- Xe lửa muốn chạy nhanh thì phải nhờ đầu kéo, thành phố La Nam chúng ta muốn phát triển thì phương diện quan trọng nhất chính là xây dựng đội ngũ cán bộ. Chỉ khi nào chúng ta có một đội ngũ cán bộ liêm khiết tràn đầy sức sống và có hiệu suất cao, như thế mới có thể cung cấp một con đường rộng rãi và cực kỳ đảm bảo cho sự phát triển của thành phố La Nam.
Vương Tử Quân lên tiếng làm cho những tạp âm trong phòng biến mất nhanh chóng, không gian yên tĩnh. Đám người phó chủ tịch hội đồng nhân dân đều là những kẻ nhiều năm chìm nổi quan trường, bọn họ đã dần dần hiểu ra vấn đề, Vương Tử Quân mở miệng không phải là tùy ý, rất có thể bí thư sẽ có một hành động gì đó trong thời gian sắp tới.
Tuy bọn họ đều là những người đến tuổi về hưu, thế nhưng lúc này cũng cố gắng lắng tai nghe thật cẩn thận, muốn từ trong miệng Vương Tử Quân để tìm ra một câu nói có lợi cho mình.
- Xây dựng đội ngũ cán bộ, một là tăng cường học tập, phát huy tính tích cực và chủ động; hai là thông qua cơ chế giám sát để tiến hành chỉnh đốn đội ngũ cán bộ lười biếng. Chỉ khi nào kết hợp hữu hiệu hai phương diện này thì mới có thể đẩy mạnh sự phát triển của thành phố La Nam.
- Đối với vấn đề giáo dục cán bộ, sắp tới phòng tổ chức thị ủy sẽ cho ra một kế hoạch học tập giáo dục, thế nhưng nếu chỉ dựa vào các đồng chí ban ngành giám sát kỷ luật phối hợp với kế hoạch học tập giáo dục này không thì vẫn chưa đủ.
Vương Tử Quân nói đến đây thì nhìn thoáng qua đám người đang ngồi trong phòng, hắn nói tiếp:
- Vì vậy mới cần các vị đồng chí đang ngồi nơi đây tích cực phát huy chức năng giám sát của hội đồng nhân dân, cho ra một lực lượng hỗ trợ hộ tống mạnh mẽ với công tác chỉnh đốn tác phong lần này của thị ủy.
Trình Tự Học nghe Vương Tử Quân lên tiếng, lão là người nghe chăm chú hơn bất kỳ ai khác. Khi nghe Vương Tử Quân nói đến công tác xây dựng đội ngũ cán bộ và tác phong cán bộ thì không khỏi thầm gật đầu. Đối với lãnh đạo đứng đầu thì quan trọng nhất chính là quyền nhân sự, Vương Tử Quân lúc này gấp rút nắm công tác chỉnh đốn tác phong để cho ra những hành động xâm nhập nhân tâm, rõ ràng bí thư Vương muốn nắm quyền khống chế nhân sự trong lòng bàn tay của mình.
Lời nói yêu cầu hội đồng nhân dân phát huy tác dụng giám sát lại càng làm cho Trình Tự Học cảm thây thoải mái. Vương Tử Quân nói những lời này rõ ràng muốn phân ra chút quyền lực cho mình, hắn nói đến hội đồng nhân dân thành phố, thực tế không phải nói đến vị chủ tịch hội đồng nhân dân như mình sao?
- Bí thư Vương, đối với yêu cầu của ngài, chúng tôi giơ hai tay đồng ý, tác phong của cán bộ thành phố La Nam thật sự rất cần thay đổi.
Trình Tự Học chờ Vương Tử Quân nói cho xong thì là người đầu tiên mở miệng đáp lời, lão đưa mắt nhìn thoáng qua bốn phía, sau đó nói tiếp:
- Tuy thành phố La Nam chúng ta luôn nắm chắc công tác xây dựng tác phong cán bộ, thế nhưng chỉ cần thả lỏng một giây cũng sẽ làm phát sinh những hiện tượng không tốt, điều này cần chúng ta bỏ ra tinh lực lớn, càng quyết tâm thay đổi.
- Bí thư Vương, ngài nói như thế nào thì chúng tôi sẽ chứng thực như vậy, sẽ kiên quyết ủng hộ quyết sách của thị ủy.
Trình Tự Học nói xong những lời này thì khẽ cười cười với Vương Tử Quân, bộ dạng phối hợp cực kỳ ăn ý với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân cũng nở nụ cười, sau khi Trình Tự Học nói xong thì hắn khẽ cười tiếp lời:
- Chủ tịch Trình nói như vậy làm tôi cảm thấy mình được ủng hộ, xem như ngài cho tôi một viên thuốc an phần với sự phát triển của thành phố La Nam sau này.
Vương Tử Quân nói đến đây thì cười nói:
- Lão bí thư, vậy thì chúng ta cho ra quyết định, sau này mong ngài giúp đỡ nhiều hơn với công tác của tôi.
- Điều này là đương nhiên.
Trình Tự Học vỗ ngực nói, cực kỳ nhanh nhạy. Lúc này lão thậm chí cảm thấy vị bí thư trẻ tuổi ở bên cạnh mình có chút đáng yêu, đối phương cũng không phải kr ngang ngược, thái độ của Vương Tử Quân vào lúc này căn bản rất thức thời.
Trong phòng họp hội đồng nhân dân có rất nhiều ánh mắt nhìn về phía Trình Tự Học, đối với bọn họ thì tình hình bây giờ thật sự làm cho chính mình càng có thêm nhận thức về giá trị của lãnh đạo. Bí thư Vương sở dĩ ném ra chút quyền lực như vậy để trấn an Trình Tự Học, tình huống này rõ ràng là một loại thỏa hiệp với thế cục ở La Nam, một cảm giác thỏa hiệp giữa hai vị bí thư mới và cũ.
Nhưng cũng không phải tất cả mọi người cảm thấy vui vẻ vì điều này, có một người đàn ông mái tóc hoa râm ngồi cách Trình Tự Học không xa, trên mặt không có chút dấu hiệu của nụ cười.
Những người biết người này, cũng biết đây là nhân vật phong vân của thành phố La Nam, năm xưa vì tranh đoạt vị trí bí thư thị ủy mà chơi trò lật cổ tay với bí thư Trình Tự Học, nhưng cuối cùng kém một quân cờ, bị đẩy xuống làm phó chủ tịch hội đồng nhân dân thành phố.
Quan trường chìm nổi xuất hiện nhiều anh hùng nhưng cũng mai một nhiều người tài, một nhân vật phong vân cứ như thế mà dần nhạt nhòa trong mắt mọi người theo thời gian, cuối cùng cũng bị người ta quên lãng. Thế nhưng dù thế nào thì cũng khó thể nào xóa đi trí nhớ của mọi người về người này cho được. Text được lấy tại Truyện FULL
Ví dụ như mâu thuẫn giữa hắn và Trình Tự Học.
Sau khi đến hội đồng nhân dân, hắn bắt đầu thích ứng với cuộc sống nơi này, nhưng Trình Tự Học lại chạy đến hội đồng nhân dân. Thế giới này quá ghê gớm, nếu như năm xưa mình thắng trận thì nào đến chỗ này? Hắn chưa phát hiện ra những thứ gì khác, chỉ cảm thấy từ khi chủ tịch Trình đến thì cuộc sống của mình sẽ không dễ chịu, bây giờ Vương Tử Quân tỏ thái độ, có lẽ mình sẽ càng thêm khổ sở.
"Hừ, không phải chỉ là vài năm nữa sao? Mình không tin đối phương có thể làm gì được mình!"
Người đàn ông thầm mắng một câu, sau đó dùng ánh mắt khinh thường nhìn vị bí thư trẻ tuổi đang an vị trên ghế chủ vị.
- Chủ tịch Trình, tục ngữ có câu lão tướng lên ngựa sẽ an lòng quân dân, vì hậu thuẫn của ngài mà tôi cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Nhưng tôi cảm thấy ngài nên cùng tôi thúc đẩy công tác chỉnh đốn tác phong lần này.
Vương Tử Quân nói đến đây thì cũng không chờ Trình Tự Học lên tiếng, hắn nói tiếp:
- Chủ tịch Thường cũng là lãnh đạo lão thành của thành phố La Nam chúng ta, trước kia không những phụ trách công tác kiểm tra kỷ luật, càng nắm công tác tổ chức, có thể nói là kinh nghiệm phong phú. Tôi thấy hai người chúng ta nên thành lập một tổ giám sát với chủ tịch Thường là tổ trưởng, công tác cụ thể do tôi và bí thư Trình phụ trách, chủ tịch Thường cũng không nên từ chối.
Người đàn ông đang cúi đầu suy nghĩ miên man chợt ngẩn ngơ, hắn nghi ngờ mình nghe lầm, nhưng lúc này ánh mắt mọi người nhìn sang lại làm cho hắn ý thức được đó là sự thật.
"Cho mình làm tổ trưởng tổ giám sát, trực tiếp phụ trách với Vương Tử Quân và Trình Tự Học?"
Sau khi nhai nuốt câu nói của bí thư Vương Tử Quân, người đàn ông trước kia nguyên là phó bí thư thị ủy, bây giờ là phó chủ tịch hội đồng nhân dân đã xem như hiểu ý nghĩ của bí thư Vương.
"Khá lắm, đây không phải là làm cho Trình Tự Học cảm thấy ngột ngạt sao? Thật sự là cướp quyền lợi của Trình Tự Học. Với quan hệ giữa mình và Trình Tự Học, ai mà không biết? Cho mình làm tổ trưởng tổ giám sát, chẳng phải đâm dao vào họng Trình Tự Học sao?
Còn Trình Tự Học và Vương Tử Quân cùng nhau phụ trách công tác toàn cục, thật sự chỉ là trò cười. Dù thế nào thì cũng là câu "đảng quản lý tất cả", khi nào đến lượt một vị chủ tịch hội đồng nhân dân vung tay múa chân? Đừng nói là mình không cần báo cáo công tác cho Trình Tự Học, dù là người khác, chỉ cần không phải kẻ ngốc, chỉ sợ không ai dám cho ra lựa chọn nhào vào lòng chủ tịch Trình Tự Học.