Mục lục
Bí Thư Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong đầu chợt lóe lên ý nghĩ như vậy, Lâm Trường Công khẽ nói:

- Bí thư La, ngài xem ngài nói gì kìa, chúng ta là người một nhà, ngài khách khí như vậy cũng không hay.

- Nhưng này bí thư La, thành tích của lễ hội văn hóa Thần Hoàng cũng không phải nói báo cáo là báo cáo ngay, ngài nói cho bọn họ biết có vài hạng mục còn nằm trong quá trình đàm phán, như vậy không được sao?

La Nhân Uy ở bên kia cười khổ một tiếng:

- Bí thư Lâm, nếu như được như những gì anh nói thì quá tốt, lúc này con số đầu tư của thành phố La Nam đã được báo lên trên, tôi đây thật sự không thoát được.

Thành phố La Nam đã báo cáo thành tích kêu gọi đầu tư của mình lên tỉnh, Lâm Trường Công xem xét sự bất đắc dĩ của La Nhân Uy, thế là nhanh chóng hiểu tình cảnh hiện tại của thành phố Sơn Viên. Hai thành phố cùng mở một hội nghị kêu gọi đầu tư, thành phố Sơn Viên lại càng gióng trống khua chiêng dùng báo chí tuyên truyền. Bây giờ thành phố La Nam đã báo cáo con số của mình lên cho lãnh đạo tỉnh, như vậy thành phố Sơn Viên cũng không thể đứng yên nhìn được.

Thành phố La Nam làm báo cáo nhanh chóng như vậy, nếu như không phải cố ý, chỉ sợ cũng không có ai tin tưởng.

- Con số đầu tư của bọn họ là bao nhiêu?

Vấn đề của Lâm Trường Công làm cho La Nhân Uy ở bên kia chợt nghiến răng:

- Nghe nói là vài tỷ.

Không thể nào, thành phố La Nam chỉ tổ chức một hội nghị kêu gọi đầu tư thì kiếm được số tiền lớn như vậy sao? Chỉ sợ lần này thành phố Sơn Viên sẽ rơi vào tình huống cực kỳ xấu hổ!

Lâm Trường Công nghĩ đến thành phố Sơn Viên, lại càng nghĩ đến thành phố Tam Hồ của mình. Lúc này thành phố La Nam kêu gọi được nhiều hạng mục đầu tư, như vậy thành phố Tam Hồ lại càng khó thể nào vượt qua được La Nam.

Nếu như thật sự bị thành phố La Nam vượt mặt quá xa, như vậy sự việc thành phố Tam Hồ được vinh dự thành phố trọng tâm...

- Bí thư Lâm, anh có giúp đỡ anh em một chút không?

Khi Lâm Trường Công đang suy tư thì La Nhân Uy ở đầu dây bên kia đã thật sự có chút không nhịn được.

La Nhân Uy là thường ủy tỉnh ủy, nếu so sánh với các vị bí thư thị ủy bình thường thì lão rõ ràng là một vị lãnh đạo tỉnh. Lúc này lão tìm đến Lâm Trường Công mượn hạng mục, tự thân đã cảm thấy cực kỳ xấu hổ. Lúc này thấy Lâm Trường Công không chịu tỏ thái độ, thế là trong lòng càng không thoải mái.

Mượn hạng mục, nếu cho mượn thì không còn, vài hạng mục mà thành phố Tam Hồ cố gắng hết mức mới có được sẽ phải chuyển sang cho người ta, chẳng lẽ La Nhân Uy nói mượn thì mượn sao? Những trò này thật sự quá mức ảnh hưởng, Lâm Trường Công nào có ngu như vậy. Nhưng nếu như không cho mượn, sẽ đắc tội với La Nhân Uy.

Lâm Trường Công nghe lời nói của La Nhân Uy mà không khỏi cau mày, thầm nghĩ La Nhân Uy anh dựa vào cái gì mà mở miệng như vậy với tôi? Anh muốn tôi ném chỗ tốt cho anh, sau đó lại trông mong anh ném cho tôi chút quyền lực sao? Tôi nào có khờ dại như vậy?

Lâm Trường Công nghĩ như vậy nhưng ngoài miệng lại không thể nói như vậy, hắn cố gắng trì hoãn một chút rồi nói khẽ:

- Bí thư La, hạng mục đầu tư dù sao cũng là chuyện của song phương, tôi và bên đầu tư đã đàm phán xong, nếu như bọn họ tình nguyện, chúng tôi cũng dễ ăn nói.

- Như vậy tôi cảm ơn trước.

La Nhân Uy nào không nghe rõ ý nghĩ từ chối của Lâm Trường Công, nhưng lão cũng biết có ép Lâm Trường Công cũng vô dụng, anh không thể nào vung tay nắm bắt hạng mục của người ta theo phong cách như vậy được.

Hào Tử Động đứng bên cạnh Lâm Trường Công, tuy hắn nghe được vài lời, thế nhưng hắn cũng hiểu, nhìn biểu hiện của Lâm Trường Công cũng xem như biết được đại khái.

Lúc này trong đầu Hào Tử Động đang bùng sóng suy nghĩ, hàng loạt ý nghĩ lóe lên trong đầu.

Thành phố La Nam đã báo cáo con số kêu gọi đầu tư lên tỉnh, đó rõ ràng là muốn làm cho thành phố Sơn Viên đẹp mặt, rõ ràng Vương Tử Quân không phải là loại thiện nhân tín nữ gì cả. Nếu Vương Tử Quân đang cố gắng làm khó thành phố Sơn Viên thì không là vấn đề, đáng quan tâm là đối phương châm ngòi mối quan hệ giữa nhóm quan viên thành phố Tam Hồ và La Nhân Uy, như vậy thì đối phương thật sự có chút đáng sợ.

- Bí thư Lâm...

Khi thấy Lâm Trường Công mãi không mở miệng, Hào Tử Động chợt khẽ nói.

Lâm Trường Công đang mãi suy tư, lúc này hắn chợt tỉnh táo lại, hắn nhìn thoáng qua Hào Tử Động rồi trầm giọng hỏi:

- Tử Động, anh nói xem chúng ta có cho người ta mượn hạng mục không?

Hào Tử Động nào dám làm chủ ở phương diện này? Hắn do dự một lúc mới nói:

- Bí thư Lâm, không cho mượn thì chúng ta đắc tội với La Nhân Uy, nhưng nếu cho mượn thì thật sự có chút đáng tiếc.

Lâm Trường Công nghe lời phân tích của Hào Tử Động, trong lòng thầm nghĩ chẳng phải anh mở miệng cũng như không sao? Tôi không hiểu điều này sao?

Đây là báo ứng sao? Không biết như thế nào mà Lâm Trường Công chợt sinh ra ý nghĩ như vậy!

- Bí thư Vương, trang đầu của nhật báo Sơn Nam đăng thành quả hội nghị phát triển kinh tế của thành phố chúng ta lần này, anh xem.

Hà Khởi Duệ cầm một tờ báo đi vào phòng làm việc của Vương Tử Quân rồi lớn tiếng nói.

Vương Tử Quân đã sớm đọc tờ báo trong tay của Hà Khởi Duệ, hắn vừa để cho Hà Khởi Duệ ngồi xuống vừa cười nói:

- Tôi cũng vừa xem qua, lần này chúng ta có được thành tích lớn, cũng không thể nào bỏ qua công lao của anh được.

- Ôi, bí thư đại nhân, nếu như người khác nói tôi không thể bỏ qua công lao, như vậy tôi sẽ tuyệt đối không khiêm tốn. Nhưng nếu ngài nói như vậy, thật sự là chê cười tôi rồi.

Hà Khởi Duệ ngồi xuống rồi khoát tay áo nói.

Không chờ Vương Tử Quân lên tiếng, Hà Khởi Duệ đã cầm tờ báo lên nói:

- Vừa rồi tôi đã lật qua lật lại tờ báo này vài lượt, không nhìn thấy thành tích của thành phố Sơn Viên ở lễ hội văn hóa Thần Hoàng, thật sự làm cho người ta cảm thấy tiếc nuối.

Vương Tử Quân nhìn bộ dạng có chút hả hê của Hà Khởi Duệ mà không nhịn được phải cảm thấy vui vẻ. Hắn tất nhiên biết rõ Hà Khởi Duệ đang tiếc nuối cái gì. Lần này thành phố Sơn Viên tổ chức lễ hội văn hóa Thần Hoàng không thành công, rất nhiều người gọi điện thoại cho hắn, thậm chí còn miêu tả kỹ càng tình huống lúc đó mà không sợ ai suy xét. Lần này nhật báo Sơn Nam chỉ đăng thành quả kêu gọi đầu tư của thành phố La Nam, cũng không đưa tin về kết quả lễ hội văn hóa Thần Hoàng ở thành phố Sơn Viên, điều này càng là thứ mà Vương Tử Quân biết rõ ràng.

- Chủ tịch Khởi Duệ, có những thứ mà chúng ta nên rộng lượng một chút thì hay hơn, trở thành pháo lép thì sẽ có một loại thái đội của riêng mình.

Vương Tử Quân cười cười rồi khẽ nói với Hà Khởi Duệ.

Rộng lượng một chút?

Hà Khởi Duệ nhìn Vương Tử Quân đang nói mình rộng lượng một chút, trong lòng thầm nghĩ lãnh đạo thật sự nói những lời rất đường hoàng. Nếu như không phải ngài cố ý báo cáo con số kêu gọi đầu tư cho lãnh đạo tỉnh, như vậy thành phố Sơn Viên sẽ rơi vào tình huống khốn khổ lúc này sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK