Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1036


Lối ra được mở, các vệ sĩ được triệu hồi lại để để tiến hành kiểm tra từng người một, điều này đương nhiên cũng sẽ khiến khách hàng không hài lòng, nhưng đối với bọn họ, được ra ngoài đã là cái may trong cái rủi rồi, cùng lắm thì chỉ càu nhàu mấy câu rồi thôi.


Các khách hàng kêu ca phàn nàn, vừa xếp hàng để kiểm tra, vừa mắng chửi và xì xào bàn tán.


“Chủ tịch Tập đoàn Dark Reign này đúng là ỷ thế ăn hiếp người! Tô Lạc Ly bị lạc con thì liên quan gì đến chúng ta chứ!”


“Nói cũng đúng, khi nào ra ngoài tôi phải đăng mấy bài Weibo chửi cô ta mới được!”





Ôn Khanh Mộ đích thân canh giữ ở cửa, anh quét mắt nhìn đám người.


Đột nhiên có một người phụ nữ đẩy xe đẩy lọt vào tầm mắt anh, người phụ nữ này đội một chiếc mũ lưỡi trai, không hề phù hợp với quần áo của cô ta chút nào.


Xe đẩy của cô ta cũng căng mái che ra, che chắn bên trong rất kỹ.


Vừa đẩy xe, cô ta vừa thỉnh thoảng nhìn xung quanh một lượt, dáng vẻ lén lút rất khả nghi.


Ôn Khanh Mộ gọi Doãn Cẩn lại và nói nhỏ vào tai anh ta, Doãn Cẩn lập tức bước tới, người phụ nữ kia vội vàng cúi đầu thấp hơn.


“Này cô, trẻ sơ sinh và người già có thể đi trước, để tôi đưa cô đến phía trước kiểm tra, sau đó cô có thể đi.”


“Không, không cần đâu, tôi không vội, tôi đợi cùng mọi người vậy.” Người phụ nữ lộ ra vẻ hoảng hốt lo sợ.


Ôn Khanh Mộ càng cảm thấy đáng nghi hơn, anh lập tức nhấc chân đi về phía trước.


“Xảy ra chuyện gì vậy?” Ánh mắt Ôn Khanh Mộ nhìn chăm chú vào chiếc xe đẩy được căng mái che.


“Sếp Ôn, tôi nói để cô này đi trước nhưng cô ấy không đồng ý.”


“Thật sao? Nếu cô ta thật sự không muốn đi, vậy cần gì phải ép buộc?”


Ôn Khanh Mộ vừa nói vừa bước về phía trước, anh vén màn che trên xe đẩy lên!


Không ngờ bên trong lại là một bé gái đang ngủ say!


Trong miệng bé gái vẫn ngậm núm vú giả, da mềm trắng mịn, bé đang ngủ rất ngon.


Đây không phải con trai của anh và Tô Lạc Ly.


“Này anh, anh làm vậy có phải rất quá đáng rồi không? Nếu đánh thức con tôi, làm con tôi sợ hãi thì anh gánh vác được trách nhiệm này không? Con của anh là con trai, con của tôi không phải con trai rồi chứ? Sao anh có thể làm hại đứa trẻ khác chỉ vì con mình bị lạc được chứ!”


Người phụ nữ vừa nãy vẫn còn hơi sợ hãi, khi thấy Ôn Khanh Mộ cưỡng ép vén mái che xe đẩy ra thì vô cùng phẫn nộ, cô ta không ngừng chỉ trích.


Ôn Khanh Mộ nhíu chặt mày lại, không phải ư?


Vậy tại sao vừa rồi cô ta lại lén lút như vậy?


Là vì anh quá lo lắng nên mới cảm thấy cô ta lén lút chăng?


“Xin hỏi tôi có thể đi được chưa?” Người phụ nữ lại tức giận mắng.


Ôn Khanh Mộ đành phải gật đầu với vẻ áy náy.


“Thưa cô, tôi thực sự xin lỗi, cũng tại sếp Ôn của chúng tôi sốt ruột quá.” Doãn Cẩn vội vàng mỉm cười lấy lòng, sau đó dẫn người phụ nữ này rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK