Trần Mẫn Kiện dùng giọng khinh thường khích tướng Thành Kiếm Xã.
- Anh Trần, anh cũng không cần phải khích tôi, tôi cũng không phải người được việc, thế nhưng thấy bí thư Vương thì run rẩy cả người ra rồi.
Thành Kiếm Xã nói rồi giống như đột nhiên nhớ ra vấn đề gì đó:
- Anh cũng không phải không có cơ hội, cạnh tranh công bằng mà. Đúng rồi, anh có thể giảm lợi nhuận xuống một chút, trước tiên nắm lấy hạng mục cái đã rồi nói sau, như vậy phần thắng sẽ cao hơn.
Khi hai người Trần Mẫn Kiện và Thành Kiếm Xã nói chuyện với nhau, chủ tịch Hà Khởi Duệ là người chủ trì hội nghị lần này chợt đi lên phát biểu. Hội nghị phát triển kinh tế lần này cũng không có đài chủ tịch, chỉ thiết kế một bục phát biểu mà thôi.
- Kính thưa các vị bằng hữu, kính thưa các vị quan khách, tôi hoan nghênh mọi người đến với thành phố La Nam tham gia hội nghị phát triển kinh tế lần này. Chủ đề của hội nghị phát triển kinh tế thành phố La Nam chính là cùng các vị thảo luận đường phát triển, thông báo quy hoạch phát triển của chúng tôi cho các vị, cũng hy vọng các vị đề xuất kiến nghị và ý kiến với chúng tôi. Tất nhiên càng hy vọng các ngài đầu tư ở thành phố La Nam, cùng chúng tôi cố gắng xây dựng phát triển thành phố La Nam.
Hà Khởi Duệ nhìn thoáng qua những vị khách ngồi đầy hội trường, trong lòng thật sự rất đắc ý. Lúc này trong hội trường đều là lãnh đạo công ty xí nghiệp, có thể thấy bọn họ rất coi trọng hạng mục của thành phố La Nam.
Có nhiều người đến đầu tư ở thành phố La Nam, như vậy thành phố Tam Hồ là trọng tâm có thể làm gì? Bọn họ làm thành phố trọng tâm có thể kéo kinh tế khu vực phát triển, nhưng La Nam có thể kéo thành phố trọng tâm phát triển.
Trong lúc phát biểu thì Hà Khởi Duệ không khỏi nhìn thoáng qua trung tâm hội nghị, nơi đó Vương Tử Quân đang mỉm cười khẽ trò chuyện với chủ tịch Lữ Chính Bình của tập đoàn Huyền Lục.
- Bí thư Vương, chúng tôi bây giờ đang chuẩn bị đầu tư công ty sản xuất điện thoại đi động, nhưng lúc này trong tập đoàn thật sự có vài phần không nhất trí, ngài thấy tương lai phát triển của sản nghiệp này như thế nào?
Lữ Chính Bình cũng không nghe lời phát biểu của Hà Khởi Duệ, hắn khẽ nói với Vương Tử Quân.
Muốn phát triển sản nghiệp điện thoại sao? Thật sự rất tốt, đời sau người nào cũng có điện thoại, không, thậm chí còn ném đầy đường, rất nhiều công ty điện thoại thu được lợi nhuận lớn.
- Tất nhiên sản nghiệp điện thoại là rất tốt, nó có tương lai vô vạn, tiền cảnh rộng lớn.
Vương Tử Quân cười cười rồi khẽ nói:
- Nếu như quý công ty đầu tư xây dựng ở thành phố La Nam, chúng tôi sẽ cố gắng giúp đỡ.
- Tôi nhất định sẽ báo cáo ý tốt của bí thư Vương với ông cụ ở nhà, nhưng lúc này chỉ có một loại hình điện thoại, một vài chuyên gia thị trường cảm thấy nếu chúng tôi tiến quân vào phương diện này, chỉ sợ cũng không có sức cạnh tranh mạnh mẽ.
Lữ Chính Bình trầm ngâm giây lát rồi nói.
Vương Tử Quân thuận miệng nói:
- Nếu như bảo sao hay vậy thì các anh chỉ có thể đi sau người ta ở phương diện chế tạo điện thoại di động, nếu như các anh muốn phát triển hạng mục này, các anh phải là người đi đầu.
Nói hai chữ đi đầu thì rất đơn giản mà thôi, Lữ Chính Bình đang cười, hắn chuẩn bị chấm dứt chủ đề này, chợt nghe thấy Vương Tử Quân nói tiếp:
- Khi kinh tế phát triển thì điện thoại nhất định sẽ phổ biến toàn dân, đi vào trong tay của nhân dân bình thường. Điện thoại ngoài chức năng trò chuyện còn liên tục tăng thêm nhiều công năng khác, thích nghi với cuộc sống với tiết tấu nhanh, ví dụ như camera, truyenfull.vn, xử lý công tác văn phòng, trò chơi giải trí...
- Muốn làm được nó các anh phải có kỹ thuật cao về phần cứng, có phần mềm máy tính của riêng mình, cũng chính là một hệ điều hành riêng biệt...
Vẻ mặt Lữ Chính Bình trở nên nghiêm túc, sau khi Vương Tử Quân nói được một phần ba thì hắn đã giữ lấy quyển sổ ghi chép của thư ký ngồi phía sau để tốc ký lại lời nói của Vương Tử Quân.
Sau khi nói xong tình huống phát triển của chiếc điện thoại trong tương lai thì Vương Tử Quân mói thở dài một hơi, khi hắn quay đầu sang thì chợt thấy Lữ Chính Bình đang dùng ánh mắt ngơ ngác nhìn mình.
Làm sao vậy? Không phải những lời của mình quá tân tiến làm cho đối phương ngây ngốc đấy chứ? Trong đầu chợt có chút ý nghĩ xin lỗi, Vương Tử Quân định lên tiếng thì chợt nghe có người nói:
- Chủ tịch Hà, các anh chuẩn bị phát triển hạng mục chế biến gia công thịt, xin hỏi các anh có đầy đủ nguồn cung hay không?
- Vị này chính là giám đốc Triệu của công ty Chúng Khẩu, vấn đề của giám đốc Triệu cũng chính là điều tôi muốn nói. Huyện Ngô Du của thành phố La Nam có địa thế đồi núi, trồng nông sản không có sản lượng cao, nhưng phương diện chăn nuôi lại có điều kiện cực kỳ tốt đẹp. Chúng tôi chuẩn bị phát triển đàn trâu bò heo dê với quy mô lớn ở thành phố La Nam, hình thành một trung tâm chăn nuôi gia súc với phạm vi lớn. Dựa theo dự tính, một năm trên cơ bản có thể nuôi một trăm năm mươi ngàn con trâu, một triệu con heo, ba trăm ngàn con dê, là cơ sở cực kỳ tốt đẹp cho sản nghiệp chế biến thực phẩm.
- Hơn nữa những trung tâm chăn nuôi này sẽ đánh vỡ quy hoạch thông thường, từ bỏ việc nuôi chuồng, tiến hành nuôi chăn thả. Làm như vậy tuy chu kỳ xuất chuồng sẽ lâu hơn nhưng nguồn thịt sẽ được đảm bảo, nguồn tiêu thụ rộng, sau khi xuất chuồng sẽ có giá cả cao, thật sự không thể đo lường.
Hàng loạt con số được phát ra từ miệng Hà Khởi Duệ, điều này càng làm cho hắn cảm thấy vui vẻ, tràn đầy tin tưởng.
- Chủ tịch Hà, các anh chuẩn bị khi nào thì xây dựng nhà máy gia công thực phẩm?
Giám đốc Triệu cũng không phải không có chuẩn bị khi đặt câu hỏi với Hà Khởi Duệ, sau khi nghe xong thì nhanh chóng hỏi tiếp.
Hà Khởi Duệ vẫn mỉm cười nói:
- Thịt chính là một thực phẩm không thể thiếu của nhân dân, nhưng khi kinh tế liên tục phát triển, quần chúng sẽ có yêu cầu ngày càng cao với sản phẩm thịt có chất lượng. Công ty sản xuất thực phẩm thịt ở thành phố La Nam không những cung cấp cho nhân dân nguồn thịt đảm bảo chất lượng, càng phải phải trở thành một nhãn hiệu được mọi người tin dùng...
Hàng loạt vấn đề được người ta nói ra, thật sự ồn ào khắp hội trường. Lúc này những ông chủ doanh nghiệp tham gia hội nghị phát triển kinh tế của thành phố La Nam chợt ý thức được một vấn đề, đó là La Nam ném ra những hạng mục để bọn họ nhập gia tùy tục, nhưng lại không có hạng mục nào không làm cho bọn họ hoa mắt. Rất nhiều người vốn không có ý đầu tư, bây giờ thành phố La Nam giới thiệu một loạt hạng mục, cũng không khỏi làm cho bọn họ phải quan tâm.
Hà Khởi Duệ là người làm chủ hội nghị, hắn thật sự sắp không thể chống đỡ được nữa. Dù sao hắn dù có năng lực mạnh mẽ thế nào cũng chỉ là một người, khi đối mặt với tình huống đám người lên tiếng cuồn cuộn như vậy, cũng sinh ra cảm giác khó thể chống đỡ. Nhưng dù là như vậy thì hắn cũng rất hưng phấn, dù sao thì đám lãnh đạo doanh nghiệp này cũng có hứng thú với hạng mục của La Nam, như vậy sẽ làm cho thành phố La Nam phát triển mạnh mẽ.
Khi Hà Khởi Duệ đang nói về vấn đề tiếp nhận công ty đầu tư gia công thực phẩm thịt, cửa phòng chợt mở ra. Phòng họp đang chờ Hà Khởi Duệ trả lời câu hỏi, âm thanh mở cửa làm cho không ít người nhìn sang.
Một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi đi vào phòng, hắn mặc áo sơ mi trắng ngắn tay, bộ dạng vội vã. Hắn thấy mọi người nhìn về phía mình, thế là có chút ngại ngùng, đành vung tay nói:
- Có gì chứ? Tôi đến chậm một chút.