Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1299


“Mọi người đều đang tìm anh, anh thì hay rồi, chạy đến đây! Anh không sợ chú anh về sẽ lột da anh à?” Tô Lạc Ly ngồi bên cạnh Mục Nhiễm Tranh.


Mục Nhiễm Tranh dựa vào sofa: “Cho nên tôi mới đến tìm cô, nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, cô phải giúp tôi.”


“Anh chắc là tôi sẽ giúp anh sao?”


Mục Nhiễm Tranh thẳng người: “Nếu cô không muốn giúp tôi, vậy tôi thừa nhận mình xui.”


Ôn Khanh Mộ chưa về mà cùng giải quyết chuyện này với người nhà họ Mục, dù sao thì chú rể tương lai ở lễ đính hôn đã bỏ chạy, cần phải cho người nhà họ Phương một lời giải thích, mà Ôn Khanh Mộ là người có quyền nhất trong tộc, anh ở lại nhất định sẽ có lợi cho nhà họ Mục.


Vì Tam Tam ngủ rồi nên Tô Lạc Ly mới về trước.


Tô Lạc Ly lập tức dặn người giúp việc không được tiết lộ tin Mục Nhiễm Tranh đang ở đây ra ngoài, mọi người đều biết Ôn Khanh Mộ yêu vợ, vì thế không ai dám làm trái lời dặn dò của Tô Lạc Ly.


Tô Lạc Ly thu xếp cho Mục Nhiễm Tranh ở một tòa nhà khác, trước đây Ôn Khanh Mộ đã giấu Lý Như Kiều ở tòa nhà này, có thế nào thì anh cũng không thể nghĩ rằng Tô Lạc Ly sẽ giấu Mục Nhiễm Tranh ở đây.


Mục Nhiễm Tranh quan sát kỹ căn phòng, rộng rãi sáng sủa, không tệ.


“Anh định trốn đến bao giờ?” Tô Lạc Ly khoanh tay nhìn Mục Nhiễm Tranh.


“Tôi cũng không biết, trốn được lúc nào hay lúc ấy, ở đó thế nào rồi?”


“Anh còn biết hỏi ở đó thế nào à? Nhà họ Phương rất tức giận, chú anh đang ở đó nên họ mới không dám làm gì. Tất nhiên bố mẹ anh cảm thấy rất mất mặt, còn ông nội anh thì tức đến tăng xông rồi! Đứa con trưởng, cháu đích tôn như anh đúng là khiến gia đình tự hào!”


Bộ dạng Tô Lạc Ly như người lớn.


“Tôi cũng không thể đính hôn với một người phụ nữ tôi không yêu được đúng không? Đính hôn rồi thì thật sự không còn đường quay lại nữa.” Mục Nhiễm Tranh vô cùng phiền muộn, ngồi trên giường.


Tô Lạc Ly không tiếp lời Mục Nhiễm Tranh.


“Hôm qua Phương Đóa đến nhà tôi, tôi hỏi cô ta có yêu tôi không, nhưng cô ta lại nói tình yêu rất ấu trĩ, nói gì mà chúng tôi đều là người trưởng thành rồi, còn nói tình dục là để sinh ra con cháu và là công cụ để đàn ông với phụ nữ lấy lòng nhau. Tôi thật sự không thể nào hiểu được, cô ta hoàn toàn không yêu tôi.”


Mục Nhiễm Tranh nhìn Tô Lạc Ly với đôi mắt khát khao: “Có lẽ người phụ nữ như vậy sẽ không bao giờ yêu người khác.”


Tô Lạc Ly ngẫm kỹ lời nói của Mục Nhiễm Tranh, cô cũng cảm thấy Phương Đóa có vẻ bất chấp lý lẽ, không có tình yêu thì làm thế nào duy trì hôn nhân được?


“Tôi hiểu rồi, tôi sẽ cố gắng thuyết phục chú anh, anh cứ ngoan ngoãn ở đây trước đi. Nếu có chuyện gì thì tôi sẽ bảo người giúp việc thông báo kịp thời đến anh.”


“Mợ chủ, cậu chủ về rồi!” Một người giúp việc vội chạy đến báo.


Tô Lạc Ly vội vàng quay về tòa nhà chính với người giúp việc.


Mục Nhiễm Tranh vẫn chưa tùy hứng đến mức sẽ biến mất theo ý mình muốn, dù sao thì anh cũng là con trưởng, là cháu đích tôn trong nhà.


Nhưng, con đường tiếp theo nên đi thế nào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK