- Tất nhiên là tự giúp đỡ mình, chẳng lẽ tôi còn giúp đỡ người khác sao?
La Nhân Uy sao không thấy tình huống Lý Dật Phong cố ý giả ngu? Lúc này hội nghị thường ủy họp về phương diện bốn thành phố trọng tâm, thành phố Sơn Viên và An Dịch hầu như đã là thành phố trọng tâm của hai khu vực, bọn họ sẽ không nhường cho ai. Thành phố Đông Bộ lúc này cũng chắc chắn tiến lên làm thành phố trọng tâm, cho dù có người đưa ra nhân tuyển cạnh tranh, cũng không có chứng cứ thuyết phục người khác.
Dù hội nghị thường ủy đều là số ít phục tùng đa số, thế nhưng mỗi người lên tiếng đều phải có căn cứ rõ ràng, nếu như vì lời đề nghị mà anh đứng không vững, thượng cấp điều tra được thì anh sẽ phải chịu trách nhiệm. Vì thế ở tình huống trái phải đều rõ ràng, hội nghị thường ủy sẽ không phát sinh ý kiến phản đối.
Những sự kiện có thể cạnh tranh trên hội nghị thường ủy, phần lớn đều có vài phương diện cần xem xét.
La Nhân Uy không hài lòng với câu trả lời của Lý Dật Phong, lão cũng không cho phép Lý Đức Trụ lừa gạt mình như vậy? Lão dùng ánh mắt lơ đãng nhìn Hào Nhất Phong đang uống trà, sau đó khẽ chọc cánh tay của Lý Dật Phong rồi khẽ nói:
- Anh thật sự giỏi giả vờ, tôi đang hỏi về phía nam, anh giúp thành phố La Nam hay Tam Hồ?
Lý Dật Phong đã sớm có định luận, nhưng lúc này hắn cũng không nói ra mà chỉ cười:
- Anh cảm thấy hai thành phố này ai sẽ được lợi?
La Nhân Uy khẽ cười một tiếng:
- Tôi cảm thấy thành phố Tam Hồ là rất tốt, dù nhìn vào phương diện vị trí địa lý hay kinh tế cơ sở, đều có tác dụng kéo cả khu vực phía nam phát triển theo, bí thư Lý thấy sao?
Lý Dật Phong cũng không cảm thấy ý kiến của La Nhân Uy là đúng, nhưng trên sự kiện này hắn cũng không thể nói như lời La Nhân Uy. Khi hắn đang do dự, chợt thấy Hào Nhất Phong khẽ gõ micro, tuyên bố hội nghị bắt đầu.
Tuy có chút ngăn trở vì sự kiện của Lục Ngọc Hùng, thế nhưng lúc này Hào Nhất Phong chủ trì hội nghị thường ủy vẫn rất có tinh thần. Thế nhưng lúc này bí thư Hào Nhất Phong đã không còn nhận được sự giúp đỡ tuyệt đối từ phó bí thư và trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy, mỗi lần có sự việc gì xảy ra cũng không còn ưu thế giải quyết dứt khoát nữa rồi.
- Các đồng chí, lần này chúng ta tổ chức hội nghị thường ủy, chủ yếu là có vài sự việc cần hội nghị thương thảo cho ra quyết định.
Hào Nhất Phong nói lời mở đầu, sau đó có vài sự việc được nói ra, những thứ này hầu như đã được quyết định sẵn, cho nên cũng không có gì tranh luận.
Những thứ nhận áp lực lớn thường là ở sau cùng, lần này xác định thành phố trọng tâm cũng là nguyên tắc như vậy. Khi Hào Nhất Phong yêu cầu Trương Đông Viễn giới thiệu phương án thành phố trọng tâm, Trương Đông Viễn nhanh chóng đứng lên với văn kiện giới thiệu đã chuẩn bị sẵn.
- Bí thư Nhất Phong, chủ tịch Thạch, các vị thường ủy, thành phố trọng tâm chính là một phương án thử nghiệm của chúng ta ở phương diện đẩy mạnh phát triển kinh tế tỉnh Sơn Nam. Nếu xác định được thành phố trọng tâm, các thành phố trọng tâm sẽ phát triển mạnh mẽ, biến thành đầu tàu kinh tế cho cả khu vực.
- Sau khi căn cứ vào nhiều phương diện và ý kiến của hội nghị thường ủy, tôi đã tiến hành khảo sát cơ sở về bốn thành phố trọng tâm, quyết định chọn ra các thành phố trọng tâm sau.
- Thành phố Sơn Viên ở phía tây, thành phố An Dịch ở phía bắc, phía đông là thành phố Đông Bộ, phía nam là thành phố La Nam và Tam Hồ.
Trương Đông Viễn giới thiệu xong, bầu không khí trong phòng có chút trầm mặc, mọi ánh mắt đều nhìn về phía Hào Nhất Phong.
Hào Nhất Phong có chút trầm ngâm, sau đó khẽ nói:
- Ủy ban tỉnh xem như đã cho ra nhiều công sức khi cho ra phương án này, các anh định vị trên phương diện có nghiên cứu rõ ràng, những thành phố kia cũng là trung tâm kinh tế của tỉnh. Thưa các đồng chí, bàn tay đều là thịt, thật ra đứng trên lập trường của bản thân, tôi hy vọng tất cả thành phố đều có thể là trọng tâm, nhưng ý nghĩ này hầu như là không thực tế.
- Tốc độ phát triển kinh tế của tỉnh Sơn Nam cũng căn bản không vượt mặt các tỉnh thành anh em trong nước, nếu chúng ta muốn phá vỡ thế cục này, chúng ta cần phải đem tư chất có hạn của mình đặt lên những thành phố có tiềm lực phát triển. Thông sư quá trình phát triển của bọn họ để tạo nên hiệu quả thắp một bóng đèn chiếu sáng chung quanh. Vì xúc tiến kinh tế tỉnh Sơn Nam phát triển, thưa các đồng chí, lựa chọn bốn thành phố trọng tâm là trách nhiệm trên vai của mỗi người.
- Bốn thành phố trọng tâm chính là bốn động cơ của tỉnh Sơn Nam, tôi hy vọng có thể thông qua hội nghị này để xác định bốn động cơ đó, lại thông qua sự cố gắng của bốn bộ động cơ kia, để bọn họ xúc tiến phát triển kinh tế tỉnh Sơn Nam.
Hào Nhất Phong nói bằng giọng cực kỳ kiên định, giọng điệu này có thể dùng được mọi lúc mọi nơi, không có bất kỳ vấn đề gì cả. vì thế khi lão lên tiếng thì các vị thường ủy tỉnh ủy khác căn bản không ai nói gì thêm.
- Bây giớ chúng ta nói về phương diện thành phố trọng tâm.
Hào Nhất Phong nhìn thấy mọi người trầm mặc không lên tiếng thì nói tiếp:
- Xác định thành phố Sơn Viên làm thành phố trọng tâm phía Tây, các đồng chí có ý kiến gì không?
Thành phố Sơn Viên là tỉnh thành Sơn Nam, tổng sản lượng kinh tế đã bị thành phố An Dịch vượt mặt, thế nhưng lạc dà chết gầy vẫn lớn hơn ngựa, hơn nữa bốn phía cũng không có thành phố nào có thể cạnh tranh được.
Bí thư thị ủy Sơn Viên là La Nhân Uy dùng ánh mắt không quan tâm nhìn khắp chung quanh, trong mắt tràn đầy tự tin. Lão cảm thấy thành phố Sơn Viên đã là thành phố trọng tâm, căn bản không có bất kỳ vấn đề gì xảy ra.
- Bí thư Nhất Phong, tình huống phát triển ở thành phố Sơn Viên là cực kỳ rõ ràng, nhưng tôi cảm thấy Sơn Viên là tỉnh thành, không phải có thể tự mình phát triển, không tham dự vào sự kiện thành phố trọng tâm này sao? Dù sao Sơn Viên dù không phải là thành phố trọng tâm cũng được chúng ta đầu tư và có chính sách nghiêng hơn tất cả thành phố khác.
Khi La Nhân Uy cho rằng sẽ có đa số phiếu được thông qua, đúng lúc này thường ủy tỉnh ủy, bí thư ủy ban tư pháp Lật Tử Đạo chợt mở miệng nói.
Lật Tử Đạo vừa mở miệng thì La Nhân Uy biết mục đích là gì, trước khi Lật Tử Đạo làm bí thư ủy ban tư pháp tỉnh thì từng là bí thư thị ủy Vật Du, mà kinh tế thành phố Vật Du ở tỉnh Sơn Nam là rất tốt. Lật Tử Đạo là bí thư thị ủy Vật Du, tất nhiên sẽ muốn tranh thủ chỗ tốt cho thành phố của mình.
Nhưng La Nhân Uy kiên quyết không đồng ý, tuy lão tin thành phố Sơn Viên không thể trở thành thành phố trọng tâm thì đầu tư sẽ còn nhiều hơn thành phố khác, thế nhưng những lời của Lật Tử Đạo giống như mặc kệ thành phố Sơn Viên của lão.