Mục lục
Bí Thư Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nữ thư ký nhìn người đàn ông trung niên tên là Hợp Đường rời khỏi phòng mà càng thêm kính nể giám đốc Triệu, trong lòng thầm nghĩ giám đốc đúng là giám đốc, ngay cả những chuyện phiền phức như vậy cũng có thể dùng làm bình phong mua chuộc nhân tâm.

- Nghĩ gì vậy cưng?

Giám đốc Triệu nhìn ánh mắt mê ly của thư ký, hắn chợt dùng giọng tiêu sái hỏi.

- Không có gì cả, chỉ là cảm thấy ngài làm như vậy giống như hãm hại nổi khổ tâm của người ta.

Nữ thư ký cười ha hả rồi dùng giọng quyến rũ nói.

Giám đốc Triệu nhìn bộ ngực nảy tưng tưng của nữ thư ký mà không khỏi cười ha hả nói:

- Cái này thì có gì chứ? Một bên tình nguyện chịu đánh, một bên muốn đánh, hì hì, cũng không phải là tôi có chuyện cần cầu cạnh bọn họ. Hơn nữa nếu bọn họ không yêu cầu quá căng, tôi cũng không cho Hợp Đường đi đâu cả, vì anh ấy còn nhiều chuyện cần xử lý ở công ty.

- Lần sau, anh có thể cho em đi.

Nữ thư ký ngồi vào trong lòng giám đốc Triệu, cặp mông liên tục ngọ nguậy.

Giám đốc Triệu bị nữ thư ký làm cho bốc hỏa, bàn tay không thành thật sờ soạng lên người nàng, sau đó cười nói:

- Điều này em cứ yên tâm, nếu có cơ hội thì anh nhất định sẽ cho em đi.

Khi chuẩn bị làm gì đó cho qua thời gian, điện thoại trong phòng làm việc của giám đốc Triệu chợt vang lên. Nữ thư ký tuy muốn cắt ngang điện thoại, thế nhưng giám đốc Triệu là người nghiêm cẩn, hắn đưa tay nhận điện thoại.

- Cái gì, công ty Chúng Khẩu cũng muốn nhúng tay vào hạng mục này sao? Anh xác định là thật à? Tốt, tốt, tôi biết rồi, các anh chuẩn bị một chút, chúng ta sẽ đến thành phố La Nam ngay bây giờ.

Giám đốc Triệu rút bàn tay trong lòng thư ký ra ngoài, sau đó trầm giọng nói.

Xe tiếp đón khách của thành phố Sơn Viên đến khách sạn Sơn Viên vào lúc năm giờ chiều, vì lúc nay đang trong lễ hội văn hóa Thần Hoàng nên khách sạn Sơn Viên cũng trở nên tươi đẹp, những dòng chữ hoan nghênh lễ hội văn hóa Thần Hoàng cũng được treo lên, đỏ tươi bắt mắt.

Phạm Hòa Long có chút không thoải mái, lần này hắn đưa xe đi và đón về đầy người nhưng trong số đó chỉ có năm sáu vị giám đốc, những người còn lại đều là phó giám đốc hoặc là chủ nhiệm văn phòng mà thôi.

Phạm Hòa Long căn bản không hài lòng với tình huống này, nhưng người ta có chuyện, hắn cũng không thể ép người ta phải đến ưược.

Phạm Hòa Long nhìn những người lục tục xuống xe, vẻ mặt tốt đẹp hơn một chút. Thầm nghĩ xem của mình gặp tình huống đặc thù, những xe khác sẽ có tình huống tốt hơn.

- Ủa, kia là ai?

Khi Phạm Hòa Long thấy một người phụ nữ mặc váy ngắn màu hồng bước xuống xe thì chợt nhíu mày hỏi thư ký của mình.

Thư ký cũng không biết đó là ai, nhưng hắn là người linh hoạt, thế là cười nói:

- Chủ tịch Phạm, có lẽ là người tình của một ông chủ nào đó, ngài cũng biết rồi đấy, bây giờ đám thương nhân đều là như vậy.

Khi hai người Phạm Hòa Long nói chuyện với nhau, đúng lúc đám người từ trên xe đi xuống mỉm cười chào hỏi lẫn nhau.

- Ôi, giám đốc Hà, thật không ngờ anh cũng đến, hôm nay chúng ta cần phải uống vài ly mới được.

- Ha ha, giám đốc Lý, anh đến không lẽ tôi không thể đến sao? Muốn nói uống rượu thì có một lần anh rất không hay, uống nước mà dám gạt tôi là uống rượu Ngũ Lương.

Hai người nói chuyện vui vẻ làm cho Phạm Hòa Long có chút thể diện, hắn nhìn cách xưng hô của đám người, chợt cảm thấy mình làm công tác tiếp đãi rất tốt.

Lúc này điện thoại của chủ tịch Phạm vang lên, hắn lấy ra nhìn thoáng qua, sau đó nở nụ cười vui vẻ đi nghe điện thoại:

- Chủ tịch Quan, tôi là Phạm Hòa Long.

- Chủ tịch Phạm, lãnh đạo doanh nghiệp đã đến chưa?

Quan Quả Đống nói có chút lo lắng.

- Đã đón được nhiều người, ngoài ba vị giám đốc có việc bận không thể nào đến được, những người khác căn bản đã đến.

Phạm Hòa Long vừa xem xét bản thống kê vừa nói với đầu đây bên kia.

Một giọng nói có chút khó tin chợt vang lên:

- Bọn họ đều đến cả sao?

- Đúng vậy, chủ tịch Quan, bọn họ đều đã đến.

Phạm Hòa Long có chút không thoải mái, thầm nghĩ mình làm phó chủ tịch đi làm việc này có chút khó chịu, thế nhưng anh lại nói này nọ, rõ ràng là không tin vào đồng chí của mình.

Tuy có chút không thoải mái nhưng chủ tịch Phạm là người chú ý đại cục, hơn nữa bây giờ người gọi điện thoại là Quan Quả Đống, dù sao cũng là lãnh đạo trực tiếp của hắn.

- Đến cả là tốt, thật sự quá tốt.

Quan Quả Đống nói hai chữ tốt liên tục, sau đó trầm giọng nói;

- Anh Phạm, hôm nay anh lập công lớn, đến khi gặp mặt bí thư La tôi sẽ thỉnh công cho anh.

Phạm Hòa Long thầm cảm tạ lãnh đạo đã quan tâm, thế nhưng trong lòng thầm nghĩ, chuyện này tôi không tự nói với bí thư La được sao? Sau khi nói vài câu với Quan Quả Đống, hắn bấm số điện thoại của La Nhân Uy.

La Nhân Uy nghe máy, điều này nói rõ Quan Quả Đống còn chưa gọi cho La Nhân Uy. Sau khi báo cáo tin tức tiếp đãi cho La Nhân Uy, lúc này La Nhân Uy ở đầu dây bên kia dùng giọng hưng phấn nói:

- Chủ tịch Hòa Long, tôi sớm biết anh là thành viên có khả năng của ủy ban nhân dân thành phố, việc khó gì cũng giải quyết dễ dàng. Lúc này anh nói cho các vị lãnh đạo doanh nghiệp kia biết, tối nay nếu tôi rảnh sẽ đến dùng cơm với bọn họ. Tất nhiên nếu tôi có việc bận thì chủ tịch Quả Đống sẽ thay mặt tôi đến chung vui.

Phạm Hòa Long cúp máy của bí thư La Nhân Uy mà trong lòng thoải mái hơn vài phần, hay nhất vẫn là câu nói tán thưởng hắn là người giỏi giang nhất ủy ban nhân dân của bí thư La. Phạm Hòa Long hắn được bí thư thị ủy tán thưởng, sau này sẽ có cơ hội phát triển rất tốt.

Phạm Hòa Long ngẩng đầu ưỡn ngực cất bước vào trong khách sạn Sơn Viên, hắn muốn nói chuyện bí thư La muốn dùng cơm cùng với đám thương nhân, như vậy cũng cho đám thương nhân biết lãnh đạo thành phố Sơn Viên rất sẵn sàng.

Khi Phạm Hòa Long đang thầm nghĩ đến tình huống mình được lãnh đạo coi trọng, đúng lúc này có hai cô gái trẻ tuổi đang bàn tán với nhau. Một người trong số đó chính là người phụ nữ mặc váy ngắn đã làm cho Phạm Hòa Long cau mày trước đó.

- Chị Hà, chị cũng đến à?

- À, không có gì, lãnh đạo nói dạo này tôi công tác mệt mỏi, thế cho nên để tôi đến hưởng đãi ngộ của lãnh đạo doanh nghiệp, hì hì, thật sự rất tốt.

- Lãnh đạo của tôi cũng tốt như của chị, nói rằng thuần túy thấy tôi công tác nhiều và bận rộn, chẳng qua tôi thấy bọn họ có việc cần phải làm, rõ ràng có việc chính bên phía thành phố La Nam, mang theo tôi chỉ sợ người ta nghĩ rằng mình không có lòng thành mà thôi.

- Đàn ông là như vậy, không có ai là tốt. Tiểu Diệp, chúng ta đã đến đây, như vậy nên vui vẻ một ngày là được...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK