“Tôi không muốn, ông thả tôi ra, ông là kẻ xấu!” Với Butt mà nói, Tam Tam đấm hay đá hoàn toàn chẳng có tác dụng gì với ông ta cả.
“Đừng hại con trai tôi!” Tô Lạc Ly bỗng vùng vẫy thoát khỏi tay Ôn Khanh Mộ, cô đỡ bụng mình sải bước lớn chạy về phía Butt.
“Ly Ly, quay lại!” Ôn Khanh Mộ lập tức đuổi theo.
Bruce chặn trước Tô Lạc Ly như một bức tường, anh ta chỉ nhẹ nhàng giơ tay lên thôi là Tô Lạc Ly đã không chịu nổi một đòn mà ngã xuống đất.
“Cô đúng là người phụ nữ không biết tự lượng sức mình! Tôi đã nhịn cô lâu lắm rồi, cô muốn chết đúng không?” Bruce trước nay thô lỗ nên không biết thương hoa tiếc ngọc.
Anh ta nhấc chân đạp vào bụng Tô Lạc Ly.
“Khốn nạn!” Ôn Khanh Mộ lập tức lao tới, nhưng anh vốn đang bị thương, đâu phải là đối thủ của Bruce, Bruce dùng một tay thôi là khiến anh đầu hàng khuất phục rồi.
Butt không tỏ ý gì mà bế Tam Tam, nói: “Không phải chúng tôi không tuân thủ quy tắc, là hai người cứ đến gây sự!”
Tô Lạc Ly nằm trên đất, đau đớn khó mà chịu nổi: “Đừng hại con trai tôi.”
Lúc Tô Kiêm Mặc đến thì nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Tam Tam đang ở trong lòng Butt, Bruce nhấc chân đạp vào bụng Tô Lạc Ly và đá Ôn Khanh Mộ!
“Đám súc vật các người!”
“Nhìn xem, lại thêm một đứa chán sống nữa!” Bruce lập tức lao tới đánh với Tô Kiêm Mặc.
Lần trước đấu tay đôi, Bruce hoàn toàn chiếm ưu thế. Lần này cũng chưa qua được bao lâu, anh ta không tin rằng Tô Kiêm Mặc có thể tiến bộ.
Quả nhiên kết quả đúng như dự đoán, mười chiêu là Tô Kiêm Mặc đã thua.
“Đúng là thằng ngu không biết tự lượng sức, nhưng giữ lại mạng cậu để cậu hốt xác cho chị gái với anh rể cậu!”
Bruce phun nước bọt lên người Tô Kiêm Mặc rồi về lại chỗ cũ, nhìn Tô Lạc Ly rồi lại nhìn Ôn Khanh Mộ: “Tôi giải quyết chị gái cậu trước hay là giải quyết anh rể cậu trước đây nhỉ? Trông người phụ nữ này sắp không chịu được nữa rồi, vậy tiễn cô một bước trước nhé.”
Bruce giơ nắm đấm lên: “Không biết cú đấm này của tôi liệu có đánh cho đứa bé trong bụng cô ta ra ngoài luôn không, ha ha ha…”
Tô Kiêm Mặc nhìn Bruce giơ cao nắm đấm, hét: “Không…”
Bỗng chốc mây đen xuất hiện trên bầu trời, đám mây đó như muốn nuốt chửng người ta, sau đó gió lớn nổi lên, cơn gió khiến người ta không mở được mắt.
Giọng Tô Kiêm Mặc cũng cực kỳ lớn, như thể sắp chọc thủng màng nhĩ của người ta.
Butt và ba đứa con trai của ông ta cũng cảm nhận được sự thay đổi kỳ lạ này, không ai biết rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.
Cách đó không xa đột nhiên xuất hiện thứ trông như lốc xoáy, cuốn Bruce vào trong không trung trước!
“Bruce!” Seven và Villand lập tức bay lên để cứu anh ta, cuối cùng cũng bị cuốn vào cơn lốc xoáy.
Tam Tam ở trong lòng Butt cũng sợ hãi đến ngẩn người, cậu bé còn nhỏ, đã bao giờ nhìn thấy cảnh tượng này đâu.