Lý Đạo Toàn cũng không nhắc đến chuyện này, khi Triệu Tuấn Sơ đang cảm thấy trong lòng ngứa ngáy thì Lý Đạo Toàn lại nói sang chuyện khác: - Tuấn Sơ, tình hình thế nào rồi?
- Bí thư Lý, bây giờ trên cơ bản đã có thể xác định có người của cục công thương thành phố Lữ Xuyên có hành vi đi lại với công ty Đại Dã Quốc Tế, thế nhưng căn cứ vào những thứ này còn chưa thể chứng minh Vương Tử Hoa có vi phạm kỷ luật. Triệu Tuấn Sơ nói xong thì chợt cảm thấy giọng nói của mình căn bản là chưa đủ.
Nhưng Triệu Tuấn Sơ thật sự không ngờ Lý Đạo Toàn cũng không tỏ ra tức giận, hắn chỉ cười nhạt một tiếng rồi nói: - Các anh cố gắng theo sát là được, tôi tin tưởng dù hồ ly có xảo quyệt thế nào cũng không thể đấu lại thợ săn được.
Lời nói của Lý Đạo Toàn làm cho Triệu Tuấn Sơ chợt kinh hoảng, hắn cho rằng Lý Đạo Toàn còn có ý nghĩ gì khác, thế nên nhanh chóng lên tiếng chặn lời: - Bí thư Lý cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ nhanh chóng điều tra, sẽ đưa tất cả phần tử vi phạm kỷ luật ra công lý.
- À, tôi tin tưởng bí thư Tuấn Sơ có thể làm được, nhưng dù công tác có quan trọng thế nào thì sức khỏe cũng quan trọng. Bây giờ đã trễ rồi, anh nên đi nghỉ ngơi sớm. Lý Đạo Toàn nói thêm vài câu dặn dò rồi cúp điện thoại.
Nếu như Lý Đạo Toàn không gọi điện thoại đến thì Triệu Tuấn Sơ biết đâu sẽ đi ngủ sớm một chút, thế nhưng lúc này hắn nào có thể ngủ được? Hắn dựa theo bản năng và cảm thấy Lý Đạo Toàn có chút khác thường, nhưng hắn không nói rõ chỗ nào không đúng, thật sự là khó nói nên lời.
Triệu Tuấn Sơ pha một ly trà đặc, hắn suy xét lại lời nói của Lý Đạo Toàn một lượt, thậm chí còn ghi chép lại để chú ý phân tích.
Sau khi Triệu Tuấn Sơ xem xét ba lượt, trên mặt chợt lộ ra nụ cười. Hèn gì bí thư Lsy không hề coi trọng sự việc này, thì ra có một số việc đã không còn quan trọng nữa rồi.
Dù Vương Tử Hoa có vi phạm kỷ luật hay không thì cũng rất tốt, lúc này những tổn thất liên quan đến công ty Đại Dã Quốc Tế đã thành hình, hơn nữa sự kiện cái chết của Tả Trung Minh càng đóng vào một cây đinh. Tuy ai cũng không dám nói gì trước khi cảnh sát giao thông phá án, thế nhưng bầu không khí trầm mặc lại gây ra áp lực rất lớn.
Xem ra lần này Vương gia căn bản không còn vận may, cho dù Vương Tử Hoa có thể may mắn thoát thân, thế nhưng dù là Vương Tử Hoa hay Vương Giải Phóng cũng không còn là nhân vật phong vân trong tỉnh Chiết Giang. Thậm chí còn làm ảnh hưởng đến người đã rời khỏi Chiết Giang như Vương Quang Vinh.
Triệu Tuấn Sơ cũng tham gia lễ tang của Vương lão gia tử, căn bản cảm thấy rất hâm mộ với ba vị cán bộ cấp phó bộ của Vương gia, nhưng bây giờ tất cả xem ra là hăng quá hóa dở.
Nhưng sự kiện này căn bản không liên lụy đến người có năng lực nhất, vì người ka căn bản đã rời khỏi Chiết Giang từ quá sớm, không có chút liên hệ nào.
Triệu Tuấn Sơ nghĩ đến gương mặt trẻ tuổi và tràn đầy nụ cười của người kia, hắn không biết vì sao cảm thấy trái tim mình đập mạnh lên. Tuy đây chỉ là một phản ứng vô thức thê nhưng lại làm cho hắn sinh ra cảm giác hoảng sợ.
Hoảng hốt, chính mình lại hoảng hốt vì một người đàn ông trẻ tuổi chưa từng tiếp xúc qua. Triệu Tuấn Sơ chợt sờ lên mặt mình, hắn biết cảm giác hoảng hốt đại biểu cho thứ gì, thế là trong lòng chợt sinh ra cảm giác sỉ nhục. Hắn nâng ly trà lên nhấp một ngụm, ngay sau đó lại không nhịn được phải lẩm bẩm: - Mình làm sao vậy? Không bao lâu nữa mình cũng...
- Cốc cốc cốc. Tiếng gõ cửa vang lên dồn dập, tiếng gõ cửa thế này làm cho Triệu Tuấn Sơ cảm thấy mất hứng. Hắn khẽ mở cửa phòng nhìn ra bên ngoài, chợt thấy phó chủ nhiệm Mộ Thuấn Hải của phòng giám sát số ba đứng bên ngoài.
Mộ Thuấn Hải là người cùng đi theo Triệu Tuấn Sơ từ thành phố Giang Thị, bọn họ đến đây tiếp nhận công tác của Tả Trung Minh. Mộ Thuấn Hải là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, trước kia cực kỳ cung kính với Triệu Tuấn Sơ, bây giờ hai bên càng thêm thân mật với nhau.
Mộ Thuấn Hải biểu hiện như vậy có ý nghĩa là gì thì Triệu Tuấn Sơ căn bản là hiểu rất rõ ràng, căn cứ vào cảm giác đau khổ của Tả Trung Minh, Triệu Tuấn Sơ thật sự cảm thấy có thể nhìn thấu nội tâm của Mộ Thuấn Hải. Lúc này Mộ Thuấn Hải có chút hả hê, đồng thời còn có chút chờ đợi. Triệu Tuấn Sơ căn bản xem thường một người như vậy, nhưng công tác bày biện ra trước mắt, dù thế nào thì hảo hán cũng cần có người giúp đỡ, đừng nói đó là triệu tuấn sơ, thế cho nên căn bản không thèm quan tâm đến chút ý nghĩ nhỏ mọn của Mộ Thuấn Hải.
- Có việc gì? Triệu Tuấn Sơ căn bản cảm thấy bực mình vì Mộ Thuấn Hải chạy đến gõ cửa phòng của mình vào lúc này, gần đây hắn có phải là quá dễ dãi nên Mộ Thuấn Hải kia căn bản không xem ra gì hay không? Trong lòng chợt lóe lên ý nghĩ muốn gõ đầu Mộ Thuấn Hải, thế cho nên ánh mắt hắn nhìn về phía đối phương có vài phần lạnh lẽo.
Mộ Thuấn Hải giống như không cảm nhận được cảm giác bực bội của Triệu Tuấn Sơ, hắn vội vàng khẽ nói: - Bí thư Triệu, vừa nhận được một tin tức đến từ công ty Đại Dã Quốc Tế...
Triệu Tuấn Sơ nhìn gương mặt dồn dập của Mộ Thuấn Hải thì cảm thấy nhất định là có chuyện không nhỏ, thế cho nên đối phương mới vội vàng chạy đến tìm mình. Nếu là trước kia thì Triệu Tuấn Sơ nhất định sẽ mời Mộ Thuấn Hải ngồi xuống chậm rãi trò chuyện, nhưng bây giờ hắn đã hiểu được ý nghĩ của bí thư Lý Đạo Toàn, thế cho nên cũng không còn tâm tư như vậy, mà chỉ có phản ứng nhàn nhạt khẽ cười nói với Mộ Thuấn Hải: - Đừng gấp, từ từ nói.
Mộ Thuấn Hải căn bản có chút buồn bực vì phản ứng của Triệu Tuấn Sơ, hắn hít vào một hơi rồi mới nói: - Bí thư Triệu, vừa rồi nhận được tin tức từ công ty Đại Dã Quốc Tế, nói...Nói là vài người phụ trách kinh doanh của công ty Đại Dã Quốc Tế xuất hiện vấn đề, thế nên công ty Đại Dã Quốc Tế quyết định tiến hành điều chỉnh nhân viên, đồng thời cũng quyết định bỏ ra hai tỷ đầu tư vào thành phố Lữ Xuyên, tiến thêm một bước thúc đẩy hạng mục đang dang dở ở thành phố Lữ Xuyên.
Triệu Tuấn Sơ hồn nhiên như không thèm quan tâm đến lời nói của Mộ Thuấn Hải, hắn cảm thấy Mộ Thuấn Hải căn bản là chuyện bé xé ra to, có gì mà lo lắng? Công ty Đại Dã Quốc Tế điều chỉnh kinh doanh có liên quan gì đến tình huống phá án của bọn họ?
- Chuyện này... Khi Triệu Tuấn Sơ chuẩn bị nói Mộ Thuấn Hải nên chú ý công tác, đột nhiên một ý nghĩ lóe lên trong lòng hắn, thế là ly nước trên tay nhanh chóng rơi xuống bàn. Hắn nhanh chóng đứng lên rồi giật mình nhìn Mộ Thuấn Hải nói: - Anh nói cái gì?
Tuy Mộ Thuấn Hải đã đi được hơn mười phút thế nhưng tâm tư của Triệu Tuấn Sơ vẫn căn bản khó thể nào bình tĩnh lại được. Công ty Đại Dã Quốc Tế, không, phải là tin tức vừa nhận được căn bản quá kinh người, vì sao công ty kia lại tiếp tục bơm tiền? Như vậy thì hạng mục của công ty Đại Dã Quốc Tế ở thành phố Lữ Xuyên sẽ sống dậy.