Tô Lạc Ly xấu hổ gãi đầu, chẳng phải đều tại Ôn Khanh Mộ sao? Tối qua cô nói muốn đi tắm, Ôn Khanh Mộ cứ muốn video call với cô lúc cô đang tắm, cuối cùng điện thoại rơi vào bồn tắm.
Điện thoại cô không mở máy được nữa, cô nghĩ hôm nay đóng máy, chuẩn bị về nhà rồi nên cũng không nói cho Ôn Khanh Mộ.
Cô cũng chưa nói chuyện đóng máy với Ôn Khanh Mộ, định tạo bất ngờ cho anh.
“Ai da, chị Lạc Ly, bây giờ trên mạng đều là tin tức về chị đấy!”
“Tin về chị?” Tô Lạc Ly suy nghĩ kỹ càng, gần đây cũng không xảy ra chuyện gì lớn, “Gần đây chị làm gì à?”
Điều này khiến Hùng Cẩm Cẩm nóng cả ruột, cô ấy lập tức lấy điện thoại của mình ra.
“Chị tự xem đi!”
Tô Lạc Ly cầm lấy điện thoại xem, hot search weibo toàn là cái gì thế này!
“Ôn Khanh Mộ vụng trộm với Tiêu Mạch Nhiên.”
“Ôn Khanh Mộ, Tiêu Mạch Nhiên tình cũ lại cháy.”
“Kẻ thứ ba Tô Lạc Ly.”
Cô vội mở đề tài liên quan ra, hai bức ảnh Ôn Khanh Mộ và Tiêu Mạch Nhiên đập vào mắt Tô Lạc Ly.
“Chị Lạc Ly, em tin chắc là chị không phải kẻ thứ ba, nhưng sếp Ôn cũng quá đáng quá. Thừa dịp chị ở bên ngoài quay phim, không ngờ anh ấy với Tiêu Mạch Nhiên lại…” Hùng Cẩm Cẩm thấy Tô Lạc Ly sắc mặt khó coi thì không nói tiếp nữa.
“Anh ấy với Tiêu Mạch Nhiên là bạn thân.”
Tô Lạc Ly nói một cách rất bình thản, mặc dù trong lòng cô vô cùng khó chịu.
“Chị Lạc Ly, hôn cả môi luôn rồi, còn ôm nhau nữa, bạn thân mà thân đến mức này sao? Chị đừng ngốc nữa, có phải từ lúc chị sinh con xong thì tình cảm của chị với sếp Ôn không được như trước không?”
“Sao có thể chứ? Đừng nói linh tinh!” Tô Lạc Ly trả lại điện thoại cho Hùng Cẩm Cẩm.
“Chị Lạc Ly, chị thế này cũng bình tĩnh quá đấy. Em nói chị này, đàn ông là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, mặc dù sếp Ôn rất cưng chiều chị, nhưng dù sao thì anh ấy cũng là đàn ông mà, hơn nữa còn là người đàn ông đứng trên đỉnh kim tự tháp!”
Câu nói của Hùng Cẩm Cẩm khiến Tô Lạc Ly buồn cười: “Em còn nhỏ mà biết nhiều thật đấy.”
“Chị Lạc Ly, chị thật sự không thể lơ là được. Cho dù chị tin sếp Ôn, nhưng có câu nói thế này, không sợ chồng mình ôm người phụ nữ khác, chỉ sợ người phụ nữ khác đến ôm chồng mình!”
“Được rồi được rồi, chị biết rồi, chị hiểu rồi, mau quay thôi.”
Tô Lạc Ly vội chuyển đề tài, vừa hay hôm nay quay xong là cô có thể về nhà rồi.
Nhưng thấy hai bức ảnh đó khiến cô rất khó chịu, mặc dù cô biết có thể bên trong có uẩn khúc gì đó, nhưng Ôn Khanh Mộ lại không nói gì với cô chuyện anh và Tiêu Mạch Nhiên gặp nhau.
Ôn Khanh Mộ vẫn đến công ty như thường ngày, Tô Lạc Ly nói với anh vài ngày nữa quay xong phim là có thể về nhà rồi. Đúng lúc mấy hôm nay anh có thể xử lý việc của công ty, qua vài ngày là có thể rảnh rỗi ở nhà.
Vừa bước chân vào cửa phòng họp, trong phòng bỗng chốc lặng như tờ.
Bầu không khí hơi kỳ lạ.
Ôn Khanh Mộ ngồi xuống ghế chủ tịch, cả quá trình họp đều theo quy củ, không khác với bình thường là bao.
Sau khi tan họp, Ôn Khanh Mộ và Doãn Cẩn vừa ra ngoài thì nghe thấy người trong phòng họp bàn tán.
“Xem ra sếp Ôn cũng chỉ là một người đàn ông bình thường, cũng thích ôm trái ôm phải.”
“Đàn ông mà, chẳng phải đều thế cả sao? Sếp Ôn trái một Ảnh hậu, phải một Ảnh hậu, đúng là diễm phúc lớn thật.”
Ôn Khanh Mộ nghe thấy những lời này thì dừng lại, Doãn Cẩn ở bên cạnh đưa mắt nhìn láo liên.