Mục lục
Bí Thư Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đối với những ý kiến của giám đốc Liêu, tôi...

Một lão giáo sư được mời đến từ học viện chính trị tỉnh Sơn Nam bắt đầu lên tiếng theo đúng phận sự, tuy lão còn chưa nói ra ý kiến của mình, thế nhưng Vương Tử Quân hiểu rõ nội dung của nó sẽ là gì.

Vương Tử Quân nghĩ đến kết quả cuối cùng, hắn chậm rãi đứng lên nói:

- Giáo sư Trương, xin lỗi vì đã quấy rầy, tôi có vài ý kiến cần lên tiếng.

Mới lên tiếng phát biểu đã bị người ta cắt ngang, điều này dù là bất cứ ai cũng cảm thấy cực kỳ bực mình. Giáo sư Trương là một chuyên gia, tất nhiên cũng rất chú trọng thể diện. Khi lão nhìn thấy gương mặt trẻ tuổi của Vương Tử Quân, lão còn chuẩn bị nói ra những lời bất mãn của mình. Lão còn chưa kịp mở miệng thì một người ngồi bên cạnh đã khẽ vung tay vỗ vai rồi nói:

- Đó là Vương Tử Quân của thành phố Đông Bộ.

Giáo sư Trương nghe thấy lời giới thiệu như vậy thì chợt sững sờ, sau đó mới kịp phản ứng, không ngờ tên thanh niên mở miệng cắt ngang lời mình là chủ tịch thành phố Đông Bộ.

Vương Tử Quân mở miệng không những làm cho nhân viên tham gia hội nghị biện luận cảm thấy giật mình, dù là đám người Hào Nhất Phong cũng cảm thấy bất ngờ. Nhưng bọn họ cũng không mở miệng, tất cả đều chú ý quan sát xem Vương Tử Quân muốn nói gì.

- Người này là?

Trưởng ban Trần luôn quan sát hội nghị biện luận, vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh làm cho người ta căn bản không nhìn rõ đó là vui hay buồn. Hào Nhất Phong tuy không cần phải nịnh nọt trưởng ban Trần, thế nhưng lão cũng tình nguyện tiến thêm một bước trong công tác thúc đẩy mối quan hệ giữa hai bên.

- Đó là chủ tịch thành phố Đông Bộ Vương Tử Quân.

Hào Nhất Phong nhìn thoáng qua Vương Tử Quân rồi khẽ nói.

Trưởng ban Trần khẽ gật đầu mà không nói gì thêm, Hào Nhất Phong cũng giống như không có hứng thú. Lão nâng ly lên uống một ngụm trà, sau đó tiếp tục chuyển ánh mắ về phía đài chủ tịch.

- Mời ngài lên tiếng.

Giáo sư Trương cho ra một tư thế mời rất tự nhiên, tỏ ý mời Vương Tử Quân cứ tự nhiên phát biểu ý kiến.

- Tôi vốn không muốn phát biểu ý kiến ở hội nghị biện luận lần này, thế nhưng không khí của hội nghị hôm nay thật sự làm cho người ta phấn chấn tinh thần, chọc vào tổ ong vò vẽ sẽ có được mật ngọt. Tôi tin tưởng chân lý này là đúng đắn, thế cho nên lúc này tôi mới nói ra ý kiến của mình, hy vọng có thể đạt được sự đồng thuận từ mọi người.

Vương Tử Quân tuy nói không quá lớn, cũng rất khách khí, thế nhưng dù là ai cũng phải chú tâm nghe nghóng.

- Tôi cảm thấy tình huống biện luận vừa rồi là rất đặc sắc, đặc biệt là quan điểm tuyển chọn cán bộ ưu tú nhất của giám đốc Liêu, tôi cảm thấy nó thật sự không tệ.

Vương Tử Quân cho ra lời khẳng định làm cho giám đốc Liêu cảm thấy rất vui sướng, dù sao thì chủ tịch Vương khẳng định quan điểm của mình cũng là một điểm lợi rất lớn, như vậy chờ hắn ở phía trước sẽ là con đường thăng quan tiến chức thênh thang rộng lớn.

- Nhưng từ bản thân tôi vẫn cảm thấy những lời nói của giám đốc Liêu có chút bất công. Lần này thành phố Đông Bộ tổ chức thi tuyển cán bộ có thể nói là một chiếc cầu độc mộc đầu tiên cho vạn quân đi qua, rất có hương vị khoa cử. Nhưng chúng ta mặc kệ hình thức của nó là gì, xuất phát điểm vẫn phải là mở rộng cửa, nghiêm túc chọn lựa nhân tài đặt lên những địa vị thích hợp. Chúng ta đề xướng tuyển chọn người ưu tú nhất, nhưng trong công tác này cũng không phải tuyển chọn những người ưu tú nhất một cách vô điều kiện. Trong mắt tôi thì tuyển chọn người ưu tú nhất cần phải dựa trên điều kiện tiên quyết nhất chính là công bình công chính.

- Nhân tính có sự khác biệt, gương mặt và hình dáng của mọi người có sự khác biệt, mà trong cuộc sống thì người có tướng mạo xuất chúng thường chiếm ưu thế hơn so với người bình thường.

Vương Tử Quân nói đến đây thì dùng ánh mắt sắc bén nhìn qua toàn trường rồi dùng giọng âm trầm nói:

- Mọi người đều biết thần tượng ca nhạc của giới trẻ bây giờ là như thế nào, nhìn vào đó sẽ đủ để thừa nhận quan điểm của tôi.

- Nhưng điều tôi cần nói chính là tuyển chọn cán bộ không phải tuyển chọn người đẹp, xuất phát điểm của nó là tuyển chọn người ưu tú nhất, thế nhưng phải căn cứ trên khía cạnh công bình công chính. Trong lúc chúng ta tuyển chọn cán bộ trẻ cho các vị trí khác biệt, chúng ta cần phải xem khía cạnh công bình công chính là điều kiện tiên quyết, chỉ như vậy mới có thể thực hiện tốt công tác tuyển chọn cán bộ ưu tú.

Vương Tử Quân nói không nhiều nhưng lại có hiệu quả ném một tảng đá làm bùng lên hàng ngàn con sóng, đám người Trần Hào Vũ vừa rồi căn bản bị những lời của giám đốc Liêu làm cho không biết phải nói thế nào cho phải, bây giờ ánh mắt kẻ nào cũng phát sáng.

Nhóm người kia trước đó vì chút vấn đề của cơ thể mà đánh mất cơ hội thăng tiến, nhìn qua cũng vì nguyên nhân của chính bản thân mình, thế nhưng thực tế lại căn bản không công bằng với chính mình. Đáng lý ra bọn họ vốn là những người phải được hưởng sự công bình công chính như vậy.

Một con sóng mới xuất hiện, nhưng đám lãnh đạo tỉnh thành đến dự thính hội nghị cũng không còn tâm tư chú ý đến điều này, phần lớn bọn họ đều nghĩ đến những hậu quả lời nói của Vương Tử Quân.

Hào Nhất Phong cũng không xa lạ gì công tác tổ chức, lúc này lão khẽ nhíu mày đưa mắt nhìn trưởng ban Trần ngồi ngay bên cạnh. Lão là một lãnh đạo đứng đầu tỉnh, lão biết rõ lúc này mình cần chú ý điều gì.

- Thật sự rất hay, quan điểm này làm cho người ta cảm thấy rất mới mẻ. nguồn TruyenFull.vn

Trưởng ban Trần từ đầu đến giờ luôn tỏ ra cực kỳ nghiêm túc, bây giờ trên mặt lại lộ ra vẻ hưng phấn. Hắn biết rõ Hào Nhất Phong đang nhìn mình, thế là trầm giọng nói với bí thư Hào.

Hào Nhất Phong cười cười nói:

- Chủ tịch Tử Quân là một người cực kỳ có ý nghĩ mới lạ và có ý nghĩa.

- Chọn cán bộ ưu tú trên phương diện công bình công chính và đặc biệt là công khai, như vậy mới là mục đích cuối cùng.

Trưởng ban Trần khẽ vỗ lên vai Hào Nhất Phong rồi khẽ nói:

- Lần này tôi quay về nhất định sẽ nghiên cứu về phương án cải cách tuyển chọn nhân sự, tôi vốn cũng không có ý nghĩ gì rõ ràng, thế nhưng bây giờ nhờ một lời nói của đồng chí Vương Tử Quân, xem như tôi đã thấy được vài vấn đề.

Hào Nhất Phong tuy cảm thấy không tình nguyện thế nhưng lúc này cũng chỉ có thể trợ lực cho Vương Tử Quân:

- Tôi thấy quan điểm của chủ tịch Tử Quân là rất tốt, chỉ có thể nắm chặt cơ sở công khai công bình công chính thì chúng ta mới thực hiện tốt công tác thi tuyển cán bộ. Nếu chúng ta không làm được, như vậy tuyển chọn cán bộ ưu tú căn bản chỉ là một lời nói suông mà thôi.

- Bí thư Nhất Phong, hội nghị biện luận lần này chính là một thu hoạch lớn nhất của tôi trong hành trình đến tỉnh Sơn Nam, mong anh nói với các đồng chí thành phố Đông Bộ, nói rằng bọn họ thi tuyển cán bộ tuy có khuyết điểm, thế nhưng lại có tinh thần đổi mới, thật sự đáng khen ngợi. Hy vọng ban ngành thành phố Đông Bộ sẽ cứ mãi bảo trì trạng thái dũng cảm đổi mới như vậy, tôi tin chỉ cần bọn họ tiếp tục kiên trì đổi mới sáng tạo, công tác của thành phố sẽ ngày càng tiến xa hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK