Mục lục
Bí Thư Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Hiểu Bạch, cậu liên lạc với bí thư Sầm, xem hôm nay bí thư Sầm có thời gian hay không, tôi muốn đến báo cáo công tác với anh ấy một chuyến. Vương Tử Quân cười nói ra sắp xếp với Triệu Hiểu Bạch.

Triệu Hiểu Bạch nghe vậy thì không khỏi sững sờ, lẽ ra hôm nay chủ tịch Vương phải có tâm tình không vui mới đúng, vì hai ngày qua người đến tìm gặp chủ tịch Vương chen chúc trong phòng của hắn, mà những người này căn bản đều không đắc tội được.

Đám người cứng cỏi kia căn bản đến tìm gặp chủ tịch Vương cũng chỉ là vì một nguyên nhân, đó là muốn chủ tịch Vương có thể bỏ quá cho những khu quy hoạch không đủ điều kiện dưới huyện của mình.

Chẳng lẽ bọn họ không biết nói ra như vậy sẽ làm cho chủ tịch Vương rất khó khăn sao? Triệu Hiểu Bạch nhìn đám người kia đi vào phòng làm việc của Vương Tử Quân, lại dùng giọng hào hùng nói với chủ tịch Vương như vậy, thế là không khỏi cảm thấy có vài phần sốt ruột.

Trước kia Triệu Hiểu Bạch đối mặt với tình huống thế này sẽ cảm thấy cực kỳ căm phẫn, hy vọng chủ tịch Vương có thể cho ra thủ đoạn sấm sét để giải quyết cho xong. Nhưng sau khi làm thư ký cho Vương Tử Quân nhiều ngày, hắn càng trưởng thành hơn. Hắn biết rõ nhiều khi lãnh đạo cũng rơi vào hoàn cảnh khó khăn, vì mội quan hệ trong xã hội rất phức tạp, dù một quan viên có cứng rắn thế nào cũng sẽ bị ma xát đi các góc cạnh, sẽ nhụt chí dần dần, sau đó chỉ có thể mắt nhắm mắt mở cho qua mà thôi.

Lúc này chủ tịch Vương muốn gặp bí thư Sầm, chẳng lẽ chủ tịch Vương đã không thể chịu đựng nổi trong sự kiện lần này? Trong đầu Triệu Hiểu Bạch lóe lên ý nghĩ như vậy, thế là không khỏi liên hệ với thư ký của Sầm Vật Cương. Một phút sau hắn báo cáo với Vương Tử Quân: - Chủ tịch Vương, bây giờ bí thư Sầm có thời gian rảnh.

Vương Tử Quân khẽ gật đầu, sau đó hắn thu dọn vài thứ trên bàn làm việc rồi nói: - Chúng ta đi sang đó thôi.

Triệu Hiểu Bạch đi theo sau lưng Vương Tử Quân, hắn nhìn hình bóng bước đi khá nhanh của chủ tịch Vương, càng không khỏi thêm kính nể lãnh đạo của mình. Hắn là thư ký đi theo phía sau thế nên mới biết rõ những áp lực mà chủ tịch Vương chịu đựng trong những ngày qua là như thế nào.

Nhiều người đến tìm gặp, nếu như không nhẹ tay thì đắc tội với mọi người, sau này công tác cực kỳ khó khăn.

Triệu Hiểu Bạch thầm cảm khái, hắn theo sát Vương Tử Quân đi đến phòng làm việc của Sầm Vật Cương.

Khi Vương Tử Quân đi vào trong phòng của Sầm Vật Cương, lúc này Sầm Vật Cương cũng đang đi ra khỏi bàn làm việc, lão bắt tay Vương Tử Quân rồi cười nói: - Chủ tịch Tử Quân, hai người chúng ta hình như cũng đã vài ngày rồi chưa trao đổi ý kiến với nhau thì phải.

- Bí thư, trí nhớ của ngài thật sự là quá tốt. Vương Tử Quân có thể hiểu được ý nghĩa lời nói của Sầm Vật Cương, càng là như vậy thì hắn càng biểu hiện bình tĩnh tự nhiên, căn bản không thèm quan tâm đến ẩn ý trong lời nói của bí thư Sầm.

Sầm Vật Cương cũng không nổi giận, giống như một câu như vậy chỉ là thuận miệng nói ra mà thôi. Sau khi mời Vương Tử Quân ngồi xuống thì lão cười nói; - Chủ tịch, Mật Đông của chúng ta quá lớn, nhiều chuyện vẫn phải theo câu nói: Bận rộn trợn mắt tắt đèn.

- Bí thư, ngài miêu tả cực kỳ chính xác. Vương Tử Quân cười cười nói vài chủ đề vụn vặt với Sầm Vật Cương. Hai ba phút sau thì hắn mới đưa văn kiện cho Sầm Vật Cương rồi nói: - Bí thư Sầm, không xem qua thì không biết, đọc rồi mới thật sự giật mình.

Sầm Vật Cương tiếp nhận văn kiện Vương Tử Quân đưa đến rồi nhìn thoáng qua, sau đó có hơi cau mày. Thật ra trước khi Vương Tử Quân đưa văn kiện này đến thì lão đã được xem qua nội dung, cũng không thích thú gì.

Đây là báo cáo kết quả thống kê các khu quy hoạch trong tỉnh Mật Đông, trong đó có rất nhiều khu quy hoạch không được như tính toán ban đầu, thậm chí còn có vài khu quy hoạch xây dựng hơn hai năm mà chỉ thu hút được một doanh nghiệp vào đóng quân. Sau khi kiểm tra xem xét thì động cơ của xí nghiệp kia tiến vào đóng quân cũng không tinh khiết gì cả, chẳng mang lại lợi lộc phát triển kinh tế gì.

- Thật sự là kết quả làm cho người ta giật mình. Sầm Vật Cương cau mày trầm giọng nói: - Những khu quy hoạch này không những không có lợi cho sự xúc tiến phát triển kinh tế trong tỉnh, ngược lại còn rơi vào trình huống lãng phí tài nguyên đất, chúng ta cần phải xử lý mạnh mẽ không nương tay mới được.

Sầm Vật Cương tuy nói như vậy nhưng lại thầm nghĩ Vương Tử Quân trịnh trọng đưa văn kiện này vào trong tay mình, chẳng lẽ Vương Tử Quân chuẩn bị dựa theo kế hoạch mà xóa bỏ tất cả các khu quy hoạch không hợp cách sao? Nếu thật sự là như vậy thì Vương Tử Quân căn bản là quá rắn rỏi rồi.

Người rắn rỏi căn bản là một lời khen, thế nhưng Sầm Vật Cương không nghĩ như vậy, nó cũng có nghĩa là một đánh giấu khá xấu.

Sầm Vật Cương thấy làm lãnh đạo đứng đầu địa phương thì không những phải có ý chí kiên định, còn phải có thủ đoạn khéo đưa đẩy. Chỉ khi nào có cương có nhu, như vậy mới xem như làm tốt công tác của mình.

Khi cần tiến công thì không nên lui bước; khi nên lui bước thì không thể tiến lên. Lão biết rõ tình hình của Vương Tử Quân hai ngày qua là thế nào, nhiều người đến mong anh xử lý nhẹ tay, nếu anh kiên trì nguyên tắc thì căn bản là quá cứng rắn, thậm chí là quá ngông cuồng kiêu ngạo.

Trong đầu Sầm Vật Cương lóe lên ý nghĩ như vậy, lão nói vài câu biểu hiện tư thái, sau đó đưa mắt nhìn Vương Tử Quân. Lão đã có chuẩn bị kỹ càng, sau khi Vương Tử Quân nói ra phương án xử lý nghiêm, lão sẽ tôn trọng ý kiến của Vương Tử Quân, tiến hành xử lý theo đúng như kế hoạch của Vương Tử Quân.

- Bí thư, tôi cũng có ý nghĩ như vậy. Vương Tử Quân uống một hớp trà rồi cười nói: - Nhưng này bí thư Sầm, nếu như tôi xóa bỏ những khu quy hoạch kia, một là nhiệm vụ quá nặng, hai là không thèm quan tâm đến nhân tình. Tôi cảm thấy chúng ta có thể chia ra làm hai bước khảo hạch các khu quy hoạch không hợp cách.

Vương Tử Quân ho khan một tiếng rồi mở sổ của mình ra: - Bước đầu tiên là chế định ra một tiêu chuẩn, sau đó tiến hành kiểm tra khảo sát các khu quy hoạch này lần thứ hai. Nếu kiểm tra cảm thấy phù hợp, như vậy sẽ cho bọn họ thời gian một năm, nếu đạt đến tiêu chuẩn tiếp theo thì sẽ được giữ lại; nếu như không đạt được các tiêu chí cần thiết, như vậy thì kiên quyết thủ tiêu.

- Bước thứ hai chính là trực tiếp xóa bỏ những khu quy hoạch không đủ điều kiện, cũng tiến hành công bố danh sách những khu quy hoạch này. Tôi tin tưởng thông qua hành động lần này nhất định sẽ phát huy tính coi trọng của địa phương với các khu quy hoạch của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK