Cô gái lập tức móc điện thoại ra gọi cho Lê Thấm Thấm, Lê Thấm Thấm đang ở gần đó, họ cùng đến đây.
Lê Thấm Thấm thấy mặt Cao Soái toàn máu rồi lại nhìn sang Mục Nhiễm Tranh, lập tức hiểu ngay chuyện gì đang xảy ra.
Cô ấy vỗ mặt mình thật mạnh, lần này mất mặt rồi!
“Đây là bạn trai tôi, tôi tên Sở Điềm, chúng ta có thể chụp hình chung không?” Cô gái tên Sở Điềm cực kỳ phấn khích lấy điện thoại ra, “Lần đầu gặp người nổi tiếng!”
Mục Nhiễm Tranh đang ngơ ngác, nhìn Lê Thấm Thấm đang lúng túng.
“Thấm Thấm, chuyện gì đang xảy ra vậy?”
“Ừm… Hì hì.”
“Mọi người có thể quan tâm tôi chút được không?” Cao Soái vẫn đang chảy máu mũi, chàng trai đáng thương, bạn gái gặp người nổi tiếng nên vứt anh ấy ra sau đầu!
Mục Nhiễm Tranh lái xe đưa Cao Soái đến phòng khám gần đây để tiến hành xử lý đơn giản.
Đồng thời anh cũng biết Cao Soái và Sở Điềm mới là một cặp, Lê Thấm Thấm chỉ kéo Cao Soái ra giả làm bạn trai mình thôi.
Lê Thấm Thấm, Sở Điềm và Cao Soái xin lỗi liên tục, cũng may Mục Nhiễm Tranh đã thoả mãn Sở Điềm, chụp hình chung và ký tên cho cô ấy. Sau khi tiễn Cao Soái và Sở Điềm thì chỉ còn lại Lê Thấm Thấm và Mục Nhiễm Tranh.
Hiển nhiên Lê Thấm Thấm hơi ngại ngùng, dù gì tìm người giả làm bạn trai mình, kết quả bị lộ tẩy, chuyện này rất mất mặt.
“Tại sao lại muốn tìm người giả làm bạn trai em?”
Đây là chuyện Mục Nhiễm Tranh khó hiểu nhất.
Lê Thấm Thấm ngồi ở ghế phụ quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Em không thể thua quá thảm được.” Giọng cô lí nhí.
Nhưng trong xe chỉ có hai người, dù giọng cô có nhỏ đi chăng nữa thì Mục Nhiễm Tranh vẫn nghe thấy.
“Thua? Thua ai?”
Lê Thấm Thấm trợn mắt ra ngoài cửa sổ, thua ai anh không tự biết à?
“Có thể đừng nói đến đề tài này được không?”
“Vậy rốt cuộc em có bạn trai không?”
“Không có!”
Đây là sự thật Lê Thấm Thấm không thể chấp nhận nhất, nếu cô có bạn trai thật thì cần gì phải kéo mọt sách Cao Soái kia đến cơ chứ?
“Nhưng!” Lê Thấm Thấm nhanh chóng quay đầu chỉ vào Mục Nhiễm Tranh, “Em được nhiều người theo đuổi lắm! Em đẹp vậy mà, số người theo đuổi xếp thành đội rồi, hiện tại thì em chưa tìm được người tốt nhất nên mới độc thân!”
Không thể thua!
Tuyệt đối không thể thua!
“Ồ? Vậy à?” Mục Nhiễm Tranh muốn cười nhưng lại không dám cười, dường như anh đã nhận ra suy nghĩ của Lê Thấm Thấm.
“Đương nhiên rồi! Chẳng lẽ em lừa anh à?”
“Vậy em có cần anh chọn giúp em không? Mắt nhìn của đàn ông và phụ nữ khác nhau, có lẽ anh có thể đưa ra một vài bình luận để em tham khảo.”
Mục Nhiễm Tranh cố tình nghiêm túc nói.