Tô Lạc Ly lập tức làm động tác tính toán, có ai quay phim truyền hình mà chê trong tay mình có nhiều tiền đâu, nếu có thể có được hơn mười triệu của Mục Nhiễm Tranh thì có lẽ những tháng ngày của đoàn phim sẽ trôi qua dễ chịu hơn.
“Nhưng tôi vẫn muốn thảo luận với anh một chút, về vấn đề nam chính, người duy nhất trong công ty có thể đảm nhận vai chính là anh. Ngoại trừ tôi thì trong bộ phim này đều là tiểu hoa của công ty, đều không có lưu lượng, hơn nữa tôi vừa mới nhậm chức, độ nổi tiếng cũng không còn cao như trước, trông cậy vào anh cả đấy!”
Tô Lạc Ly lập tức đứng sau lưng Mục Nhiễm Tranh và xoa vai anh.
“Tôi đã nói rồi, tôi không quay phim cung đình thời nhà Thanh, cô tìm người khác đi.” Giọng nói của Mục Nhiễm Tranh mang vẻ lười biếng.
Dáng vẻ như thể cho dù Tô Lạc Ly có nói mòn miệng thì anh cũng sẽ không quay vậy.
“Nhưng tại sao anh lại không quay phim cung đình nhà Thanh? Rất tốt mà! Lại còn đóng vai hoàng thượng! Hình như anh chưa từng đóng vai hoàng thượng nhỉ, chức quan lớn nhất chỉ là tướng quân! Tin tôi đi, anh mà đóng vai hoàng thượng này thì chắc chắn đây sẽ là vai diễn để đời trong sự nghiệp diễn xuất của anh!”
“Không đùa đâu.”
Cho dù Tô Lạc Ly có nói gì đi nữa thì Mục Nhiễm Tranh đều bày ra vẻ mặc kệ cô có nói sao thì tôi cũng không đi.
“Này! Tôi là Hắc Thổ, anh có bản lĩnh hơn rồi nhỉ? Tôi đã nói nhiều như vậy rồi mà anh không nghe lọt một chữ nào à? Có cần tôi gọi cậu anh đến đây nói chuyện với anh không?”
Tô Lạc Ly không còn cách nào khác nên đành phải lôi Ôn Khanh Mộ ra, đây là đòn sát thủ cuối cùng của cô.
“Không đi! Có chết cũng không đi!”
Không ngờ sau khi nhắc tới Ôn Khanh Mộ thì Mục Nhiễm Tranh càng thêm kích động, thái độ càng kiên quyết.
Điều này khiến Tô Lạc Ly khó hiểu.
“Á…” Tô Lạc Ly cảm thấy đau ngực.
“Cô sao vậy? Tôi đã nói với cô rồi, đừng giả bộ với tôi! Chiêu khổ nhục kế này không có tác dụng với tôi đâu!”
“Cô cứ ở đó mà khổ nhục kế đi, tôi phải về cho em trai uống sữa rồi!”
Vẻ mặt Tô Lạc Ly nhăn nhó, “Làm phụ nữ thật phiền phức, hiện tại tôi chính là một con bò sữa!”
Mục Nhiễm Tranh ngửa mặt lên trời và cười ha hả, “Mời con bò sữa nhà cô ra ngoài đi, con trai cô gọi cô về nhà cho ăn sữa kìa!”
Tô Lạc Ly đành phải hậm hực ra về.
Nhưng biết tìm ai đóng nam chính “Trinh Hậu truyện” đây?
Diễn viên mới trong công ty thì chắc chắn không được, nhất định phải tìm người nổi tiếng một chút, nếu mời diễn viên bên ngoài thì tiền lương lại là một khoản chi lớn.
Điều này khiến Tô Lạc Ly rất âu sầu.
Tối hôm đó Ôn Khanh Mộ về khá sớm, vừa vào cửa đã thấy dáng vẻ mặt ủ mày chau của Lạc Ly.
“Anh vừa vào cửa đã thấy em nhíu mày, em không muốn nhìn thấy anh về vậy à?”
“Không phải, em đang suy nghĩ về một vấn đề, tại sao cháu trai cả nhà anh không quay phim cung đình nhà Thanh vậy?”