Ôn Khanh Mộ vẫn luôn đeo bao khi làm, Tô Lạc Ly cũng không uống thuốc tránh thai bao giờ nên đương nhiên cũng không chuẩn bị.
Hai người anh nhìn em, em nhìn anh vài phút.
“Ly Ly, hôm nay không phải kỳ rụng trứng của em đấy chứ? Chắc sẽ không trùng hợp vậy đâu đúng không?”
“Em hết mấy ngày rồi, chắc cũng sắp đến kỳ rụng trứng.” Tô Lạc Ly suy nghĩ rồi đáp.
“Không phải xác suất mang thai trong kỳ rụng trứng mỗi tháng chỉ có hai mươi đến ba mươi phần trăm sao? Nếu vậy chúng ta cũng không dễ dính đâu, đúng không? Hơn nữa bây giờ em chỉ sắp đến kỳ rụng trứng thôi chứ vẫn chưa đến, vậy nên lại càng không thể dính!”
Những lý luận này của Ôn Khanh Mộ đã thuyết phục được Tô Lạc Ly.
“Không đeo cũng được, nhưng chỉ làm một lần thôi đấy, mai em còn phải quay phim!”
Ôn Khanh Mộ đồng ý rất nhanh, nhưng rồi vẫn làm hai lần, lâu lắm mới được làm không đeo bao, anh phải hưởng thụ chứ!
Điều khiến Tô Lạc Ly ngạc nhiên là lần đầu tiên tên này làm mà không tắt đèn!
Sau khi làm xong Ôn Khanh Mộ mới nói nhìn cô mặc đồ rằn ri rất kích thích! Tên háo sắc này!
Sáng hôm sau Tô Lạc Ly vẫn không thoát khỏi móng vuốt của tên này, cuối cùng cô cũng hiểu vì sao đoàn phim lại được nghỉ nửa ngày.
Đến trưa Ôn Khanh Mộ rời đoàn phim, buổi chiều Tô Lạc Ly đến phim trường đúng giờ.
Vừa đến nơi đã gặp Mục Nhiễm Tranh, anh vừa nhìn thấy cô đã nở nụ cười xấu xa.
“Tôi còn tưởng chiều nay cô không đến được chứ?”
“Sao lại không đến được?”
“Trong lòng cô biết mà! Với thể lực của chú tôi, tối qua và sáng nay… He he, cô cực khổ rồi, để đoàn phim chúng ta được nghỉ nửa ngày đúng là một mình cô phải mệt.”
Mặt Tô Lạc Ly thoáng chốc đỏ bừng, đều tại tên kia! Giờ thì hay rồi, ngay cả cháu trai cũng lấy chuyện này ra giễu cợt cô!
“Anh biết là được rồi.”
“Tôi cực kỳ tò mò, mới hơn một tháng mà chú tôi đã không nhịn được rồi à? Hai người cũng được coi là vợ chồng già, lẽ nào vẫn có nhu cầu nhiều đến thế?” Mục Nhiễm Tranh tiếp tục giỡn.
Tô Lạc Ly nghiêm mặt quay đầu lại: “Đúng vậy, nhưng tôi thấy chú anh rất hạnh phúc, anh ấy muốn đến thì đến, nhưng người nào đó thì lại không được, chỉ có thể nhớ trong lòng, không được thấy cũng không được sờ!”
Mục Nhiễm Tranh nghẹn họng!
“Hành Động Đột Kích” vẫn đang trong quá trình quay với tốc độ rất chậm.
Tô Lạc Ly vẫn rất bận rộn, thậm chí còn không có thời gian gọi video cho người nhà. Cũng may là Tam Tam liên tục gặp rắc rối khiến ngày nào Ôn Khanh Mộ cũng có việc để làm, nên có đôi khi anh cũng không nhớ vợ mình nhiều như vậy.
Những ngày này, các cảnh quay của Tô Lạc Ly đã bắt đầu đếm ngược, sau khi đóng phim liên tục cả ngày lẫn đêm, sức khỏe của cô đã suy giảm một cách trầm trọng, không thể chịu đựng được.
Có lẽ là thực sự mệt mỏi, cũng có thể là đã lâu rồi Tô Lạc Ly mới trải qua cường độ đóng phim lớn như vậy, nên mấy ngày nay cô đều cảm thấy uể oải.