công tác cần chúng ta quan tâm. Néu như lúc nà giao công tác này cho anh, căn bản là quá bận rộn.

Hà Kiến Chương có chút sững sốt, hắn không hiểu Vương Tử Quân suy xét từ phương diện gì mà lại chuyển công tác trên vai mình ra? Đối với Hà Kiến Chương thì bỏ qua công tác này rất thoải mái, nhưng nhìn từ góc độ khác thì rõ ràng mất đi sự tín nhiệm của chủ tịch Vương.

Hà Kiến Chương cảm thấy công tác giống như một trung tâm giải trí, nếu như mình làm cả ngày không có động tĩnh gì, người ta nhận lấy lại giống như cá gặp nước, phát triển sinh động và đẹp đẽ, như vậy chẳng khác nào lãnh đạo bôi thuốc vào mắt mình, chính mình là phế vật.

Trong đầu Hà Kiến Chương lóe lên vài ý nghĩ, hắn định giải thích cho mình vài câu, nhưng còn chưa mở miệng thì Vương Tử Quân đã nói: - Chủ tịch Hà, tôi không phải không tin vào năng lực của anh, đây không phải là đang làm anh thêm phiền sao?

Vương Tử Quân nói rồi đưa một phần văn kiện viết tay cho Hà Kiến Chương: - Anh xem phương án tôi chuẩn bị sử dụng, sau đó cho ra ý kiến.

Hà Kiến Chương nghe Vương Tử Quân nói như vậy thì tâm tư yên ổn hơn một chút, hắn tiếp nhận văn kiện trong tay Vương Tử Quân, sau khi đưa mắt nhìn qua thì vẻ mặt nhanh chóng trở nên ngưng trọng.

Phương án của Vương Tử Quân không phải phức tạp, Hà Kiến Chương xem qua vài trang thì hiểu ngay chủ tịch Vương chuẩn bị làm như thế nào. Sau khi xem xong phương án thì Hà Kiến Chương chuyển ánh mắt lên người Vương Tử Quân, lúc này hắn chỉ có một ý nghĩ, đó là thủ đoạn hiện tại của Vương Tử Quân quá độc ác.

Căn bản không phải chỉ là hung ác mà thôi.

Dựa theo phương án của Vương Tử Quân thì tất cả các huyện thị căn bản có tồn tại nhiều khu quy hoạch, hai thành phố ở bên cạnh nhau căn bản biết rõ cấp thành phố có bao nhiêu khu quy hoạch, cấp huyện có bao nhiêu khu quy hoạch. Yêu cầu các thành phố và quận huyện cho ra con số khu quy hoạch của mình.

Sau khi xác định rõ con số, sẽ cho hai thành phố điều tra kiểm tra lẫn nhau, sau khi xác định tiêu chuẩn thì tiến hành sắp xếp theo khảo sát. Nếu anh có vị trí cao, căn bản không có vấn đề, nếu anh có vị trí thấp, như vậy thì xin lỗi anh không cần phải lãng phí sức lực nhiều làm gì.

Tuyến dưới tất nhiên có thể liên hợp cùng nhau phản ứng với kiểm tra của tuyến tỉnh, thế nhưng nếu hai thành phố cạnh nhau mà kiểm tra lẫn nhau, vì nó có liên quan đến tương lai của mình, thế nên hai bên có ai không đỏ mắt? Đừng nói là có thủ đoạn gì tốt, cho dù anh muốn lừa gạt cũng không dễ dàng gì.

Hà Kiến Chương hít vào một hơi thật sâu rồi mới nói: - Chủ tịch, như vậy sẽ có chút không công bằng với các thành phố phát triển kém, hơn nữa nếu chấp hành theo phương án này, chỉ sợ sẽ có nhiều thành phố gặp phải vấn đề.

Vương Tử Quân cười cười rồi mới nói: - Nhiều thì nhiều, chúng ta cần phải nắm giữ chặt tình huống, mặt khác anh cứ yên tâm, chưa đến giai đoạn cuối cùng, phương diện phối hợp trù tính thế nào không phải là tuyến tỉnh quyết định sao?

Hà Kiến Chương nhìn gương mặt tươi cười của Vương Tử Quân thì mới thở dài một hơi, thầm nghĩ ngài thật sự là quá mạnh tay rồi. Đồng thời hắn lại sinh ra cảm giác chính mình đang vui buồn vô cớ, chủ tịch Vương là một vị cán bộ lãnh đạo đi từ cơ sở lên trên, căn bản nắm giữ rất nhiều tình huống và kinh nghiệm, căn bản sẽ suy nghĩ thật kỹ khi cho ra phương án kiểm tra.

Tất nhiên chủ trì công tác này căn bản là làm việc đắc tội với người, chủ tịch Vương căn bản đưa mình ra khỏi công tác này, cũng là bảo vệ chính mình. Lúc này công tác chuẩn bị cho đại hội thể dục thể thao càng thêm khẩn trương, lý do này rất đúng lúc, khi thời gian trôi qua thì đại hội thể dục thể thao ngày càng đến gần.

- Chủ tịch ngài chuẩn bị cho ai chủ trì hạng mục công tác này? Hà Kiến Chương tuy cảm thấy mình không cần phải hỏi, thế nhưng cuối cùng không nhịn được lòng hiếu kỳ của mình.

Vương Tử Quân uống một hớp nước rồi cười nói: - Chủ tịch Cố những ngày qua không quá bận rộn, lại là thường ủy tỉnh ủy, để anh ấy ra mặt mới trấn áp được thế cục. Anh yên tâm, công tác này tôi làm tổ trưởng, chủ tịch chỉ là phó tổ trưởng mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK