Không thể không thừa nhận rằng lời nói của Tô Nhược Vân rất cao thâm, cô ta không hề chỉ trích Tô Lạc Ly, cũng không trực tiếp trả lời chuyện này đều do Tô Lạc Ly làm.
Nhưng lại ngầm thừa nhận rằng chuyện này là do cô làm, Tô Nhược Vân đang cầu xin Tô Lạc Ly buông tha cho bố của họ.
“Cô Tô, tôi tin trong lòng mọi người đều có công lý, một số người làm chuyện xấu ắt sẽ có ông trời trừng phạt, cô thấy tôi nói có đúng không?”
Mặt của Tô Nhược Vân hiện lên vẻ gượng gạo, “Đúng vậy.”
“Đúng như câu nói, không làm việc trái với lương tâm thì không sợ ma gõ cửa, một số người làm chuyện trái với lương tâm chắc chắn sẽ không được yên ổn.”
Tô Nhược Vân nhếch khóe miệng gượng cười.
“Được rồi, người dẫn chương trình, đừng vì chuyện của nhà chúng tôi mà ảnh hưởng đến hoạt động hôm nay, như vậy tôi sẽ cảm thấy rất có lỗi.” Tô Nhược Vân trực tiếp đổi chủ đề.
“Được, vậy chúng ta hãy bắt đầu hoạt động hôm nay đi, cô Tô, chúng tôi đều biết rằng bây giờ cô đang dưỡng thai, đã năm tháng rồi đúng không?”
“Đúng vậy, đã năm tháng rồi.” Tô Nhược Vân vừa nói vừa sờ bụng.
“Vậy thì tại sao cô lại muốn tham gia hoạt động của chúng tôi?”
“Vốn dĩ tôi không muốn tham gia những sự kiện như vậy, lúc trước tôi cũng từng nói sẽ tạm rời khỏi làng giải trí ở nhà dưỡng thai, nhưng tôi thấy sản phẩm ở đây thật sự quá tốt nên tôi rất nóng lòng giới thiệu nó cho tất cả mọi người. Giới thiệu cho những bà mẹ tương lai như tôi.”
Tô Nhược Vân bước vào trạng thái làm việc, lập tức nở một nụ cười hạnh phúc.
“Ồ, hóa ra là là như vậy à, cô thấy hội trường của chúng ta cũng có rất nhiều bà mẹ tương lai như cô.” Vừa nói, người dẫn chương trình chỉ tay về phía khán giả.
“Đúng vậy, tôi cũng thấy rồi.” Tô Nhược Vân nhìn về phía khán đài.
Đột nhiên một khuôn mặt vụt qua.
Lục Uy Nhiên!
Tô Nhược Vân giật mình sợ hãi, đợi khi cô ta nhìn lại lần nữa thì phát hiện lại không thấy đâu cả.
“Cô Tô, tôi nghe nói cô vẫn luôn sử dụng sản phẩm của chúng tôi đúng không?”
Tô Nhược Vân tìm kỹ chỗ khán đài, vừa rồi có phải là Lục Uy Nhiên không?
“Cô Tô, cô Tô!” Người dẫn chương trình gọi mấy lần liền Tô Nhược Vân mới hoàn hồn.
“A, tôi đây.”
Tôi nghe nói cô luôn sử dụng sản phẩm của chúng tôi đúng không?”
“Ồ, đúng vậy, đúng là tôi luôn sử dụng sản phẩm của chúng ta, lúc trước tôi sử dụng các nhãn hiệu rất cao cấp, vì đang mang thai nên da rất yếu, còn dị ứng với một số sản phẩm tên tuổi, nhưng dùng sản phẩm của chúng ta rất tốt.”
Tô Nhược Vân có chút thẫn thờ, lập tức quên hết những câu thoại vừa mới ghi nhớ.
Nhịp tim của cô ta cũng đột ngột đập nhanh hơn, khóe mắt không khỏi liếc nhìn khán đài.
Lại là khuôn mặt đó!
Khuôn mặt của Lục Uy Nhiên!
Cô ta lại mỉm cười với Tô Nhược Vân!
Tô Nhược Vân dụi mắt và nhìn lại lần nữa, phát hiện lại biến mất.