Mục lục
Bí Thư Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tôi nhất định sẽ đến, dù thế nào cũng không thể để cho Hà tiên sinh chờ lâu được. Lý Bạch Vũ đặt điện thoại xuống rồi xoa xoa đầu, Hà tiên sinh kia chính là con rể của Vi Yến Qui, là cố vấn của công ty Lăng Yên, cũng không phải là một người dễ trêu chọc, cực kỳ có thể diện trong tỉnh Mật Đông.

Lăng Phỉ Yến sở dĩ đặt Hà tiên sinh ở bên miệng chính là vì muốn lấy người này thành lá bài ngữa cho mình, xem ra người phụ nữ này đúng là tràn đầy dã tâm, khi bỏ mồi cũng không quên lưỡi câu.

Lý Bạch Vũ nghĩ đến những lời mà Vương Tử Quân nói với mình, hắn cảm thấy có khá nhiều lo lắng. Hắn trầm ngâm giây lát, sau đó cầm lấy một phần văn kiện, giống như làm theo thông lệ đi về phía phòng làm việc của Vương Tử Quân.

Triệu Hiểu Bạch đang xem xét văn kiện trong phòng thư ký, hắn thấy Lý Bạch Vũ đi đến thì mỉm cười tiến lên chào đón. Sau một thời gian rèn luyện thì Triệu Hiểu Bạch đã tiến bộ hơn khá nhiều, ít nhất trò chuyện cũng không cứng nhắc như dĩ vãng.

- Chủ nhiệm Lý, anh là người bận rộn, bây giờ gặp mặt anh cũng không dễ dàng gì.

Lý Bạch Vũ cười khổ với câu nói vui đùa của Triệu Hiểu Bạch: - Hiểu Bạch, cậu cũng đừng chê cười tôi, nếu lời này rơi vào trong tai của bí thư Vương, tôi cũng không chịu nổi.

Khi hai người trò chuyện với nhau, Lý Bạch Vũ ngồi xuống đối diện với Triệu Hiểu Bạch, sau đó hắn chỉ về phía phòng làm việc của Vương Tử Quân: - Bây giờ lãnh đạo có thời giản rảnh không?

- Anh đến khá đúng lúc, thư ký trưởng Tề Bảo vừa rời đi. Triệu Hiểu Bạch nói rồi đứng lên nói: - Tôi vào trong phòng xem thế nào.

Môt lát sau Triệu Hiểu Bạch đi ra mời Lý Bạch Vũ đi vào phòng làm việc của Vương Tử Quân. Khác biệt tình cảnh bí thư Vương luôn bận rộn ở những trường hợp trước đó, bây giờ bí thư Vương lại đang nhàn nhã cắt tỉa chậu hoa cảnh ở trong phòng.

- Bạch Vũ đến đấy à? Anh xem chậu hoa cảnh này thế nào? Đây chính là tôi lấy được từ bên phòng của chủ tịch Đường đấy. Vương Tử Quân không chờ Lý Bạch Vũ lên tiếng mà đã nhanh chóng mở miệng nói.

Lý Bạch Vũ thấy bí thư Vương tỏ ra thân cận với mình như vậy thì không khỏi cảm thấy nóng lòng, hắn nhanh chóng đi đến bên cạnh Vương Tử Quân, hắn nhìn chăm chú một lát rồi cười nói: - Bí thư Vương, tôi cảm thấy hoa này cũng thích chốn đông người, anh xem vừa chuyển đến không bao lâu mà đã đâm chồi nảy lộc thế này rồi đây.

Vương Tử Quân nhìn bộ dạng vò đầu bứt tai của Lý Bạch Vũ, hắn biết rõ người này khá thành thật, thế nên một câu hỏi của hắn làm cho Lý Bạch Vũ cảm thấy khó xử.

- Sự việc thế nào rồi? Sau khi Triệu Hiểu Bạch đi ra ngoài thì Vương Tử Quân buông kéo xuống hỏi.

- Bí thư Vương, ngày hôm qua Sở Phát Khôn đã liên lạc với tôi, bọn họ cho ra một phương án đầu tư, chuẩn bị bỏ ra một tỷ để nắm lấy phương diện quảng cáo trong đại hội thể dục thể thao. Lý Bạch Vũ nói đến đây thì gương mặt cực kỳ khó coi.

Dù sao trước đó cũng có công ty tình nguyện bỏ ra sáu tỷ, thế nhưng Lý Bạch Vũ còn chưa muốn ký kết hợp đồng, công ty của Sở Phát Khôn chỉ bỏ ra một tỷ, như vậy sao có thể làm cho Lý Bạch Vũ tiếp nhận cho được?

Nếu không biết rõ kế hoạch của Vương Tử Quân thì Lý Bạch Vũ đã tuyệt đối nói rõ ràng với người kia. Dựa theo ý nghĩ của hắn thì anh đừng nói nhiều, anh cứ đứng đó mà chờ. Thế nhưng kế hoạch của bí thư Vương khá bí mật, Lý Bạch Vũ hắn cần phải kín miệng, phải nắm chắc công tác của mình.

Vương Tử Quân cũng có chút không thoải mái với số tiền mà Sở Phát Khôn chuẩn bị đưa ra, tuy kinh doanh quảng cáo cũng khó nắm được số tiền thực chất, thế nhưng con số kia quá nhỏ, thật sự là không ra gì. Hèn gì người ta nói có vài người có thể kinh doanh phát đạt, chỉ cần tìm được vài vụ kinh doanh như vậy là đủ làm cho người ta kiếm được đầy tiền rồi.

Trong đầu Vương Tử Quân lóe lên ý nghĩ như vậy, hắn nâng ly trà ở trước mặt lên nhấp một ngụm, sau đó mới nói tiếp: - Phía bên kia có tiếp xúc với anh không?

- Đã mời tôi dùng cơm một lần, lần này bọn họ kéo Hà Lăng Nhiên ra ngoài. Lý Bạch Vũ sợ Vương Tử Quân không biết Hà Lăng Nhiên là ai, thế là hắn khẽ giới thiệu: - chính là con rể của bí thư Vi.

Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn vừa cười vừa nói: - Nếu người ta đã có thịnh tình như vậy, anh nên công khai đi qua, nếu có chuyện gì cần làm thì phải làm cho tốt.

- Điều này tôi biết rõ, tôi nhất định sẽ không làm cho lãnh đạo thất vọng. Lý Bạch Vũ nói đến đây thì lại dùng giọng có chút khó khăn nói: - Trước đó Lăng Phỉ Yến muốn tặng tôi vài món đồ, thế nhưng tôi từ chối, nếu như bây giờ bà ta tiếp tục tặng đồ, tôi phải làm sao bây giờ?

Vương Tử Quân nhìn gương mặt khó xử của Lý Bạch Vũ, hắn cười ha hả nói: - Anh nên nắm chắc chính mình ở phương diện tiền bạc và lễ vật, bình thường đều có qua có lại, anh nên tự quyết định là được.

Vương Tử Quân nói vài câu liên quan đến diễn đàn đầu tư, sau đó hắn vẫn nhìn thấy bộ dạng bối rối của Lý Bạch Vũ, hắn biết người này vẫn cảm thấy khó xử, thế là mở miệng an ủi: - Cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai, anh cũng không nên quá khó xử, lát nữa khi hai bên gặp mặt thì tôi cho Hiểu Bạch đi với anh.

Nghe nói bí thư Vương cho Triệu Hiểu Bạch đi cùng mình, Lý Bạch Vũ thở dài một hơi. Hắn nhìn gương mặt tươi cười của Vương Tử Quân, chợt sinh ra xúc động vì sự khoan dung của lãnh đạo, dù sao thì chuyện này cũng không thích hợp.

Vương Tử Quân tiễn Lý Bạch Vũ ra khỏi phòng làm việc của mình thì khẽ nở nụ cười. Sự việc tiến triển rất thuận lợi, phiền toái nhỏ này có thể sẽ được giải quyết nhanh chóng, thế nhưng Vi Yến Qui liên lụy vào sự việc này sẽ giống như có chút khó nói. Nhưng Vi Yến Qui gần đây có ý nghĩ bất lương với mình, hơn nữa hắn giống như còn cảm nhận được bóng dáng của Vi Yến Qui trong lễ khánh thành diễn đàn đầu tư trước đó.

...

- Chút nữa anh gọi điện thoại cho Hà thiếu gia, xem có cần đến đón anh ấy không. Dúng rồi, anh đã chuẩn bị xong món mà Hà thiếu gia thích chưa? Lăng Phỉ Yến dùng ngón tay như củ cải để hất hàm sai khiến người đàn ông của mình.

Chân Thiên Ích là chồng của Lăng Phỉ Yến, hắn chỉ có thể dùng giọng vâng lời nói: - Chút nữa anh sẽ gọi điện thoại.

- À, không cần gọi quá sớm, Hà thiếu gia cũng không cần đến trước. Lý Bạch Vũ dù là người đang phát triển rất tốt, thế nhưng dù sao cũng chỉ mới ngóc đầu lên, nếu so sánh với Hà thiếu gia thì căn bản không bằng. Lăng Phỉ Yến nói rồi giống như nghĩ ra vấn đề gì đó: - Đúng rồi, chuyện con cái thế nào rồi?

Chân Thiên Ích chợt chấn động cả người, gần đây hắn sợ nhất chính là nghe Lăng Phỉ Yến nói đến điều này. Dù sao thì hắn cũng từng là chồng của Thành Nghiên Tuệ, vì hắn muốn có được cuộc sống tốt hơn mà phản bội vợ, đây vốn là chuyện căn bản làm cho hắn cảm thấy rất mất mặt, nhưng bây giờ vì chuyện con gái mà hắn càng không đành lòng.

- Không phải anh đã nói rồi sau? Từ từ rồi tính. Chân Thiên Ích nói rồi dùng ánh mắt có chút sợ hãi nhìn Lăng Phỉ Yến, mồ hôi trên trán đã chảy thành dòng.

Cũng may Lăng Phỉ Yến chỉ hỏi như vậy mà thôi, nàng hừ một tiếng rồi nói: - Anh tốt nhất nên làm cho nhanh, em còn muốn đưa con bé đi chơi. Nhưng những ngày sắp tới chúng ta phải nắm bắt công tác quảng cáo của đại hội thể dục thể thao, đây là sự kiện có liên quan rất lớn đến tiến trình phát triển của công ty chúng ta trong thời gian tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK